Ngày hôm sau trước khi Hà Ngọc Lâu và Ôn Nguyệt An rời đi, Hạ Thận Bình đã đưa cho họ một cái chặn giấy bằng gốm Thanh Hoa, đó chính là thứ anh dùng để vẽ tối qua. Chuyến tàu vào buổi chiều, Hạ Thận Bình không thể đi tiễn được, đành nhờ ông già câm chở hai người bằng xe ba bánh, lần này họ trốn trong đống cỏ khô để đi tới ga tàu hỏa.

Ông già câm không có con cái, nhìn thấy bọn họ thì coi như con cháu trong nhà, khi sắp đi còn cho bọn họ mỗi người một cái bánh bột mì nhúng đường để ăn trên đường.

Hạ Ngọc Lâu hơi lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng cánh tay lại ôm lấy Ôn Nguyệt An suốt cả quãng đường vì sợ Ôn Nguyệt An sẽ ngã khi xe tăng tốc. Ôn Nguyệt An dựa vào người Hạ Ngọc Lâu, tay cậu ấy vẫn luôn cầm chiếc cốc mà Hạ Ngọc Lâu vẽ cho mình mà nhìn chằm chằm.

Sau chuyến đi này bọn họ đợi tiếp mấy tháng trời. Cuối cùng vào một ngày tuyết rơi ướt át, Hạ Ngọc Lâu đã nhận được thư của Hạ Thận Bình: Cuối năm trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play