Không lâu sau, tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa, nhẹ nhàng và lịch sự, kèm theo tiếng gọi: “Ngọc Lâu, là tớ.” Là giọng nói của Thường Lương Ngôn.
Hạ Ngọc Lâu liếc nhìn về phía cửa, sắc mặt có chút nặng nề, cậu không biết rằng Thường Lương Ngôn cũng đang ở đây.
Những ngón tay của Ôn Nguyệt An đặt trên cổ tay Hạ Ngọc Lâu đột nhiên siết chặt.
“Anh đi mở cửa.” Hạ Ngọc Lâu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT