EDITOR: AKKI
BETA-ER: LIÊN + YUE
- o0o-
Từ sau khi cùng Tom thẳng thắn nói ra tiếng lòng của nhau.... Ngày tháng trôi qua đối với Tiểu Ma Vương Harry thật sự là rất thú vị, không có việc gì làm thì sẽ dính với Tom làm ra chút chuyện ái muội, nhưng mà trời không bao giờ chìu theo ý người, ta phỏng đoán ngày tháng sau này của Harry xem chừng là xong rồi!
Từ sau khi Ma Vương Harry sáng lập ra Vương quốc Lý tưởng, giới Pháp thuật cùng với giới Muggle đã bị đảo lộn tới long trời lở đất, hiện tại hai giới đều được cải cách thật tốt, kinh tế lưu thông chủ yếu đều dựa vào Vương quốc Lý tưởng của Ma Vương Harry, từ lúc đó về sau, lão ong mật Dumbledore đều vội vàng xoay quanh, lão đại Voldemort cũng phải vắt kiệt hết não bộ còn lại của lão, vì thế hai người liền liên hợp lại, chuẩn bị một trận tập kích thật lớn để đối đầu với Ma Vương Harry.
(não động~)
"Tom." Ma Vương Harry cầm văn kiện trong tay nhíu nhíu mày.
"Cái gì thế?" Tom mỉm cười ôm lấy bả vai của Harry.
"Nhìn chỗ này nè." Ma Vương Harry chỉ chỉ vào một vài chỗ trên văn kiện, sau đó nhìn Tom.
"Gần đây có nhiều việc không được bình thường, tất cả những thương nghiệp đều xuống dốc đáng kể, sản phẩm bán ra giảm xuống rất nhiều, khách hàng thân thiết nhiều nơi cũng mất đi không ít, đây là có chuyện gì xảy ra?" Tom nói xong, Harry lại trầm tư, Tom thấy vậy cũng suy nghĩ, bỗng nhiên trăm miệng một lời: "Trừ phi lão ong mật kia bắt tay hợp tác cùng Voldemort liên kết đối địch lại chúng ta!"
Nói xong, hai người là ngạc nhiên nhìn nhau, cuối cùng mỉm cười, nhưng sau khi cười xong, biểu tình của Tom đột nhiên lại trở nên nghiêm trọng lại.
Harry thấy vậy, liền pha trò: "A a! Không có quan hệ đi, ha ha..." Nhưng nụ cười lại dần trở nên ngượng ngùng, cuối cùng lại cười cũng không nổi.
"Haiz!" Harry thở dài, "Không cần lo lắng, cho dù hai người bọn họ có liên thủ với nhau đi nữa, chúng ta tuyệt đối sẽ không bao giờ tách nhau ra!" Harry kiên định nói, nhưng mà lấy bộ dáng của nhóc con mà nói thì thật là một trò cười, vì thế Tom không cần mặt mũi mà cười lớn.
Harry rầu rĩ.
Từ khi biết được lão ong mật liên thủ với Voldemort, Harry và Tom liền không thể an tâm, không phải sợ hãi thực lúc của bọn họ quá kém, nếu như so sánh dựa trên thực lực mà nói, lão ong mật và Voldemort nhất định không thể thắng được, nhưng mà, chủ yếu lại là dân tâm, lão ong mật có được kế hoạch làm cho tất cả phù thuỷ Muggle tín nhiệm mình, mà Voldemort lại thu được lực lượng của đám phù thuỷ trong gia tộc thuần huyết quý tộc, đây là hai thứ mà bọn họ chưa có được, rốt cuộc so với lão ong mật và Voldemort, hai người ở giới Pháp thuật lại không hề có lực lượng nhân mạch to lớn như vậy.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, bất quá so sánh với suy đoán lúc trước, chuyện này còn nhanh hơn một chút.
Nhìn lão ong mật trước mắt, Harry im lặng phun trào trong lòng: Quả nhiên, cho dù đã đến một thế giới khác, lão cáo già này vẫn là cáo già a! Lại cảm khái vô cùng với người nam nhân mặt rắn đứng bên cạnh: Đây là tương lại của Tom sao, má ơi! Quá doạ người đi nha!
Nghĩ xong, lại nhìn nhìn Tom đang đứng bên cạnh, tràn ngập nghi hoặc, trong mắt viết rõ ràng: Qua mấy năm nữa Tom có thể biến thành nam nhân mặt rắn như thế hay không?
Mà Tom đứng bên cạnh tiếp nhận ánh mắt như vậy của Harry, mới đầu còn nghi hoặc, nhưng lại nhìn thấy tên mặt rắn đối diện, nghi hoặc hoàn toàn tiêu biến, hơn nữa lại trừng mắt nhìn Harry sau đó liếc mắt một cái, tỏ vẻ: Chờ chút nữa sẽ cho ngươi đẹp mặt!
Nhìn đến ánh mắt hung tợn của Tom, nội tâm nhỏ bé của Harry run rẩy lau mồ hôi một trận, chỉ là ngoài mặt Harry chặc lưỡi hỏi: "Không biết hai vị khách quý đây hôm nay ghé thăm tệ xá này là muốn làm cái gì?"
"Kỳ thật, lần này ghé thăm, chúng ta là muốn nói chuyện thẳng thắn cùng với quý ngài đây, ngài thành lập Vương quốc Lý tưởng, đã vượt quá phạm vi rồi, cho nên, muốn ngài thu thập một chút nhân mạch cùng với kinh tế của Vương quốc Lý tưởng, chỉ là một điều kiện nhỏ như vậy mà thôi, hẳn là sẽ không hề tạo thành tổn thất của ngài nhỉ?" Dumbledore hoà ái mà sờ sờ cái nơ con bướm đính trên chờm râu của lão.
"Không được, tuyệt đối không được." Đùa giỡn cái gì vậy? Không hề tạo thành tổn thất? Quỷ quái như nào mà có thể nói được như vậy! Con cáo già nhà ngươi, như vậy ta sẽ không làm điều ngươi mong muốn!
"Uh~ quý ngài bây giờ muốn như thế nào?" Dumbledore vẫn mỉm cười như cũ.
"Không muốn gì cả, nhưng ta sẽ kiên quyết không thoái nhượng!" Harry kiên quyết phản đối.
"Tốt thôi, nếu như quý ngài đã nói như vậy, chúng ta cũng không có biện pháp nào. Đành phải dùng bạo lực thôi!" Dumbledore cuối cùng cũng không duy trì nổi nụ cười nữa.
Nhưng mà, khi đũa phép chĩa hướng tới Harry và Tom phát động công kích, Harry và Tom lại biến mất trong nháy mắt!
Sao có thể như thế này?
Lúc này, Harry và Tom cùng nhau ngồi trong một cái phòng khách hoa hoa lệ lệ thật lớn.... Trên sàn nhà, nhìn nhìn chung quanh, Harry cảm thấy có chút quen thuộc, mà Tom lại cảm thấy nơi này trang nghiêm thái quá nhiều lắm, lộng lẫy quá đi! Thế cho nên không có phát hiện ra cơ thể Harry đã quay trở lại bộ dáng cao lớn lúc mười sáu tuổi rồi.
Sau đó, một người mặc áo choàng đen viền bạc xuất hiện, thực hiển nhiên, anh ta đang rất phấn khích khi nhìn thấy Harry, miệng lẩm bẩm: "Không nghĩ tới, tại hạ sống tới bây giờ vậy mà có thể nhìn thấy được Ma Vương Harry điện hạ vĩ đại đã mất, đây nhất định không phải là nằm mơ đi!"
Ma Vương Harry? Đã qua đời? Từ từ, chẳng lẽ nói.... Ta đã quay trở về rồi!
Ôi! Merlin ơi, ánh mắt hiền từ ấm áp của ngươi, ta thật sự cảm thấy cảm tạ ngươi từ tận đáy lòng!
"Ngươi là?" Nhưng mà, có vẻ như giống với người quen biết của ta trong đội quân pháp thuật Haasbia của ta.
"A, thật sự là điện hạ có đúng không?.... Tại hạ là Peter Bryson." Thanh niên nọ kích động dị thường.
"Peter Bryson? Ta nhớ rõ trong tư đoàn Haasbia của ta giống như có một người gọi là Knott Bryson ấy nhỉ?"
"Dạ dạ dạ! Đó là ông nội của thần, ông thường xuyên hoài niệm đến điện hạ!"
"Ông nội?!" Harry nhất thời á khẩu không nói nên lời.
"Đúng vậy ạ, thần nhớ rất rõ điện hạ đã qua đời từ một nửa thế kỷ trước, vừa tròn 150 năm, nhưng mà, ta không thể tin được, ngài lại có thể lần nữa xuất hiện tại nơi này! Thần!! Thần thật sự kích động quá, phải biết rằng, ngươi một minh quân thật vĩ đại, một Ma Vương anh minh, đáng tiếc, cuối cùng lại bị tên chết tiệt Dumbledore giết hại, ngài có biết không? Ta sung bái ngài biết bao nhiêu!"
Nếu như lúc trước còn có thể xuyên qua, có khả năng nội tâm Harry sẽ mừng như điên, nhưng mà, hiện tại.... Harry lại càng muốn khóc nhiều hơn: Má ơi! Merlin, ta lại chọc phải ngươi nữa hay sao?
Mà Tom ở một bên cũng đang kinh ngạc trong bàng hoàng nhìn Harry, biết được sự thật trong miệng Harry, sau đó lại được một phen cười to, chọc cho Harry một trận khinh thường.
Mọi người nên nhớ: Không chỗ nào là Merlin không ở, có lẽ hiện tại, hắn sắp sửa vì ngươi mà làm ra một cái vui đùa thật lớn, Hy vọng mọi người không bị giống như Harry!
Đến nỗi sau này kể lại chuyện xưa, Harry lại một lần nữa trở thành Chúa Tể Hắc Ám, sóng vai cùng Tom quản lý giới Pháp thuật, hai năm sau, hai người hạ sinh ra một bé trai khoẻ mạnh, có một đôi mắt lục đỏ có một không hai trên đời, cùng với một đầu tóc đen tuyền nhu thuận, mang tên Noah Riddle Potter....
Chuyện xưa kết thúc.
HẾT CHƯƠNG 10
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT