Cao tổng hẹn Lâm Táo lúc giờ cơm trưa.

Tận Lộ đặt trước một khách sạn nhỏ ở thành phố S.

Buổi sáng 10 giờ, chị em hai người bao lớn bao nhỏ rời khỏi nhà ga tàu điện.

Nếu lần này hợp tác thành công, phim cũng không quay luôn, 2 người có thể về nhà ăn tết, mấy đồ này của họ là toàn bộ gia sản, đi nơi nào liền mang đến nơi đó.

Đặt xe taxi, 2 người đồng thời nằm ngả người trên lưng ghế, nhẹ nhàng thở ra.

"Mệt mỏi quá!" Lâm Táo một bên lau mồ hôi một bên nói.

Tần Lộ trừng cô: "Đều tại em, luyến tiếc vứt đi mấy bộ đồ cũ, trừ bỏ có 2 cái hàng hiệu, mấy cái khác đều có mấy chục tệ một bộ, mua mới liền bỏ cũ, đừng nên giữ lại mà chiếm diện tích."

Lâm Táo ngoan ngoãn nghe mắng, qua tai này lại ra tai kia.

Xe taxi di chuyển nhanh trên đường.

Một đống tòa cao ốc chọc trời càng ngày càng nhiều.

Lâm Táo mở to đôi mắt, kia không phải cao ốc Hoàn Vũ lúc cô vừa đến đây chị họ liền mang cô tới hay sao?

Trước khi nhận thức Mạnh Hoài An, cao ốc Hoàn Vũ chính là tiêu chí để cô đánh giá cao ốc thành phố S, hiện tại....

Bởi vì Mạnh Hoài An, Lâm Táo không chút nào muốn lại gần.

Tần Lộ chỉ mấy tòa nhà cao tầng bên cạnh Hoàn Vũ giải thích: "Hoành Anh điện ảnh ở chỗ kia, lại nói em khẩn trương cái gì, thật cho rằng hắn còn nhớ rõ em? Ba tháng, người ta khéo không chừng đã đổi mấy người nữ nhân rồi."

Lâm Táo nghĩ lại, cũng có lẽ như vậy thật.

Vì thế cô liền an tâm mà thưởng thức phong cảnh thành phố S bên đường.

Tới khách sạn, haii người tắm rửa thay quần áo rồi xuất phát, trước 15 phút đã tới nhà ăn.

Cao tổng ở một gian ghế lô.

Phía Cao tổng không tới một mình, bên cạnh còn có một vị nữ sĩ tóc ngắn, khí chất giỏi giang.

Không chờ Cao tổng giới thiệu, Tần Lộ liền kinh hỉ mà lôi kéo Lâm Táo đứng lên: "Trần tổng!"

Đối với Hoành Anh điện ảnh, Tần Lộ đã sớm tìm hiểu qua, liếc mắt một cái liền nhận ra bà chủ công ty Trần Hoành Anh.

Trần Hoành Anh cười cười, cùng 2 người bắt tay.

Hai bên ngồi xuống, Tần Lộ nhiệt tình nhưng không nịnh nọt cùng Trần Hoành Anh, Cao tổng nói chuyện phiếm, Lâm Táo tuy rằng biểu hiện cũng coi như hào phóng, nhưng rõ ràng rất chờ mong, mắt to trong chốc lát lại nhìn Trần Hoành Anh, trong chốc lát nhìn Cao tổng, lại hoang mang nhìn Tần Lộ.

Tần Lộ không thềm để ý, cô gái nhỏ chính là thiếu kiên nhẫn.

Trần Hoài Anh trong mắt Lâm Táo, tựa như một đại nhân vật đang dùng kẹo dụ hoặc tiểu hài tử đến nhà trẻ, đại nhân vật lôi kéo quan hệ với gia trưởng, hài tử mắt nhanh như chớp tìm tìm kẹo.

Trần Hoành Anh ý bảo Cao tổng: "Nói chuyện hạng mục đi."

Cao tổng gật đầu, đối Tần Lộ và Lâm Táo giải thích: "Là thế này, công ty chúng tôi chuẩn bị quay một bộ phim thanh xuân đô thị.... Trần tổng rất thưởng thức diễn suất của Lâm Táo trong phim "Thủy tiên", cho rằng Lâm Táo thích hợp với kịch bản này, không biết 2 người có hứng thú hay không?"

Lại là nữ chính?

Lâm Táo ngoài mặt rụt rè, trong lòng lại vui như nở hoa, tác phẩm cùng một công ty, thù lao đóng phim của cô chắc sẽ không ít hơn so với "Thủy tiên""

Tần Lộ lại không hề rụt rè, nói cảm ơn với 2 người đối diện: "Cảm ơn Trần tổng, Cao tổng đã thưởng thức Lâm Táo, Lâm Táo nhất định sẽ diễn thật tốt."

Một bên là công ty điện ảnh tuy danh khí không cao nhưng có thể nuôi sống nhân viên, một bên là đóng vai quần chúng, đối với việc người ta chủ động đưa ra cành ôliu, Tần Lộ cảm thấy dùng hành động đáp lại sẽ tốt hơn nhiều so với chỉ nói lời suông.

Lâm Táo cũng đứng lên cúi đầu cảm ơn.

Cao tổng rất vừa lòng, xua tay kêu 2 chị em mau ngồi trở lại, hắn nhìn bà chủ bên cạnh, cười nói: "Kỳ thật hôm nay Trần tổng tự mình đến đây, chủ yếu là muốn hợp tác với 2 người."

Lời vừa nói ra, Tần Lộ âm thầm nắm chặt tay.

Rốt cuộc cũng tới, thời điểm nhìn thấy Trần Hoành Anh, Tần Lộ liền biết bữa cơm này tuyệt đối không đơn giản.

Rượu ngon không sợ đường xa, những lời này ở giới giải trí không hoàn toàn đúng, đặc biệt là trên người nữ diễn viên.

Theo Tần Lộ quan sát, những tiểu hoa mấy năm liền nổi, tất cả đều vì bọn họ có tài nguyên lớn, nếu một cái tài nguyên mà không nổi, thì chắc chắn nhiều thêm mấy cái sẽ nổi, mà những cái đó, hoặc là đến từ ba mẹ của họ, hoặc là đến từ công ty quản lý.

Muốn em họ tìm một công ty quản lý, hai tháng nay Tần Lộ cũng đang lo lắng vấn đề này.

Chính là nhiều công ty quản lý, công ty điện ảnh như vậy, cô nên chọn công ty nào? Công ty lớn thì trong tay đã nắm rất nhiều người mới, mỗi người không xinh đẹp thì cũng có bằng cấp diễn suất, em họ mà đi vào khả năng cạnh tranh không cao. Công ty nhỏ, thì bằng vào vẻ ngoài của em họ cùng mấy lần đóng phim cũng có thể trổ hết tài năng, nhưng...

Tần Lộ lo lắng em họ bị người ta khi dễ, bởi vì hợp đồng trói buộc mà mặc người ta xâu xé.

Kết quả ngay lúc Tần Lộ đang lo lắng, Trần tổng của Hoành Anh như cơn mưa xuất hiện.

Trần Hoành Anh hy vọng Lâm Táo ký hợp đồng nghệ sĩ với công ty họ, kỳ hạn 5 năm. Trần Hoành Anh trực tiếp gặp mặt 2 chị em để tỏ rõ thành ý của mình, chỉ cần trong 5 năm này Lâm Táo tích cực phối hợp, không tạo ra gièm pha gì, công ty đều sẽ đem Lâm Táo trở thành nghệ sĩ hàng đầu để bồi dưỡng, vì Lâm Táo công ty cũng có thể cung cấp tối đa tài nguyên.

Hợp đồng viết cũng không có kĩ càng như vây, nhưng ý tứ muốn đưa Lâm Táo về dưới trướng của Trần tổng là phi thường rõ ràng.

"2 người xem kĩ hợp đồng, ba ngày sau lại cho tôi đáp an"

Cao tổng đem hợp đông đưa cho Tần Lộ, cười nói.

Tần Lộ nhận hợp đồng, hào phóng trầm ổn: "Được!"

Cùng Trần Hoành Anh từ biệt, Tần Lộ mang Lâm Táo đến bờ sông cách đó không xa.

Nước sông mênh mông, vài cây cầu vắt ngang dòng, nơi xa cũng không nhìn thấy biển rộng.

Tần Lộ dựa vào vòng bảo hộ, nhìn nhìn, đột nhiên hét lên.

Lâm Táo hoảng sợ, thấy xung quanh mọi người đang nhìn lại đây, cô xấu hổ lôi kéo ông tay áo Tần Lộ.

Tần Lộ buông tay, quay đầu nhìn Lâm Táo, người thì đang cười trên mặt lại mang theo nước mắt.

Lâm Táo ngây ngẩn cả người.

Tần Lộ không thể khống chế được.

