Lúc Ôn Nguyệt An và Hạ Ngọc Lâu rời đi không để cho ai tới tiễn họ đi cả.

Bọn họ đi rồi, Chung Quan Bạch dành mấy ngày chơi piano và sáng tác nhạc ở tòa nhà nhỏ ở ngoại ô của Ôn Nguyệt An, đôi khi cậu còn chạy đến phòng đọc sách rồi viết đi viết lại hai chữ “tĩnh tâm”.

Cậu tìm thấy một túi kẹo ô mai trong ngăn tủ phòng đọc sách do Ôn Nguyệt An để lại, trong túi kèm theo một tờ giấy nhắn, nét mực còn mới: Nếu A Bạch chưa lớn thì có thể ăn kẹo.

Vài ngày sau khi Ôn Nguyệt An rời đi, Chung Quan Bạch không hề rơi một giọt nước mắt nào cả, cậu chỉ biết vùi đầu vào công việc, nhưng khi cậu ngồi xuống sàn, bóc giấy gói ra rồi ăn viên kẹo đầu tiên, cậu bỗng nhiên lại gào khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play