Chương 1015

Trong màn hình, đèn bỗng nhiên sáng lên.

Vân Giai Kỳ nhìn thấy một không gian âm u.

Người đàn ông cầm điện thoại, hướng camera về phía trước, dơ tay lên, cho cô nhìn đồng hồ một cái, xác nhận lại thời gian: “Ngay bây giờ sẽ cho cô nhìn thấy hai đứa trẻ”

Camera rung lắc một lúc.

Sau đó, Vân Giai Kỳ nhìn thấy người đàn ông bước đến trước một chiếc chưồng chó.

Chuồng chó?

‘Vân Giai Kỳ nhìn thấy chiếc chuồng chó rỉ sét, vừa bẩn vừa nát, lập tức cảm thấy có chút ngột ngạt.

Từ trước tới giờ hai đứa trẻ luôn được nâng niu cưng chiều, ăn sung mặc sướng, lại bị ông ta nhốt ở nơi như thế này?

Mắt Vân Giai Kỳ bỗng nhiên đỏ hoe, chỉ cảm thấy lòng đau như bị dao cứa.

Người đàn ông cầm điện thoại, ngồi xổm xuống trước chiếc chuồng chó.

‘Vân Giai Kỳ nhìn trong màn hình thấy khắp người Cung Bắc toàn là máu, tay giữ chặt môi, nước mắt ngay lập tức trào ra “Tiểu Bắc…”

Trên người cậu bé rất nhiều vết thương.

Tuy rõ ràng đã được lau bớt máu, nhưng cho dù như vậy, những vết máu rõ rệt một cách kinh hoàng đó, vẫn khiến Vân Giai Kỳ ý thức được, đứa trẻ này đã phải chịu không ít đau khổ!

Nhưng cho dù có như vậy, trong lúc hôn mê Cung Bắc vẫn ôm Mạn Nhi ở trong lòng.

Lòng cô càng đau như dao cứa, cảm xúc căng thẳng bấy lâu nay, bỗng chốc sụp đổ!

Cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông làm gì cậu bé rồi! Sao cậu bé lại bị thương nặng vậ Nghe thấy tiếng khóc kìm nén của Vân Giai Kỳ, người đàn ông lại có vẻ rất không kiên nhẫn.

Ông ta bĩu môi, có chút khó chịu nói: “Khóc cái gì khóc cái gì? Có cần phải giả tạo thế không? Cậu bé đã chết đâu, cô vội vàng khóc như thế làm cái gì?”

Mắt Vân Giai Kỳ càng lúc càng đỏ.

Cung Chiến và Bạc Tiêu Dương bước tới, bọn họ cũng ngay lập tức nhìn thấy cảnh trong màn hình, một Cung Bắc nhếch nhác thảm thương, đặc biệt là Cung Chiến, nhìn thấy đứa trẻ mà từ trước tới nay mình hết lòng hết dạ yêu thương lại bị ngược đãi tới mức như này.

Trái tim đau đớn như bị xé nát vậy.

Bạc Tiêu Dương ấn chặt vai anh ta, Cung Chiến mới có thể bình tĩnh lại một chút, Người đàn ông để camera sát gần lại, mở cửa chưồng ra, dơ tay, vỗ nhẹ lên mặt của Cung Bắc.

“Này, tỉnh lại đi!”

Cung Bắc nhíu mày, Vân Giai Kỳ thấy Cung Bắc cuối cùng cũng có phản ứng, tim như thất lại, nói với đầu dây bên kia: “Đừng có vô cậu bé!”

Cách làm thô lỗ của người đàn ông, khiến Vân Giai Kỳ vô cùng ghê tởm “Được! Được, nghe lời cô!” Người đàn ông không động tay động chân nữa mà nói với Cung Bắc: “Tỉnh táo chưa hả?”

Nếu như không phải trước mặt Vân Giai Kỳ, Cung Bắc phản ứng chậm như vậy, ông ta hận không thế mà lại dội thêm một chậu nước muối nữa rồi.

Cung Bắc cuối cùng cũng tỉnh táo lại một chút.

Cậu bé theo bản năng ôm chặt Mạn Nhi, nhìn về phía người đàn ông, vô.

cùng cảnh giác nói: “Làm cái gì đấy?”

“Nói vài câu!”

Cung Bắc lại không nói gì, né tránh camera Cậu bé còn cho rằng tên du côn muốn quay video tống tiền, cậu bé mới không thèm lộ ra bộ dạng khóc lóc thút thít, khiến cho cha mẹ lo lắng.

Nhưng lại không biết…

Biểu hiện ngoan cố như vậy của cậu bé, càng khiến Vân Giai Kỳ đau lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play