Em họ là học tra, cô cũng vậy, năm đó cô tốt nghiệp cao trung đến trường nghề cũng thi không đậu, cha mẹ hi vọng cô học lại, Tần Lộ không như em họ ngoan ngoãn tiếp tục ôn thi, mang theo khao khát làm diễn viên cô xúc động chạy đến phim trường, hy vọng mình có thể trở thành một đại minh tinh. Khi đó Tần Lộ cũng là một cô gái thanh tú, đáng tiếc giới giải trí mĩ nhân đông đảo, cô chỉ dựa vào nhan sắc căn bản là không có cơ hội.

Trừ bỏ chính bản thân Tần Lộ, ai cũng không biết mấy năm nay cô trôi qua như thế nào.

Ngay thời điểm Tần Lộ muốn từ bỏ giới giải trí, em họ của cô ngang trời xuất hiện, một lần nữa làm dấy lên hi vọng cho cô.

Tần Lộ cố gắng nỗ lực như vậy chính là muốn nói với mọi người là mình không đi nhầm đường.

Chỉ cần em họ trở thành siêu sao, kia cô chính là nữ nhân sau lưng siêu sao, cũng coi như là công thành danh toại.

"Em họ, em nhất định phải cố gắng, đừng lãng phí cơ hội lần này." Ôm lấy Lâm Táo, Tần Lộ vui quá mà khóc.

Lâm Táo cũng khóc, nước mắt so với Tần Lộ còn nhiều hơn: "Chị họ, em không ký, em với chị cùng nhau về nhà, chúng ta cùng nhau bán bánh bao..."

Tần Lộ:......

Cô đứng thẳng người, thấy Lâm Táo đã khóc đến nấc lên.

Tần Lộ ngốc luôn, trước tiên đem Lâm Táo đến ghế đá bên cạnh, tránh đi mấy người qua đường sắp xem họ thành bệnh nhân tâm thần, Tần Lộ một bên an ủi Lâm Táo, một bên hói: "Làm sao vậy, trước lúc ăn cơm không phải còn rất vui vẻ sao?"

Lâm Táo ghé vào trên vai cô khóc, khóc đến thương tâm: "Em không muốn cùng chị tách ra, em không muốn một mình ở bên này."

Cô cái gì cũng không hiểu, có chị họ ở bên cạnh cô chỉ cần chăm chỉ đóng phim là được, những cái khác không cần lo lắng, nếu chị họ đi rồi, cô sẽ lẻ loi một mình ở nơi này, Lâm Táo sợ mình sẽ bị người ta lừa, cũng sẽ...nhớ nhà.

Tần Lộ dở khóc dở cười: "Ai nói chúng ta sẽ tách ra?"

Lâm Táo nghi hoặc ngẩng đầu, vành mắt đều đỏ, thút tha thút thít nói: "Bọn họ chỉ nói thêm em, còn nói sẽ an bài người đại diện cho em..."

Tần Lộ rốt cuộc minh bạch, sau đó ôm bụng cười ha hả.

Lâm Táo ngơ ngác nhìn cô, ý thức được khả năng mình hiểu lầm cái gì, Lâm Táo không khỏi cũng cười theo, giận dỗi mà lay cánh tay Tần Lộ: "Chị còn cười, nhanh lên nói cho em sao lại thế!"

Tần Lộ cười đủ rồi, mới thở phì phò giải thích: "Người ta xác nhận chỉ thêm em, nhưng chị có thể làm trợ lý cho em a, bọn họ đều quan tâm em, em xin bọn họ cho chị làm trợ lý là được, việc nhỏ đó họ sẽ không phản đối."

Lâm Táo chớp chớp mắt: "Trợ lý tiền lương nhiều hay ít?"

Tần Lộ đánh cô: "Chỉ biết có tiền, tiền lương trợ lý khẳng định không cao, bất quá vào được công ty cũng có nhiều chỗ tốt, chúng ta cùng nhau nỗ lực, em học tập diễn xuất làm minh tinh, chị học tập cánh nào trở thành người đại diện, tranh thủ 5 năm sau 2 người chúng ta mở phòng làm việc của chính mình."

Hiện tại Tần Lộ thật sự không để bụng vấn đề tiền nong, có ăn có ở là được, chờ em họ có danh khí cao, cô còn sợ không có bao lì xì?

"Đi, đi tìm luật sư xem hợp đồng thôi!"

Kéo cánh tay của Lâm Táo, Tần Lộ tìm 2 người luật sư xem hộ hợp đồng, cũng chưa phát hiện bẫy rập gì.

Ngày thứ ba, 2 người đến Hoành Anh điện ảnh.

Trước mắt, Hoành Anh đích thật chỉ là một công ty điện ảnh nhỏ hạng ba, nhưng Trần Hoành Anh có tiền, công ty vẫn rất khí phái, phòng ban lớn nhỏ trong công ty đều có. Đi theo nhân viên công tác vào trong, Lâm Táo nhìn thấy rất nhiều văn phòng, cái gì bộ phận chế tác, bộ phận phát thanh, bộ phận tuyên truyền, bộ phận quản lý nghễ sĩ, bộ phận pháp luật...

Lâm Táo lần đầu tiên chân chính hiểu được làm một mình và gia nhập công ty là hoàn toàn khác nhau,

Hôm nay Trần Hoành Anh không lộ diện, Cao tổng cũng chỉ đem Lâm Táo giao cho một người đại diện rồi vội vã rời đi.

Người đại diện của Lâm Táo là một nam nhân có chút điển trai, thường được gọi là Hoa ca, là do Trần Hoành Anh tự mình đào tới công tới.

Kí hợp đồng xong, Hoa ca tỏ vẻ hắn muốn cùng Lâm Táo nói chuyện riêng vài phút.

Tần Lộ trước tiên liền đi ra ngoài.

"Anh đã xem qua "Thủy tiên", em thật sự rất có tiềm lực." Hoa ca đẩy gọng kính trên mũi, mỉm cười nói.

Lâm Táo đỏ mặt, theo bản năng khiêm tốn: "Đều là do Đặng đạo chỉ điểm tốt."

Hoa ca nhìn ra được, cô gái nhỏ này thật sự rất ngây thơ.

Đôi tay hắn giao nhau, nhìn Lâm Táo nói: "Lâm Táo, trong giới này, diễn viên nếu không nổi, truyền thông cơ bản sẽ không chú ý đến, một khi chỉ hot lên một chút, truyền thông liền có thể trong thời gian ngắn nhất đào ra những sự tình mà người đó chưa từng dấu diếm, trong đó có thể là điều tốt, ví dụ như diễn viên đó sơ trung đạt được giải thưởng biểu diễn ở trường, nhưng ngược lại có thể là diễn viên đó sinh hoạt cá nhân không biết kiềm chế. Một khi những chuyện đó bị phơi bày ra ánh sáng, người đại diện là anh phải ra tay để giữ gìn hình tượng cho nghệ sĩ, em hiểu không?"

Lâm Táo: "Em hiểu."

Hoa ca gật đầu: "Tương lai 5 năm nữa, anh sẽ hết sức tận lực làm em nổi tiếng, nhưng trước tiên, anh phải biết em có tin tức tiêu cực nào mà truyền thông có thể đào lên hay không, cho nên, em hãy nhớ lại một chút, sau đó nói cho anh vài chuyện trước đây, nếu có lưu lại chứng cứ, anh sẽ có sự chuẩn bị trước"

Lâm Táo gãi đầu.

Cô tự nhận mình trước đây luôn là học sinh ngoan, chưa bao giờ cùng bạn học khắc khẩu, cũng không có làm điều xấu xa gì.

Nhớ lại một lúc, Lâm Táo do dự hỏi: "Mỗi lần thi cử, em đều đứng trong mười người đếm ngược của khối, tính sao?"

Hoa ca nhướng mày: "Tại sao lại như vậy? Em trốn học?".

Lâm Táo lập tức lắc đầu: "Không có, chính là...chính là em học không được tốt đi."

Hoa ca:.... Rất thành thật.

Nhìn ra Lâm Táo chính mình nghĩ không ra, Hoa ca nhắc nhở cô: "Có yêu đương bao giờ không?"

Lâm Táo lắc đầu.

Hoa ca rũ mắt, hạ thấp giọng hỏi: "Thứ cho anh mạo muội, em cùng Mạnh Hoài An có quan hệ gì?"

Lâm Táo chấn động: "Anh như thế nào biết?"

Hoa ca cười: "Trước khi "Thủy tiên" khai máy, Hàn Luật nhắc nhở anh bảo vệ an toàn cho em, tránh không cho người khác phái đụng chạm."

Lâm Táo trong đầu ong một tiếng.

Cô cùng chị họ đều rất buồn bực vì cái gì phó đạo diễn phải tìm thế thân diễn cảnh thân mật cho cô, nguyên lai là do Hàn Luật đã chào hỏi trước.

Bởi vì lúc ấy Mạnh Hoài An muốn tiềm quy tắc cô, cho nên không muốn cô bị nam nhân khác chiếm tiện nghi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play