Chương 1195
Vân Giai Kỳ giữ trán ngồi thẳng người dậy, nhìn Bạc Tuấn Phong ngồi ở bên cạnh giường, ánh mắt lạnh lẽo, hơi chút chuyển động, tầm mắt hướng đến người cô ấy.
Anh đã trông cô cả đêm sao?
Vân Giai Kỳ khóe môi hơi chút mấp máy: “Anh..”
Cô vừa cử động liền cảm thấy khắp người đau nhức.
Phản ứng chuẩn xác nhất của cơ thể, khiến cho cô ấy đột nhiên cảm thấy, buổi tối hôm qua đã xảy ra cái gì rồi, anh lại làm gì với cô ấy?
Lẽ nào, anh không nhớ được cái gì sao?
‘Vân Giai Kỳ có chút kì lạ: “Anh…”
“Em hình như quên những việc tối qua rồi” Bạc Tuấn Phong vửa mở mồm lại là giọng nói vô cùng lạnh lẽo.
Trong lòng của Vân Giai Kỳ hồi hộp một chút, giống như là nụ hôn nhạt nhẽo như vậy.
Cô ấy mở mồm nói: “Cái gì cơ…”
“Cái này không giống như biểu hiện của em tối hôm qua”
Bạc Tuấn Phong tiện đặt tờ báo ở một bên, đi tới trước giường, ngón tay dài gọn, nhẹ nhàng vuốt cảm dưới cô ấy “Em hình như rất thích anh”
Vân Giai Kỳ trừng mắt nhìn anh ấy, nói không ra lời “Nếu như là thích, tại sao ông nội viết thiệp cưới, muốn anh lấy tôi, anh không đồng ý chứ?”
Vân Giai Kỳ cảm thấy ngợp thở, ánh mắt hiện lên sự gay gắt.
“Sao vậy?”
Bạc Tuấn Phong thấy cô không trả lời: “Nói đi.”
Vân Giai Kỳ cười nhạt: ‘Ý của anh là muốn hỏi tôi, tại sao tôi không muốn làm vợ bé của anh à?.
“Em và Bạc Tiêu Dương đã đính hôn, em còn chủ động trêu đùa anh.
Bạc Tuấn Phong bóp chặt má cô: “Em phản bội Tiêu Dương..
Vân Giai Kỳ khó chịu Trong lòng cô vui mừng vì tưởng anh nhớ đến cô, kết quả là cái gì anh ta cũng không nhớ.
Cô cúi đầu, tay vô thức siết chặt ga giường như muốn vò nát.
“Nhưng… Bạc Tuấn Phong dừng lại, lạnh lùng nói: ‘Anh có thể cho em lựa chọn khác.
Tất cả những gì đêm qua, anh sẽ xem như nó chưa xảy ra..
Vân Giai Kỳ cười nhạt, sắc mặt tái nhợt: “Vậy giờ muốn tôi cảm ơn anh như thế nào?.
Bạc Tuấn Phong buông cô ra Gương mặt anh ta hết sức bình thản, trong tay cầm viên thuốc.
“Uống nó đi…”
Vân Giai Kỳ nhìn viên thuốc rồi nhíu mày: “Đây là cái gì?.
Bạc Tuấn Phong nói: “Anh không muốn có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào giữa chúng ta.
Thuốc tránh thai?
Vân Giai Kỳ đã hiếu ra, toàn thân bắt đầu run lên.
“Cho dù em muốn, anh cũng không để cho em thành công” Bạc Tuấn Phong nhướng mày: “Không muốn uống à?
Vân Giai Kỳ nói: ‘Anh tin tưởng bản thân mình hơi quá đấy, nghĩ rằng chỉ với một đêm thì tôi chẳc chắc sẽ mang thai sao?.
“Anh không thích những thứ nãm ngoài tầm kiểm soát của mình..
Vân Giai Kỳ cầm viên thuốc trong tay anh ta Cô do dự hồi lâu rồi uống thuốc, ánh mắt Bạc Tuấn Phong trâm xuống, anh cầm cốc nước lên, nhưng lại bị Vân Giai Kỳ vung tay.
“Không cần!.
Ly nước trên tay Bạc Tuấn Phong bị hất xuống đất.
Trên mặt đất có trải thảm.
Ly nước không vỡ, nhưng nước bản tung tóe trên khăn trải giường.