Một câu "Chiếm ô" này làm cho Thử Mộc Vi An không kìm được nhoẻn miệng cười.
Đoạt boss xong, Thanh Vân Giản bị đánh trở về điểm hồi sinh, người của hai bang hội còn lại cũng đều tản đi, chỉ còn lại tiểu Kinh Hồng tên Vô Dạng và Thử Mộc Vi An mặt đối mặt, vẫn không nhúc nhích đứng yên tại chỗ, một yên tĩnh hơn một.
An Nhiên vừa sống trong sợ hãi và chờ mong Thử Mộc Vi An trả lời, vừa cố gắng ức chế tùm lum suy nghĩ không thực tế bỗng nhiên nhảy ra trong đầu, nhất thời chỉ cảm thấy mỗi phút mỗi giây đều vô cùng gian nan.
Đúng lúc này, Thử Mộc Vi An động đậy dưới mi mắt nàng, nàng lập tức khẩn trương.
【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: 4-6.
【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Hả?
【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: Dù không cần ai hỗ trợ, nhưng đợt dồn sát thương cuối cùng của mọi người kéo máu boss xuống đúng mức, sau khi rời khỏi vòng chiến cũng không xuống tay quấy rối, quả thật làm chúng tôi giảm bớt không ít thiệt hại, bang chúng tôi nhất trí cho rằng, lần hợp tác này rất vui vẻ.
An Nhiên không khỏi sửng sốt, ngay sau đó lập tức phản ứng được ý tứ của Thử Mộc Vi An.
Nàng vốn không dám nói cho Thử Mộc Vi An biết, thật ra bang của nàng định xông lên đoạt boss thế nhưng bị một tiếng "Đừng lên" khẩn trương không gì sánh được của nàng dọa cho hết hồn, lúc đó mới sững lại đứng ở đằng xa xem kịch.
Chỉ là đồ của boss thế giới rơi ra dù có nhiều thế nào đi nữa, nhưng "4" trong 4-6 làm thế nào cũng không xứng với một vũ khí cam vô cùng quý hiếm a.
【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Nếu là 4, cái này nhiều lắm đó.
【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: Mọi người ra sức nhiều, cho nên chúng tôi 4 mọi người 6, coi như kết giao bạn bè.
【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Ò. . .
【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Vậy thì vẫn là nhiều lắm.
An Nhiên gõ những chữ này ra theo phản xạ, đầu tiên là cho rằng một tiểu 'nằm vùng' như nàng 'nằm' ra được một phần chia chác, cảm thấy quá xấu hổ, thứ hai là bởi vì giá trị của món đồ này thật sự rất cao, nàng cứ như vậy nhận lấy, không biết Thử Mộc Vi An có ăn nói với bang hội được không.
Nhưng vào lúc này, Thử Mộc Vi An trả lời một câu mới.
【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: Đang không coi chúng tôi là bạn?
Những lời này lập tức dọa ra ba lần phủ nhận của An Nhiên.
【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Em không phải!
【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Em không có!
【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Chị đừng nghĩ nhiều a!
Vừa dứt lời, chỉ thấy Thử Mộc Vi An triệu hồi một con Alpaca hồng nhạt, leo lên cưỡi đi mất.
An Nhiên càng nhìn cái mông lúc lắc của con Alpaca đó, càng cảm thấy tâm tình Thử Mộc Vi An không tốt, cố ý triệu hồi con thú cưỡi này ra để ám chỉ cho nàng.
Nàng lại nhìn thoáng qua khung chat với Thử Mộc Vi An, một câu "Đang không coi chúng tôi là bạn" khiến đầu nàng không khỏi hiện lên bóng hình của ai đó. . .
An Nhiên liên tục lắc đầu, đưa tay đập đập cái đầu dạo gần đây cứ suy nghĩ miên man, cầm món trang bị cam đó gửi vào kênh bang hội.
"Đù má!" Theo sau tiếng kinh hô gần như vỡ tiếng của Phá Phong chi Thập Tam trên kênh YY, trên kênh bang, group chat QQ đều spam hai chữ "Đù má" và các icon đại biểu cho kinh ngạc, vô cùng kinh ngạc, siêu cấp kinh ngạc.
"Này là cái gì a?" Trong giọng nói của Sầm Khởi chứa đầy không thể tin nổi, thế cho nên âm "gì a" cuối cùng cất lên cao vút.
【 bang hội 】[ A Ngốc không diễn quỷ phong lưu ]: Vũ khí cam.
【 bang hội 】[ Sầm Khởi ]: Hmmmmmmmmm
Thấy có người thành thật trả lời như vậy, Sầm Khởi không khỏi ôm trán: "Tui biết, ý tui là, tui mù rồi!"
Mù rồi, mọi người đều mù rồi.
Món đồ boss rơi xuống mấy giây trước vừa hiện trên thông báo, tại sao bỗng dưng nằm trong tay Vô Dạng?
"Cái này là cho chúng ta chia nhau, phía Siêu Dịu Dàng, họ nói lần hợp tác này rất vui vẻ, hy vọng kết giao bằng hữu với chúng ta." An Nhiên thành thật nói.
【 bang hội 】[ Cổ Thành ]: Thiệt hay giả? Lần này hợp tác vui vẻ sao?
【 bang hội 】[ Không thầm thì ]: Vậy là ảo lắm đó.
【 bang hội 】[ Có phải ngươi đói đến hoảng rồi hay không ]: Cho nên có phải nếu khúc cuối chúng ta xông lên như đám Thanh Vân Giản, kết cục liền không giống nữa?
【 bang hội 】[ Thơ hiu hiu ]: Vậy liền Lương Liễu Nha!
【 bang hội 】[ Tiểu A Oa ]: Liền Lương Liễu Nha!
【 bang hội 】[ Tương Tương rất ma tương ]: Lương Liễu Nha!
【 bang hội 】[ Chẩm Tinh Chúc ]: Dừng lại [che miệng]
【 bang hội 】[ Vô Dạng ]: Cho nên em quyên vào thương khố bang hội đó.
An Nhiên nói xong liền trở về điểm dừng chân của bang hội, đem món đồ phỏng tay trong túi bỏ vào thương khố.
Giây tiếp theo, nàng nhìn thấy Chẩm Tinh Chúc đã đứng ở bên cạnh mình.
【 bang hội 】 Trưởng lão [ Chẩm Tinh Chúc ] đã đem vật phẩm [ Đoản cung · Lạc Nhật Phi Hồng ] chỉ định giành riêng cho [ Vô Dạng ], người cần lao tất có thưởng, mọi người cũng nên cống hiến nhiều hơn cho bang hội nha!
Món đồ nàng vừa bỏ vào thương khố, giờ khắc này lại trở về túi đồ của nàng, nháy mắt An Nhiên há hốc mồm.
【 bang hội 】[ Vô Dạng ]: ? ? ? ? ? ? ? ?
【 bang hội 】[ Sầm Khởi ]: Wa! Hâm mộ chết!
【 bang hội 】[ Tiểu A Oa ]: Hâm mộ chết!
【 bang hội 】[ Có phải ngươi đói đến hoảng rồi hay không ]: Hâm mộ chết!
【 bang hội 】. . .
"Hả?" An Nhiên không khỏi phát ra âm thanh nghi vấn.
"Hửm?" Chẩm Tinh Chúc đáp lại bằng âm thanh phản vấn.
"Hửm?" An Nhiên không khỏi phát ra âm thanh truy vấn.
"Hả?" Chẩm Tinh Chúc đáp lại bằng âm thanh phản vấn.
"Hai người đang hửm hửm hả hả cái gì?" Phá Phong chi Thập Tam nhịn không được cắt ngang hai người đang tỏ ra bí hiểm này.
Chẩm Tinh Chúc tằng hắng, nói: "Món đồ cam này bỏ trong thương khố nóng mắt quá, xét thấy biểu hiện lần này của em rất xông xáo, đúng lúc là cây cung em có thể sử dụng, dựa theo nhu cầu thì trực tiếp cho em đó."
"Em. . . em biểu hiện cái gì?" An Nhiên lạnh run.
"Biểu hiện của em nằm ở. . ." Chẩm Tinh Chúc suy nghĩ một chút, tiếp tục nghiêm trang nói: "Thu được mối quan hệ lớn mạnh, để chúng ta và Siêu Dịu Dàng trở thành bạn bè, sau này chung sống hòa bình gầy dựng nền nóng vững chắc!"
"Cái này. . . không thích hợp a, nếu không bán, tiền chia chác cho anh em tham gia đoàn ngày hôm nay, em. . ."
"Bảo em lấy thì lấy đi, ở trong bang lâu như vậy rồi, khách khí cái gì nha!" Giọng điệu của Chẩm Tinh Chúc vô cùng kiên định, dứt lời, có chút suy tư nhìn thoáng qua khung trò chuyện riêng đến từ trưởng lão của Siêu Dịu Dàng. . .
【 trò chuyện riêng 】[ Nhị Thất ]: Bang tụi này có một vị ngạo kiều muốn chết, tự trả tiền mua cây cung đó tặng cho tiểu Kinh Hồng bang chị, nhưng lại sợ cô ấy biết sẽ không chịu nhận, cho nên mượn cớ lừa dối cô ấy một chút. Chị hiểu ý tui hăm (乛▽乛)
【 trò chuyện riêng 】[ Chẩm Tinh Chúc ]: Hiểu hiểu, tôi có thể nhiều chuyện một chút vị ngạo kiều muốn chết đó là ai không?
【 trò chuyện riêng 】[ Nhị Thất ]: Dễ đoán lắm.
【 trò chuyện riêng 】[ Chẩm Tinh Chúc ]: Hiểu hiểu [OK]
【 trò chuyện riêng 】[ Nhị Thất ]: Đừng nói cho cô ấy nha, cũng đừng nói cho mấy bạn miệng rộng, truyền trong phạm vi nhỏ là được rồi, về sau chuyện này mà thành, chúng ta chính là người một nhà.
【 trò chuyện riêng 】[ Chẩm Tinh Chúc ]: Hiểu hiểu [OK][OK][OK]
Nàng suy nghĩ một chút, nhịn không được mà bật mở chế độ miệng rộng.
【 trò chuyện riêng 】[ Chẩm Tinh Chúc ]: Sầm Khởi, về cái món đồ cam này, chị nói cho em biết một bí mật, em đừng nói cho ai khác nha!
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: Mời nói mời nói, em không kể cho ai khác đâu!
【 trò chuyện riêng 】[ Chẩm Tinh Chúc ]: Chỉ đàn bông vải không cứu người thật sự nhìn trúng Dương Dương nhà ta rồi, món vũ khí này là anh ta mua đó!
【 trò chuyện riêng 】[ Chẩm Tinh Chúc ]: Anh ta sợ trực tiếp đưa thì Dương Dương không chịu lấy, cho nên làm hơi lòng vòng một chút!
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: Má ơi! Em không muốn cố gắng nữa, em muốn kiếm đùi nhà giàu ôm!
【 trò chuyện riêng 】[ Chẩm Tinh Chúc ]: [sờ đầu]
Cũng câu nói đó, nàng còn copy paste cho Thốn Xán và Phá Phong chi Thập Tam.
Hai tiếng mấy sau, Sầm Khởi nhận được pm của Không thầm thì.
【 trò chuyện riêng 】[ Không thầm thì ]: Có cái bí mật để trong lòng quá khó chịu, kể cho cậu nghe một chút, cậu đừng kể cho ai khác nha!
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: Mời nói mời nói, tui không kể cho ai khác đâu!
【 trò chuyện riêng 】[ Không thầm thì ]: Chỉ đàn bông vải không cứu người bên Siêu Dịu Dàng muốn bao nuôi Dương Dương của chúng ta!
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: Úi, bạo dạ [khiếp sợ]
Không quá lâu, Sầm Khởi lại nhận được pm đến từ Tiểu A Oa.
【 trò chuyện riêng 】[ Tiểu A Oa ]: Sầm Khởi, tui nói cho nghe chuyện này, cậu đừng kể cho ai khác nha!
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: Mời nói mời nói.
【 trò chuyện riêng 】[ Tiểu A Oa ]: Một đại gia bên Siêu Dịu Dàng mua món vũ khí cam đó muốn tặng cho Vô Dạng, nhưng lại quá ngại, nên trung chuyển qua chúng ta.
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: [sửng sốt]
Rất nhanh, Sầm Khởi lại lại lại nhận được pm đến từ Thơ hiuhiu.
【 trò chuyện riêng 】[ Thơ hiuhiu ]: Hiuhiuhiu! Khởi Khởi, tam quan của người ta tan nát mất rồi!
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: Hiuhiuhiu, ý nàm thao a!
【 trò chuyện riêng 】[ Thơ hiuhiu ]: Để kể cho nghe a!
Nhưng Sầm Khởi tiếp lời Thơ hiuhiu trước.
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: Cậu đừng có kể cho người khác nha! Cây cung đó là Chỉ đàn bông vải không cứu người mua cho Vô Dạng đó, nhưng mà sợ cậu ấy không chịu nhận cho nên tìm cái cớ trung chuyển cho bang chúng ta!
【 trò chuyện riêng 】[ Thơ hiuhiu ]: Sao cậu biết?
【 trò chuyện riêng 】[ Sầm Khởi ]: Cậu không cần biết tại sao tui biết, hiện tại tui chỉ muốn biết trong bang chúng ta còn ai không biết hay không.
Đối mặt với câu hỏi líu lưỡi này, Thơ hiuhiu tự hỏi một hồi, đáp: "Chắc là Vô Tiểu Dạng còn chưa biết đó."
"Bí mật" "Kim chủ bao nuôi tiểu Kinh Hồng" truyền nhau đến sục sôi trong bang hội, quả thật hoàn toàn không có truyền đến tai đương sự.
Đương sự đang làm gì?
Đương sự chạy tới đồng tử tơ hồng đem nguyên liệu làm chocolate ở trên người đổi thành chocolate, sau đó nhìn món vũ khí cam trong túi đồ, lâm vào trầm tư thật lâu.
***
Phía bên kia, Thử Mộc Vi An nhắc lại nợ cũ trước khi đánh boss với mọi người.
"Nói đi, tôi trọng sắc khinh bạn thế nào." Giọng điệu của Thử Mộc Vi An độ lượng và thản nhiên, cố gắng xây dựng một bộ dạng "Mấy đứa tùy tiện nói, chị tuyệt đối không tức giận".
Chỉ là dường như mọi người cũng không rõ lắm nên nói như thế nào.
【 bang hội 】[ Vũ Dạ U Ly ]: Hôm nay Vải Bông đáng thương quá.
Bỗng nhiên có người cảm khái một câu như thế, mọi người cũng nhao nhao phát biểu ý kiến của mình.
【 bang hội 】[ Tương cá mặn mì khô nóng ]: Đúng vậy, hoàng mã của anh ta bị chị lột, chiều hôm nay gần một tiếng rồi không dám vào YY.
【 bang hội 】[ Lăng Trường Hải ]: Lúc trước miệng anh ta cũng không nói được câu nào xuôi tai nhưng cũng chưa từng bị cấm lâu như vậy.
【 bang hội 】[ Ánh Trăng Sáng Tỏ ]: Hiện tại anh ta cũng không thể nói chuyện trên kênh bang.
【 bang hội 】[ Bệnh ép buộc tới chết ]: Còn nữa, chị có chú ý hôm nay chị đã cười khúc khích trên YY bao nhiêu lần không?
【 bang hội 】[ Đọc ngược bức sỏa cũng được ]: Có chú ý ngày hôm nay vô thức khen cô ấy đáng yêu bao nhiêu lần không?
【 bang hội 】[ Thương Di ]: Trước đây rớt đồ cam Kinh Hồng chị đều hỏi Nhị Thất có muốn không trước tiên, lần này trực tiếp mua tặng cô ấy luôn!
【 bang hội 】[ Thử Mộc Vi An ]: [trầm tư]
Nhị Thất liền mở mic, cảm khái nói: "Sài Sài đang yêu đặc biệt đáng sợ!"
"Có sao?"
"Xác định nhất định và khẳng định, có!" Lúc này Chỉ đàn bông vải không cứu người nhảy ra lớn tiếng bíp bíp.
Vì thế Thử Mộc Vi An nghiêm túc ngẫm nghĩ một hồi, sau khi nghĩ xong, phản ứng đầu tiên không phải là hối lỗi mà là kìm lòng không đậu phát ra một tiếng cười khẽ.
Năm đó, nàng và An Nhiên vì con thỏ và bức tường mà trở nên thân nhau, về sau nàng liền đem một bản thân mà chưa từng có người thấy qua, bá đạo, keo kiệt mà còn không ngoan ngoãn, hoàn hoàn chỉnh chỉnh bộc lộ trước mắt An Nhiên.
An Nhiên như là miếng bọt biển, ngày ngày hấp thu các mặt tiêu cực của nàng, sau đó nhẹ nhàng chạm đến liền tan biến, nàng cũng sẽ khôi phục lại như lúc ban đầu.
Chỉ là, cô bé trên bức tường ám chỉ không sợ hãi ác ma đó ngậm không ít bồ hòn từ tay nàng, không thể nào một chút bực dọc cũng không có. Cô bé cũng từng nhiều lần ánh mắt chăm chú, giọng điệu nghiêm túc lại không thiếu sự ngâu đần giảng dạy đạo lý cho tiểu ác ma, chỉ là đến cuối cùng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, một lần lại một lần thoái nhượng và thỏa hiệp.
An Nhiên như vậy, khiến cho Sài Hân Ngữ nhịn không được càng bắt nạt càng cảm thấy thú vị, nhưng cùng lúc đó, vô thức đối xử với nàng càng ngày càng tốt hơn, đồ ăn, đồ chơi, đồ dùng, không một thứ gì không muốn nàng cùng hưởng.
Chỉ là sau này, nàng phát hiện không phải ai cũng thích nhận được quà, ít nhất là An Nhiên không thích được tặng quà không có nguyên do.
"Quan hệ chúng ta tốt, sinh nhật hay lễ được cậu tặng quà tớ rất vui a, nhưng mà bình thường cậu cứ tặng tớ nhiều như vậy, tớ cứ cảm thấy có gì đó sai sai. . . tớ suy nghĩ rất lâu, rốt cuộc cũng không biết sai chỗ nào." Một ngày kia, cô bé ngóng nhìn ánh mắt nghi hoặc của bạn cùng bàn, vạn phần nghiêm túc nói: "Cậu đừng đối xử với tớ tốt như vậy, nếu như có một ngày cậu có người bạn càng tốt hơn, tớ. . . tớ sợ tớ sẽ thấy không quen."
"Cậu đang không coi tớ là bạn à?"
"Không phải không phải! Cậu đừng nghĩ nhiều. . . cậu không có tức giận đâu ha? Ax. . . tớ tớ tớ sai rồi, sau này tớ không nói như vậy nữa. . ."
Từ đó về sau, An Nhiên thật sự chưa từng nói câu tương tự.
Đứa ngốc đó, nhiều năm đã qua dường như đã thay đổi rất nhiều, lúc gặp mặt vẫn cố gắng giữ khoảng cách đủ xa lánh, trong điện thoại cũng từ chối nàng không chút do dự.
Nhưng vào trong game rồi, lại dường như một chút cũng không thay đổi, vừa ngốc vừa nhát. Cho nàng đồ vật, dáng vẻ hoảng loạn đó, quả thật không khác năm xưa.
===
Hôm bữa vô tình thấy một chị dịch "sa điêu" thành não lợn/óc chó, có lý vô cùng! Chỉ là mình không dám làm theo _( :3」 ∠)_ hiểu là được rồi _( :3」 ∠)_