CHƯƠNG 76: BÃI ĐỔ XE NGẦM

Ba ngày sau, Ngô Hạo Thiên thành công thăng cấp trở thành dị năng giả cấp 4, đoàn xe rời khỏi Triệu Gia Truân tiếp tục đi về phía trước.

Mấy ngày tiếp theo trên đường không đi ngang qua thôn trấn nào, thời tiết bên ngoài lại lạnh lẽo không thích hợp nấu cơm dã ngoại nên mọi người thay phiên nhau lái xe chứ không dừng lại giữa đường. Đói bụng thì ăn một ít mì ăn liền, bánh mì linh tinh cho đỡ đói, cứ như vậy đoàn xe đi hết một tuần, cuối cùng cũng đi tới một thành thị nhỏ ở ngoại ô.

"Long Thành là một thành trấn nhỏ nhưng bây giờ đã là một thành phố chết. Trong thành không còn người sống sót, chỉ có 4 con tang thi." Âu Dương Húc đem những gì mình biết được nói cho Ngô Hạo Thiên.

"Dù là thành phố chết thì chúng ta cũng phải vào một chuyến, năm chiếc xe này cũng không sử dụng được nữa, chúng ta cần phải đổi xe."

Vì cứ phải chạy xuyên suốt như thế nên có hai chiếc xe đã bị hư lốp, hai chiếc khác thì sắp hết xăng, một cái còn lại thì động cơ cũng bị hư không lên máy. Nếu cứ như vậy sẽ không thể tiếp tục lên đường nên cần phải đổi xe khác tốt hơn, không thì làm sao có thể trở về Cảnh Thành bằng mấy chiếc xe cũ nát này được, lỡ giữa đường xảy ra sự cố xe thì còn phiền phức hơn nữa!

"Ừ, đi thôi, em cũng muốn lấy thêm một ít ngọc thạch."

Giếng Dược Tuyền như một cái động không đáy, một nửa ngọc thạch trong tay Âu Dương Húc đều dùng để bỏ vào giếng nhưng đã qua hai tháng cấp bậc giếng cũng chỉ mới lên cấp 2. Âu Dương Húc nghĩ tới càng cảm thấy tức tối, đây là muốn hút hết gia tài của cậu đúng không?

"Em nhìn một chút xem đi nơi nào thì có thể chọn được xe tốt?" Ngô Hạo Thiên cười cười ôm lấy cậu.

"Được." Âu Dương Húc dùng Tâm Nhãn nhìn Long Thành.

"Có hai chỗ có nhiều xe nhất, một chỗ là bãi đổ xe ngầm và một chỗ là cửa hàng chuyên bán ô tô của Long Thành nhưng mà hai chỗ này đều có tang thi."

"Chỗ nào có xe việt dã nhiều nhất?" Sàn xe của xe bình thường quá thấp, chạy trên đường tốc độ cũng chậm nên Ngô Hạo Thiên càng thiên về xe việt dã có tính năng tốt hơn một chút.

"Bãi đổ xe ngầm, nhưng mà chỗ này có hơn 100 con tang thi và có 6 con tang thi cấp 1." Âu Dương Húc khẽ nhíu máy, tình huống ở bãi đổ xe rất khó giải quyết đó!

"Có tang thi cấp 1 à?" Nghe thấy có tang thi cấp 1, đôi mắt Ngô Hạo Thiên lập tức sáng lên. Tiểu Húc đã từng nói qua, sau khi trở thành dị năng giả cấp 4 nếu muốn thăng cấp lên nữa thì chỉ dựa vào nguồn năng lượng W là không đủ mà cần phải có thêm tinh hạch của tang thi phụ trợ mới được, nhưng tang thi sơ cấp không có tinh hạch, chỉ có tang thi cấp 1 trở lên thì mới có thứ này.

"Vậy đi bãi đổ xe ngầm đi." Âu Dương Húc nhìn vẻ mặt của Ngô Hạo Thiên liền biết người đàn ông của cậu đánh chủ ý lên tinh hạch rồi.

Âu Dương Húc chỉ huy Thiết Minh lái xe vòng qua phía Đông Thành, tránh thoát hai nhóm tang thi nhỏ, trực tiếp chạy vào phía Đông của bãi đổ xe ngầm.

Tới cửa, tất cả mọi người đều xuống xe. Vì đã quyết định vứt bỏ mấy chiếc xe cũ nát này nên Ngô Hạo Thiên không để lại người trông coi xe nữa.

Bãi đổ xe ngầm này chiếm diện tích hơn 1000 mét vuông, cửa ra vào ở phía Đông và phía Tây, phía Nam và phía Bắc là góc chết không có lối ra vào mà trong đó có 1/3 tang thi ở phía Bắc, 1/3 ở phía Nam, còn lại thì phân tán ở giữa.

Số lượng tang thi ở đây tương đối nhiều nên Ngô Hạo Thiên không phân tổ hành động mà là để tiểu đội một bên cánh trái, tiểu đội hai bên cánh phải, tiểu đội ba ở giữa, hai mươi mấy người dưới sự dẫn dắt của Ngô Hạo Thiên và Âu Dương Húc cùng nhau hành động.

Từ cửa Đông đi vào, mọi người chạy nhanh đến góc chết ở phía Nam. Sợ rút dây động rừng, Ngô Hạo Thiên và Âu Dương Húc chỉ mở một cây đèn pin. Mọi người cẩn thận đi theo sau hai người hướng về đàn tang thi ở phía Nam. Đến khi chỉ còn cách khoảng 20m, Âu Dương Húc đã thấy không ít tang thi đều nhìn về phía bên này, có con đã bắt đầu đi về phía họ.

Bây giờ mạt thế đã được ba tháng, cho dù là tang thi sơ cấp đi nữa thì thính giác, khứu giác và thị giác của chúng cũng đã được nâng cao, huống chi còn có 2 con tang thi cấp 1 trong đàn tang thi này nữa.

"Tiểu đội ba, mở đèn pin!" Âu Dương Húc nhìn tang thi đi đến càng ngày càng gần thì mang theo mọi người ngừng lại ở phía sau dãy xe, ra lệnh mở đèn pin. Bên này vừa mở đèn pin xong thì bên kia tiểu đội một và tiểu đội hai dưới sự dẫn dắt của Ngô Hạo Thiên lập tức ở sau xe bắt đầu điên cuồng bắn phá đám tang thi trước mắt.

"Grào grào..." Tang thi bị bắn trúng, một đám một đám ngã xuống đất.

"Loẹt xoẹt..." Âm thanh lá cây cọ sát trên mặt đất vang lên.

"Hạo Thiên, giết con tang thi trên tay có màu xanh lá, nó là tang thi cấp 1." Âu Dương Húc hô lớn.

Ngô Hạo Thiên nghe thấy tức khắc nhắm ngay con tang thi đó đoàng đoàng đoàng ba phát súng.

"Grào grào..." Tang thi dị năng hệ Mộc tru lên một tiếng, chưa kịp công kích thì đã bị bắn rớt.

"Tắt đèn pin!" Âu Dương Húc thấy nhóm tang thi đầu tiên gần đó đã bị tiêu diệt, lập tức ra lệnh tiểu đội ba tắt đèn.

Lại đợi một phút sau, nhìn thấy những tang thi còn lại cũng đi vào tầm bắn, Âu Dương Húc mới cho tiểu đội ba mở đèn pin ra lần nữa.

"Có tang thi cấp 1, nếu một phát súng không chết thì bắn hai phát, đập nát đầu nó." Âu Dương Húc nhắc nhở mọi người.

"Đùng..." Bỗng nhiên một quả cầu gió ở phía đối diện bay lại đây, Âu Dương Húc rụt cổ lại, vội vàng trốn ra phía sau xe.

