“Làm sao tôi biết có người trong xưởng đồ sứ ăn trộm cơ chứ?” Lãnh đạo xưởng bắt chước khẩu khí của người nông dân, trong tay người nông dân là con gà to bằng một chiếc cốc gốm sứ cỡ đại: “Nhìn cái màu nước trắng ở trên lông đen con gà này xem, không phải ở xưởng này thì còn có thể ở nơi nào?”
Ông ta xem xét xong, đột nhiên trở thành bộ cán bộ đầy nghiêm túc: “Ai là người ăn trộm thì tự đứng lên đi, không lấy của dân một đồng một cắc, chưa học qua điều này sao!”
“Không có ai dám thừa nhận sao? Đợi tôi kiểm tra à? Vẫn còn nghĩ là tôi không biết chứ gì?” Quản lý công xưởng đi vòng qua các đội ngũ nhân viên, từng câu một liên tiếp truyền từ sau gáy của công nhân, cứ như tỏa ra một hồi khí lạnh, mồ hôi trên lưng vẫn chảy ròng ròng, trong lòng ai cũng vô cùng lo lắng: “Bình thường ai là người hay làm việc ở bên ngoài, ai là người muốn thêm bữa ăn? Trong lòng mọi người chắc đều hiểu rõ… Các đồng chí trong xưởng chúng ta rất tốt, nhưng đối với những thành phần không tốt, chúng tôi đương nhiên phải vạch trần, chẳng nhẽ chỉ vì một số ít người như vậy mà phá hỏng cả bầu không khí của xưởng này sao?”
Ngữ điệu mạnh mẽ, khẩu khí trầm xuống, ánh mắt cảnh cáo rất rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT