Lúc trước Lục Tảo Thu đã gọi điện thoại cho Bình Huy Viễn báo bình an vô sự rồi, tất cả mọi chuyện đều ổn, nhưng Ôn Nguyệt An vẫn gọi điện thoại đến hỏi thăm. Lúc đó Chung Quan Bạch đang suy nghĩ về Bắc Kinh nuôi thiên nga kiểu gì, nhà của Ôn Nguyệt An nuôi mấy con cua thì được, chứ nuôi thiên nga thì không đủ. Thậm chí cậu còn đang nghĩ đến chuyện thiên nga sẽ vì mùa đông quá lạnh mà không chào hỏi tiếng nào đã tự bay về phía Nam tránh rét.

Cậu nghĩ như thế liền hỏi trong điện thoại: “Bên chỗ của thầy có ấm áp không?” Nghe được hai từ “ấm áp” lại hỏi gần chỗ Ôn Nguyệt An có hồ không, bên hồ cây cỏ có phong phú không, hỏi nửa ngày lại ấp a ấp úng nói muốn qua đó ở hai ngày, về chuyện mùa đông muốn mang theo hai con thiên nga tới đó thì vẫn không dám nói ra. Chuyện này giống như mang con riêng về nhà vậy, sợ là nói trước sẽ bị mắng, chờ đến khi gặp rồi, ai mà không thích con cháu cơ chứ.

Ôn Nguyệt An nghe xong liền biết không phải chỉ là chuyện đến ở hai ngày, nhưng rồi ông chỉ nói: “Cứ đến đi.”

Chung Quan Bạch hỏi ý của thầy Hạ, Ôn Nguyệt An ngẩng đầu nhìn Hạ Ngọc Lâu đang đọc sách một cái: “Ở đây không do ông ấy làm chủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play