Xe dừng trước cửa học viện.
Buổi tối không có màn biểu diễn nào, bên trong học viện tối đen như mực, chỉ có dãy ghế lô trong phòng bao ở tầng hai và hành lang là còn sáng đèn, là do Lý Văn Đài dặn dò nhân viên để sáng.
Hạ Ngọc Lâu và Ôn Nguyệt An vẫn chưa ra.
Hơn mấy thập kỉ qua đi, bọn họ dường như có quá nhiều thứ để nói với nhau, lại cũng giống như không thể nói được lên lời. Đã đi qua bên kia con dốc của cuộc đời rồi, không biết còn bao nhiêu phần trai trẻ trong những cái thân xác già nua này nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT