Ngày 15 tháng 2, buổi tối đầu tiên sau ngày lễ tình nhân, điểm hồi sinh của Hoang Hỏa Thành server Phi Hoa Trục Nguyệt trình diễn một màn hỗn chiến ba bang mà hai năm gần đây server này chưa từng có.


Đối với bang chúng Lương Liễu Nha mà nói, đó là một trận báo thù cuồng hoan.


Bọn họ vừa mới vọt tới chiến trường liền vội vàng bật đồ sát vứt loạn kỹ năng, tư thế này giống như có kỹ năng là ném, không khác biệt với thường ngày ở khu luyện cấp, dù sao mặc kệ là Thanh Vân Giản hay Siêu Dịu Dàng, hai bên đều là đối địch, một câu "Không bảo hộ đối địch" trong ngoài điểm hồi sinh đều là chữ đỏ, đánh là được, xác thật phù hợp với câu "Tên đỏ đều là quái", giết quái còn cần dùng đầu óc sao?


Trong quá trình giết quái, kênh bang hội, kênh YY, mọi người đều đang thân thiết quan tâm tin tức người bang hội nào đã giết và bị giết, tâm chiếu bất tuyên chỉ nói ra chuyện tốt, không nói chuyện xấu.


"Ha ha ha ha, Thử Khứ Bất Tu Quy bị tui giết một lần!"


"Tui giết vợ ổng hai lần!"


"Cái tên khốn Bức Chết Chứng Ám Ảnh Cưỡng Chế lén lén lút lút ở bên cạnh bị tui đè xuống đất đánh!"


"Đậu móa tui giết được Chỉ Đàn Bông Vải Không Cứu Người!"


"Có là cái gì vừa rồi tui còn giết Thử Mộc Vi An."


Tuy là hỗn chiến ai giết ai cũng không đáng khoe khoang, nhưng mà bọn họ chính là khoe tới vô cùng vui vẻ, hận không thể lấy ra mỗi danh tính của vong hồn dưới tay mình ra để ganh đua so sánh cùng chiến hữu, như vậy mới đủ hả giận.


Kể từ ngày Thử Mộc Vi An chuyển tới server này không nói hai lời liền cướp một nơi dừng chân của họ, mỗi ngày bọn họ đều sống trong lo lắng chờ đợi, người Thử Mộc Vi An mang đến Phi Hoa Trục Nguyệt không nhiều lắm, nhưng mở bảng xếp hạng chức nghiệp ra nhìn là có thể hiểu rõ rốt cuộc nàng mang đến là một đám ma quỷ gì.


Trong bang Siêu Dịu Dàng, chỉ cần là người chơi ở server trước đó đi theo Thử Mộc Vi An tới Phi Hoa Trục Nguyệt, cơ bản là tùy tiện bắt một tên bang chúng cũng đều ở trong top 20 bảng chức nghiệp, càng miễn bàn tới những thành viên trung tâm, đặc biệt là Chỉ Đàn Bông Vải Không Cứu Người, có thể coi là trực tiếp nhảy dù lên đầu bảng, còn trực tiếp vượt hơn 200 ngàn điểm đánh giá với người đầu bảng lúc đó là Ôn Tửu, càng quá đáng hơn là đả kích Cầm Âm tên Ôn Tửu đó trực tiếp đổi chữ ký cá nhân của mình thành "Cầm Âm rác rưởi nghỉ game bán acc", e là tâm can tỳ vị phổi gì cũng bị chọc thủng.


Nhưng mà lão đệ Cầm Âm đó là người của Thanh Vân Giản, cho nên người của Lương Liễu Nha chẳng những không đồng tình mà còn có chút hả hê.


Nói đến cùng, Lương Liễu Nha và Thanh Vân Giản chính là bị các lời đồn đãi ngoài đường dọa cho sợ, sợ cái người tên Thử Mộc Vi An bị các loại diễn đàn Tieba và Weibo vân vân treo, ba trăm sáu mươi độ hướng nào nhìn đến cũng không giống người lương thiện đó có thể so với ngạ quỷ nhai sống không kén chọn thứ gì, sẽ bắt đám địa đầu xà bọn họ tại server nhỏ hoang vu này lên ăn.


Giờ này khắc này, bỗng nhiên chơi liều mạng lên mới bỗng nhiên phát hiện một việc —— đại thần khủng khiếp bao nhiêu cũng chỉ là một người chơi bình thường, lại không có hack vô địch, một mình đánh không lại, lúc hỗn chiến còn có thể đánh không lại sao?


Đêm đó, mọi người nghẹn khuất nhiều ngày rốt cuộc cũng tìm được chính mình, sau khi tan cuộc cả đám đều như ăn phải thuốc offline rất muộn, theo lời bọn họ nói chính là hưng phấn ngủ không được.


An Nhiên vẻ mặt ngớ người đi theo bang hội hỗn chiến cả đêm, bị giết không ít lần, cũng giết không ít người, cuối cùng đến lúc sắp rớt cấp nàng liền chui rút ở trong điểm hồi sinh vây xem những người cũng sắp rớt cấp triển khai nước bọt đại chiến.


Đại khái khoảng 11 giờ, cái tên Thử Mộc Vi An trong danh sách bạn bè đột nhiên nhấp nháy, cái pm này đến như trong dự đoán, lại khiến cho An Nhiên nhất thời có chút không dám mở ra.


An Nhiên biết Thử Mộc Vi An giết Lãng Thiên Nhai là vì trút giận cho nàng, một giết này, trực tiếp kết thù với Thanh Vân Giản thì không nói, lại còn bị Lương Liễu Nha bỏ đá xuống giếng. . . tâm trạng của Thử Mộc Vi An đêm nay hẳn là rất kém đúng không? Không chừng còn muốn tính sổ với nàng cơ.


Trải qua một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng An Nhiên cũng mở pm, thứ nhìn thấy lại là một câu ngoài dự đoán.


【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: Thực chiến vừa rồi biểu hiện của cô thật kém.

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Hả?

【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: Hỗn chiến như vậy, cô là một Kinh Hồng không tìm vị trí để gây sát thương, chạy vào đám người và dán mặt vào đám cận chiến để làm gì?

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Em em em (°_ °)

【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: Rảnh rỗi lại giảng vị trí đứng cho cô, giờ tôi phải ngủ dưỡng nhan.

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: A

【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: Ngủ ngon

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: (⊙o⊙). . .


Tốc độ offline của Thử Mộc Vi An nhanh như tốc độ nàng giết người, emo cuối cùng của An Nhiên vừa mới gửi đi, bốn chữ Thử Mộc Vi An đã biến xám rồi.


Đại thần cũng không giống như tức giận?


An Nhiên không khỏi rơi vào trầm tư, nàng nghiêm túc đổi vị trí để suy nghĩ, cảm thấy nếu việc này đặt trên người mình, mình chắc chắn sẽ tức giận, Thử Mộc Vi An đây là thật sự rộng lượng, hay là một vòng tiếu lí tàng đao?


Đối với đáp án của câu hỏi này, đương nhiên An Nhiên trăm tư cũng không thể giải, cuối cùng chỉ có thể theo đuôi Thử Mộc Vi An offline đi ngủ.


Từ sau buổi tối ba bang hỗn chiến, sự yên lặng của Phi Hoa Trục Nguyệt không còn tồn tại nữa, các người chơi qua đường bất cứ lúc nào cũng có thể thấy người của ba bang này giết tới giết lui.


Ví dụ, người của Lương Liễu Nha giết người của Siêu Dịu Dàng, người của Siêu Dịu Dàng chạy về "Địa điểm gây án" để báo thù, không tìm được Lương Liễu Nha nhưng lại gặp Thanh Vân Giản, vì vậy thuận tay làm thịt. Một lát sau, người của Thanh Vân Giản chạy về "Địa điểm gây án" để báo thù, không tìm được Siêu Dịu Dàng nhưng lại gặp Lương Liễu Nha, thuận tay làm thịt. Lại một lát sau, người của Lương Liễu Nha lại chạy về "Địa điểm gây án", khiến cho tất cả nhân quả đều tuần hoàn.


Thời gian một ngày một đêm trôi qua, đảng hóng hớt của Tiểu Trà Lâu phát hiện chế độ sống chung của ba bang này vô cùng hài hòa, giống như thế tam giác vậy, hai bên chưa từng liên thủ đối phó với một bên, dám bày ra tư thế nhất định phải xử lý chuyện này một cách công bình.


Thật ra nguyên nhân khiến loại tình trạng này xuất hiện rất đơn giản —— ba bang hội bọn họ thích thú.


Tất cả mọi người Lương Liễu Nha phát hiện ra, Miêu Đại Khả xưa nay luôn off liên tục mấy ngày không onl một lần, những ngày gần đây bỗng dưng chịu khó vô cùng, sáng sớm lên xem vài lần, buổi chiều lên xem vài lần, buổi tối lên xem vài lần, chỉ cần đúng lúc bị hắn nhìn thấy trong bang có người bị giết, hắn liền đặc biệt vui mừng tổ chức người giết trả.


Khi có người hỏi sao gần đây hắn tự dưng đầy nhiệt tình thế, hắn chỉ hỏi lại rằng: "Không cảm thấy như thế này thú vị hơn nhiều so với làm Q hằng ngày và cày cống hiến bang à? Server chúng ta không dễ pt nhiều người đi phụ bản lớn, lại cày lại nạp acc cũng chỉ có thể đánh đánh Q hằng ngày, spam spam phụ bản nhỏ, vô nghĩa biết nhiêu."


Đúng a, hình như. . . đúng thật như vậy a.


Bạn bè bị bắt nạt, mọi người hùng hổ giúp đỡ đánh trả, cái loại cảm giác này, đúng là nhiệt huyết đã hơi lâu rồi mới thấy, khiến cho mọi người cảm nhận được cơn gió Giang Hồ đập thẳng vào mặt, có lẽ người của Thanh Vân Giản cũng có cảm giác tương tự, nếu không các lão cá mặn an ổn chơi game giống như Lương Liễu Nha xưa kia đó cũng sẽ không đột nhiên thích chạy khắp nơi, không có việc thì tìm việc giết người lung tung.


Cứ như vậy, Phi Hoa Trục Nguyệt không khí trầm lặng lâu nay rốt cuộc cũng có chút sức sống, những người trên kênh thế giới bình thường không nói chuyện thì ba bữa cơm cũng điểm danh, nhìn thấy ID quen thuộc thì hỏi han ân cần một chút, bỗng dưng có chủ đề để tám mới —— theo dõi, vây xem sau đó trực tiếp hiện trường ba đại bang hội đánh giết lẫn nhau.


Giữa lúc đó, An Nhiên bị Thử Mộc Vi An gọi đi phụ bản lớn ba lần, nói là đoàn cố định cần sớm cọ sát với nhau để thêm ăn ý, để chuẩn bị cho phụ bản mới năm sau.


Mỗi lần An Nhiên tham gia pt đều rất lén lút, cứ cảm thấy mình như là nhân loại ngây thơ âm thầm kết giao với đại ma vương giữa lúc nhân ma đại chiến vậy, ban ngày đi làm thì tranh thủ thời gian đi theo bang hội để đánh đánh giết giết với Siêu Dịu Dàng, ban đêm tan tầm về nhà thì trốn tránh các tiểu đồng bọn ban ngày vừa đồng sinh cộng tử mà nằm hưởng phần thưởng của phụ bản độ khó cao cùng Siêu Dịu Dàng, then chốt là nàng không có một chút cảm giác tội lỗi nào, vui vẻ vô cùng, có thể nói là thật sự siêu cấp không có tiết tháo.


Không thể không nói, trộn chung với đoàn tinh anh như thế này thật sự quá thoải mái, An Nhiên cảm thấy mình vốn nằm từ đầu tới cuối, mỗi một con boss trừ bỏ tank và buff ra, nàng thao tác sai dẫn đến cả team bị quét sạch cũng không có bị chửi, mọi người còn an ủi cổ vũ nàng.


"Các đại lão thật hiền lành a." An Nhiên có nhận thức sai lầm với các đại lão của Siêu Dịu Dàng.


Nàng cũng không biết, đàn đại lão của Siêu Dịu Dàng đều là những người nóng nảy, thường ngày gặp phải cản trở là há mồm mắng chửi, chỉ khi đối mặt với nàng mới cố gắng sắp xếp ngôn ngữ dịu dàng lại hiền lành.


Đây chính là người mà Thử Mộc Vi An nhìn trúng, dám mắng một câu, là không muốn lăn lộn trong bang nữa.


Bất quá cũng có người không sợ chết nói ra tiếng lòng của mọi người trong bang, người đó chính là Chỉ Đàn Bông Vải Không Cứu Người: "Thử Mộc, kéo cô ấy đi phụ bản không có vấn đề gì, nhưng mà chị xác định muốn kéo cô ấy đi phụ bản mới? Không phải muốn lấy lần đầu tiên của phụ bản ở server này sao?"


Thử Mộc Vi An suy nghĩ một chút, nói: "Tôi cảm thấy nhỏ được a, rất thông minh, học rất nhanh, không phải sao?"


Những lời này của Thử Mộc Vi An có sờ lương tâm mà nói, trải qua giai đoạn cùng nhau chơi game này, nàng có thể xác định An Nhiên không phải là một tay tàn chân chính, chỉ là cho tới nay cũng không có người dẫn dắt, đương nhiên nàng sẽ cảm thấy mình là cá mặn tiểu rác rưởi bị người ghét bỏ, không biết mình có thể không tay tàn.


Ví dụ như phụ bản 48 người duy nhất của Tê Thiên yêu cầu độ khó cao là Vô Tẫn Trường Môn cũng đã ra được một năm rồi, tình tiết đặc thù và kỳ ngộ hiếm có của nó cũng đã được không ít người kích hoạt quay video lại, An Nhiên vậy mà chỉ mới đánh đến boss thứ ba là cùng, còn là việc của nửa năm trước, phụ bản khác cũng không tốt hơn chút nào. Cứ như vậy, dưới tình huống trang bị không đạt chuẩn, không bắt team gánh gãy lưng, mỗi con boss chỉ kéo team chết hai ba lần đã nắm được cách thức, thật sự rất không dễ dàng rồi.


"Phụ bản mới không phải mọi người cùng nhau mò cách đánh sao? Năng lực thích ứng của nhỏ rất tốt, so với lần cậu onl acc giúp Nhị Thất đánh Trường Môn đã là giỏi rồi." Thử Mộc Vi An nói.


Chỉ Đàn Bông Vải Không Cứu Người vừa định phản bác, nhưng nghĩ lại ví dụThử Mộc Vi An đưa ra một hồi, nháy mắt cảm thấy nàng nói thật là có đạo lý, đồng dạng dùng Kinh Hồng lần đầu đánh Trường Môn, biểu hiện của Vô Dạng quả thật tốt hơn hắn lúc trước nhiều, vì vậy chỉ đành ngại ngùng im miệng.


Cứ như vậy, mầm mống phản kháng cuối cùng của bang hội sau khi tự mình ngẫm lại rồi lựa chọn thỏa hiệp, làm gì còn có ai nói nhiều một câu nữa?


Trong lòng An Nhiên tràn đầy chờ mong, rảnh thì đánh cọc gỗ luyện combo, hoặc đến khu luận võ tìm người solo luyện thao tác và phản ứng, một lòng nghĩ đến lúc đó cố gắng không làm vật cản đường, ai biết được khi nàng ôm đùi ôm tới đắc ý, bỗng nhiên Tiểu A Oa nói với nàng: "Dương Dương! Cậu bị treo!"


"Gì cơ?" Cả người An Nhiên đều ngớ ra, "Treo tớ làm gì?"


Nàng thật sự nghĩ không ra mình có cái gì đáng để treo, muốn trang bị không có trang bị, muốn thao tác không có thao tác, thường ngày không lên truyền âm cũng không lên kênh thế giới, khi đánh nhau chỉ giết người chứ không phun nước bọt, hơn nữa số lần bị người ta nhắc đến còn đặc biệt ít, an tĩnh đến như không tồn tại trong server này, tại sao bị người ta theo dõi rồi treo chứ?


"Hình như. . . nói cậu bị đại gia Siêu Dịu Dàng bao nuôi."


"Ai bao nuôi tớ cơ? Đàn vải bông?" An Nhiên nói xong, không chút để tâm cầm bình giữ ấm lên uống nước, uống một ngụm: "Đều là hiểu lầm rất lâu rồi, sao bây giờ bị người ta nhắc tới?"


"Không a, cái thớt đó thảo luận cậu bị Thử Mộc Vi An bao nuôi."


An Nhiên thiếu chút nữa bị ngụm nước của mình làm sặc chết, buông bình giữ ấm khụ một hồi mới bình thường trở lại, xin Tiểu A Oa đường link, chăm chú đọc một chút.


Chủ thớt nói như thế này:


Sau khi Thử Mộc Vi An đến Phi Hoa Trục Nguyệt vẫn luôn đặc biệt chiếu cố một tiểu Kinh Hồng của Lương Liễu Nha, người chơi của Phi Hoa Trục Nguyệt chắc cũng biết đến? Tiểu Kinh Hồng này tên là Vô Dạng, là thành viên lâu năm của Lương Liễu Nha, chủ thớt là người của Thanh Vân Giản, đánh với Lương Liễu Nha đã lâu nên cũng có chút ấn tượng với cái tên này.


Em gái này thao tác bình thường, trang bị cũng bình thường, không có chỗ đặc biệt gì. Nhưng mà Thử Mộc Vi An lại vô cùng để tâm tới Vô Dạng, đầu tiên là là tặng vũ khí cam boss thế giới rơi ra cho cô ấy, đêm đó lại giúp cô ấy rèn max cấp. Đợt trước không phải Lãng Thiên Nhai bang tôi từng có xung đột với Thử Mộc Vi An đó sao? Cậu ta nói chính là vì mình đã giết Kinh Hồng tên Vô Dạng, Thử Mộc Vi An mới bỗng dưng nổi giận!


Ngay từ đầu nha, tôi cũng không tin lắm, cảm thấy vũ khí có lẽ là Vô Dạng mua, về max rèn, cũng có rất nhiều người chơi không tự tin với bản thân, lúc rèn chuẩn bị xong nguyên liệu rồi tìm người ăn ở tốt hỗ trợ một chút đều rất bình thường. Nhưng mà tối hôm qua, tôi đứng ở cổng Dạ Tuyền Sơn Trang nhìn thấy Vô Dạng đi theo đoàn cố định của Thử Mộc Vi An tiến vào phụ bản, trong nháy mắt liền cảm thấy việc này không đơn giản, kết hợp với mọi chuyện trước đó, tôi càng nghĩ càng cảm thấy giữa Thử Mộc Vi An và Vô Dạng có quan hệ không bình thường.


Sau đó, chủ thớt bắt đầu phân tích sâu vào tầng quan hệ không tầm thường này rốt cuộc không tầm thường ở chỗ nào, chít chít meo meo một đống lý thuyết, tổng kết lại chính là: Tôi nghiêm trọng hoài nghi Thử Mộc Vi An bao nuôi Vô Dạng!


Kết luận này. . .


Thật ra, quả là khiến người khát khao.


An Nhiên nghĩ như vậy, giây tiếp theo bỗng dưng bị suy nghĩ của mình dọa cho nhảy dựng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play