Âu Dương Húc nhướng mày nhìn quả cầu phá ra một cái hố sâu, cậu không ngờ tang thi cấp 1 còn mạnh hơn cả dị năng giả cấp 1. Lúc Ngô Hạo Thiên cấp 1 cũng không mạnh tới như vậy!

Ngô Hạo Thiên thấy đó là tang thi hệ Phong thì càng hưng phấn, anh lấy súng nhắm vào đối phương, bắt đầu liên tục bắn về phía tang thi hệ Phong.

"Đoàng..." Tang thi hệ Phong cuối cùng cũng bị giết chết, ngay sau đó một tang thi dị năng cấp 1 khác lại quăng một quả cầu lửa về phía này.

Mọi người vội vàng nhanh chóng trốn ra khỏi chiếc xe bị lửa thiêu hủy.

"Còn có hệ Hỏa!" Vương Quân nhìn thấy tang thi hệ Hỏa cũng cực kỳ hưng phấn, xách súng bắn phá đầu nó. Sau khi Âu Dương Húc nhìn thấy tất cả tang thi đều ngã xuống hết thì mới chậm rãi đứng dậy, những người khác cũng làm theo cậu.

"Đi!" Hô một tiếng, Âu Dương Húc mang theo mọi người đi tới phía trước tìm tinh hạch của ba tang thi dị năng.

Âu Dương Húc mang bao tay lên, đập nát đầu ba tang thi đó, moi trong óc tìm ra được ba viên tinh hạch trắng, đỏ, xanh lục lớn như quả bóng bàn.

"Thứ này thật xinh đẹp!" Vương Quân chằm chằm nhìn tinh hạch sáng long lanh trong tay của Âu Dương Húc.

"Thứ này cần phải tinh lọc, sau khi tinh lọc thì có thể sử dụng nhưng cũng phải lên cấp bốn mới có thể dùng được." Âu Dương Húc nói.

"Chị dâu, cậu để lại viên hệ Hỏa cho tôi với, tôi nhất định sẽ lên cấp bốn nhanh ngay thôi."

Nghe Vương Quân nói thế, mọi người đều vui vẻ.

"Đi thôi, đi tới lối đi ở giữa, chỗ đó tang thi tương đối rải rác, mọi người phải cẩn thận hơn."

"Rõ!" Mọi người gật đầu.

Lối đi ở giữa có tang thi rải rác khắp nơi nên đúng là có chút phiền phức, nhưng cũng may có Tâm Nhãn của Âu Dương Húc nên mọi người không đến mức bị tang thi đánh lén, chỉ cần tốn công sức hơn một chút thôi. Chờ đến khi đoàn người của Ngô Hạo Thiên rửa sạch tang thi nơi lối đi thì tang thi phía Bắc cũng đã bắt đầu vọt về phía bọn họ.

Không thể không nói, hiện tại thính giác và khứu giác của tang thi đúng là so với lúc mới bắt đầu mạt thế cao hơn gấp ba lần rồi!

Vẫn quy tắc cũ, mở đèn pin, đội một và đội hai vẫn luôn điên cuồng nhìn quét.

"Lạ quá, sao không có tang thi cấp một nhỉ?" Ngô Hạo Thiên không khỏi nhướng mày nhìn đám tang thi ngã xuống nhưng lại không thấy tang thi cấp một nào.

"Thiết Minh, phía sau góc 45 độ, Vương Quân, phía sau hướng 12 giờ."

Ngay lúc Ngô Hạo Thiên còn đang buồn bực thì Âu Dương Húc bất ngờ quay đầu nhìn phía sau mọi người hô to.

Thiết Minh và Vương Quân nghe Âu Dương Húc nói lập tức quay đầu xạ kích, những người khác cũng nâng súng nhắm ngay sau lưng.

Lúc đèn pin chiếu tới, Ngô Hạo Thiên khiếp sợ nhìn hai con tang thi dị năng đang dùng lôi điện mạnh mẽ chém phá chiếc xe buýt phía sau bọn họ, đồng thời đám tang thi sơ cấp đi theo hai con tang thi đó cũng đang ào về phía bên này.

Ngô Hạo Thiên nhìn tình hình như thế cũng không nhiều lời, tiểu đội một và tiểu đội hai bắt đầu công kích lên. Đến khi giết hết tất cả tang thi rồi nhưng trong lòng Ngô Hạo Thiên vẫn có chút sợ hãi như cũ.

"Trời má, mấy con tang thi này đều thành tinh hết rồi hả!" Nghĩ lại ba tháng trước những con tang thi này đi đường giống như bị liệt nửa người (Gốc: Bán thân bất toại), bước đi thì chậm chạp như ông cụ già nhưng bây giờ lại biết chơi kịch bản trước công sau kích, Vương Quân thật là mở rộng tầm mắt.

"Hừ, không nên coi thường tang thi. Tuy hiện tại độ dày đặc của nguồn năng lượng W là 2/3 nhưng độ dày đặc của virus W lại là 3/4, tang thi sẽ càng ngày càng tiến bộ cũng sẽ thăng cấp nhanh hơn so với dị năng giả nhiều lần!" Âu Dương Húc đem sự thật tàn khốc nói ra.

Mọi người trợn to mắt khi nghe Âu Dương Húc nói thế, nếu thật sự đúng là như vậy thì loài người chẳng phải sẽ bị diệt vong hết à?

Âu Dương Húc liếc nhìn mọi người sau đó cầm đèn pin đi tới chỗ hai con tang thi dị năng, đào tinh hạch ra xong thì thu vào không gian.

"Đinh, chúc mừng ký chủ săn giết 178 tang thi sơ cấp, đạt được 8900 tích phân, săn giết 6 tang thi cấp một, đạt được 600 tích phân."

"Tất cả tang thi đã xử lý xong, mọi người nhanh chóng chọn xe, chúng ta mau đi khỏi chỗ này!"

"Ừ, đội hai và đội ba ở lại, đội một theo tôi đi chọn xe." Ngô Hạo Thiên mang theo tiểu đội một đi khỏi.

Hai mươi phút sau, đoàn người Ngô Hạo Thiên mở ra năm chiếc xe mới chạy ra khỏi bãi đỗ xe ngầm.

Ở ven đường, Âu Dương Húc gom không ít vật tư trong 6 siêu thị nhỏ và 3 tiệm xăng dầu lại cướp sạch đồ ở hai tiệm vàng bạc ngọc thạch.

"Phía trước có một siêu thị lớn!" Ngô Hạo Thiên nói.

"Không được, không thể đi, chỗ đó có ít nhất hơn 300 con tang thi, hơn nữa toàn bộ trái cây rau dưa cũng đã hư thối cũng không có nhiều thứ dùng được." Âu Dương Húc lắc đầu.

"OK!" Ngô Hạo Thiên gật đầu. Dù sao đội ngũ cũng chỉ mới có 23 người, đối phó với hơn một trăm tang thi còn có chút miễn cưỡng nên vì một chút vật tư mà phải mất mạng thật không đáng!

"Thiết Minh, ở phía trước quẹo trái đi ra khỏi thành, đi tới xưởng đồ hộp Giai Giai ở ngoại thành."

"Rõ!" Thiết Minh nghe lời làm theo.

"Xưởng đồ hộp?" Ngô Hạo Thiên nghiêng đầu thì người yêu.

"Đúng vậy, đồ hộp có chất bảo quản tốt, nếu đã là thành phẩm thì trong ba tháng tuyệt đối sẽ không bị hư."

Tuy rằng đồ hộp đều là thực phẩm rác nhưng có rác để ăn cũng so với việc không có thứ gì ăn tốt hơn nhiều!

"Ừ." Ngô Hạo Thiên cũng gật đầu đồng ý. Đồ hộp đúng là vừa không dễ bị hư hỏng lại vừa tiện lợi mang theo.

END CHƯƠNG 76.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play