Lục Mặc Trầm đi về phòng khách, Bạch Vũ Linh đang nói gì với ông
cụ Lục thì hơi dừng lại, đứng thẳng eo, Quý Chỉ Nhã đứng ở một bên với vẻ mặt
bình tĩnh.
Lục Phẩm Viện đứng bên cạnh anh lẩm bẩm một câu, "Vừa rồi mụ phù thủy vẫn luôn cầu xin bố tha thứ, nhanh mồm nhanh miệng, Mặc Trầm em hãy vững vàng vào."
Lục Mặc Trầm nghiêng đầu, nhìn Tần Luật đi vào.
Tần Luật vừa vào liền chào hỏi.
Là con trai cả của nhà họ Tần, ông cụ Lục và ông cụ Quý đều biết.
Lục Mặc Trầm nói lời ít ý nhiều: "A Luật, đưa đồ cho hai vị trưởng bối xem đi."
Tần Luật rút tài liệu trong cặp ra, đưa sang, "Đây là giám định mẹ con của cô Quý và Mười Ba Mười Bốn, do đích thân cháu đi làm, hai vị trưởng lão có thể lật đến trang cuối cùng để xem kết quả."
"Mẹ ..." Vẻ mặt của Quý Chỉ Nhã thay đổi, vốn dĩ nghĩ rằng Bạch Vũ Linh đến đây sẽ có thể xoay chuyển tình thế, mọi thứ có thể trở về như trước.
Nhưng cái mà cô ta muốn lấy được thì lại ở đâu, Lục Mặc Trầm nói đợi một đêm, đợi đến ngày mai lại lấy ra cái này sao? !
Lần trước anh ta giật lấy một sợi tóc, bây giờ vẫn còn giữ lại ư?
Bạch Vũ Linh không ngờ rằng Lục Mặc Trầm cũng yêu cầu lại còn bảo Tần Luật đi làm giám định mẹ con cho Quý Chỉ Nhã và mấy đứa trẻ.
Bà ta vừa ra khỏi Cục cảnh sát thì nghe được trận sóng gió ở lục gia tối qua qua, bà ta sứt đầu mẻ trán chạy tới cầu xin ông cụ Lục tha thứ, chưa kịp nói vài câu thì Lục Mặc Trầm đã bảo Tần Luật lấy bản giám định ra.
Vẻ mặt của hai mẹ con lập tức tắng bệch.
Lục Phẩm Viện cũng nhìn thấy.
Lại thấy sắc mặt của hai ông cụ đều thay đổi.
Cô nhìn Lục Mặc Trầm đầy nghi ngờ.
Lục Mặc Trầm nói ngắn gọn: "Hai vị trưởng lão đều biết chữ, không cần nhìn chằm chằm vậy đâu, kết quả chính là kết quả, Quý Chỉ Nhã và con của con không có bất kì mối quan hệ nào."
“Nhưng chuyện này làm sao có thể!” Quý Vân Đình vô cùng kinh ngạc.
Lão Lục cũng cảm thấy quá rối loạn.
Tần Luật cười nhẹ nhàng tao nhã nhưng vẻ mặt lại rất nghiêm túc, "Hai vị trưởng lão đừng nghi ngờ cháu, về phương diện y học cháu là người rất có uy tín."
Lục Phẩm Viên tiến lên hai bước, lấy kết quả thẩm định qua để tự mình nhìn, sau đó quay đầu nhìn Lục Mặc Trầm, trợn mắt há mồm, "Mặc Trầm, đây không phải chuyện đùa, chuyện này ... con có rõ chuyện gì đang xảy ra không? Cô ta không phải là mẹ ruột của mấy đứa trẻ, vậy thì mẹ ruột của tụi nó là ai? Ý gì đây hả, cô ta chiếm đoạt mấy đứa trẻ cả năm năm, giả mạo là mẹ ruột của tụi nó ư?!”
Lục Mặc Trầm đĩnh đạc đứng đó, anh cười, "Cũng không phải, trong cuộc hôn nhân này tôi là người bị hại lớn nhất. Cuộc hôn nhân này không phải là một cuộc hôn nhân thực sự, mẹ ruột không phải là mẹ ruột, do đó thể chứng minh sáu năm trước tôi hoàn toàn bị lừa gạt và tính toán. Đúng không, bà Bạch và cô Quý? Người đứng phía sau mọi chuyện là ai, có thể nói một chút không?”
Hàng lông mày của Bạch Vũ Linh nhíu chặt vào nhau, hơi thở của bà ta đã sớm bất ổn.
Quý Chỉ Nhã càng sợ hãi như chuột trong ống cống, nấp sau lưng Bạch Vũ Linh, "Mẹ, chúng ta xong rồi, xong rồi, chúng ta phải làm sao..."
Lục Phẩm Viện lại suy nghĩ một chút, đột nhiên liếc Lục Nhu Hi một cách kì quái, cười ha ha chế nhạo nói: "Hừ, người sai khiến ở sau lưng sao? Em hai, chị nghi ngờ người chị cả mới nhận vào cửa này lắm!"
Ông cụ Lục sững sờ, "Phẩm Viện, con đang nói lung tung gì vậy?"
"Bố, hồi đó, Quý Chỉ Nhã chính là người mà Lục Nhu Hi giới thiệu cho Mặc Trầm! Lúc đó Mặc Trầm vừa thất tình vừa bị tước quân tịch. Ở trong nhà á, bố lại không vào được Ủy ban trung ương rồi trách lên đầu nó, ép nó ra nước ngoài, lấy cái danh là tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng thực chất là bị lưu đày, giai đoạn đó là lúc tinh thần Mặc Trầm sa sút nhất, cũng chính vào lúc đó Lục Nhu Hi có ý định để cho Quý Chỉ Nhã tiếp xúc với Mặc Trầm. Lúc đó đầu con cũng nóng lên, nghĩ rằng cô ta có chút giống với mối tình đầu của Mặc Trầm nên mới hồ đồ đồng ý. Sau đó con cẩn thận suy nghĩ lại, chẳng lẽ đó không phải làm âm mưu quỷ kế của Lục Nhu Hi sao! Muốn lợi dụng sắc đẹp của Quý Chỉ Nhã để lôi kéo và khống chế Mặc Trầm, rồi sau đó không phải Lục gia đều là của cô ta và con trai bảo bối của cô ta sao! Cái kế này cũng không tầm thường đâu, cho nên sau đó không phải đồ bất tài Quý Chỉ Nhã cũng đi theo Mặc Trầm sang Mỹ sao? "
"Lục Phẩm Viện lời nói của một phía không khỏi có sự sai lệch! Chị thật lòng thật ý muốn giúp em hai, chị..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT