Hạ Âm Từ ra khỏi xe, mái tóc dài xõa ngang lưng, một lọn tóc ngắn ở thái dương ướt đẫm nước mắt áp vào má. Cậu chăm chỉ luyện tập piano nhiều năm như vậy chỉ hy vọng sẽ được bố mình công nhận, bây giờ nghe nói rằng bố mình sẽ sống với người khác, vốn dĩ còn có cảm giác bị bỏ rơi vô cùng sâu sắc, cảm thấy việc chơi đàn không có ý nghĩa gì nữa, nhưng Chung Quan Bạch lại nói, bố cậu thực sự có mong đợi ở cậu.

Hạ m Từ thuộc kiểu đứa trẻ vừa hiểu chuyện vừa có bố mẹ nghiêm khắc. Loại trẻ con này thường có đặc điểm, khi bị chỉ trích nặng nề, chúng có thể chống lại nỗi buồn và nghiêm túc nhìn lại bản thân, chờ tới khi được đối xử dịu dàng chúng sẽ lại khóc dữ dội.

Hơn nữa, mới nãy cậu còn xúc động mà làm chuyện trái ý bố, vốn lúc ở trong quán bar trong cảm giác đau lòng mất mát còn lẫn thêm chút bất an không yên, nghe xong lời dạy dỗ thì đã bớt đi phần nào, nhưng cảm giác tội lỗi vẫn nhấn chìm cậu.

Cậu nhóc hôm nay mặc một chiếc áo hoodie. Chung Quan Bạch thấy cậu bé khóc khổ sở quá liền bước tới, kéo chiếc mũ lớn lên để che đi nửa bên mắt đỏ hoe của Hạ m Từ, tránh việc bị người khác nhìn thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play