Cô thật sự phiền giáo sư Tư bên kia một ngày gọi mấy chục cuộc điện thoại thúc giục. Kỷ Luân dù có không muốn rời khỏi cô, cũng bị cô đuổi ra cửa.
Kỷ Luân ba ngày này đã dùng vật phân bổ đặc thù bôi một lần tất cả bên ngoài căn nhà, coi nơi này là một cái sào huyệt nửa lâm thời thuộc về hắn.
Giống cái ở sào huyệt thực an toàn, hắn mới có thể hơi yên tâm đi ra ngoài tìm kiếm đồ ăn, thuận tiện đi viện nghiên cứu kia nhìn xem cùng tộc của mình đến tột cùng có tình huống thế nào.
Viện nghiên cứu của giáo sư Tư cách nơi này cũng không xa, Kỷ Luân lái xe đi mất nửa giờ. Rời đi giống cái mình trân ái, hẳn hoàn toàn thay đổi bộ dáng, cơ hồ không có khác biệt với tiến sĩ Kỷ Luân trước kia.
Tần Minh Hoàng không hiểu biết đặc tính chủng tộc của hắn cho nên không rõ lắm, trên thực tế, cắn nuốt nhân loại đầu tiên sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tính cách của hắn. thật giống như một người mới sinh ra, thời kỳ thơ ấu sẽ đặc biệt dễ dàng bị hoàn cảnh chung quanh ảnh hưởng.
Nguyên bản Tiến sĩ Kỷ Luân là thiên tài, tuy rằng sinh trưởng ở một xã hội trật tự rành mạch, hắn ta lại không để bụng trật tự và pháp luật. hắn ta là một kẻ điên sẽ vì nghiên cứu của mình cùng với sự vật mình theo đuổi mà hy sinh bất kì kẻ nào, nếu không cũng sẽ không nhốt mấy người ở trong căn cứ khu 120 xa xôi kia, dùng bọn họ tiến hành thực nghiệm.
Bị cái "Hàng mẫu” này ảnh hưởng, bạch tuộc Kỷ Luân vốn không phải nhân loại, đối với rất nhiều đồ vật lại càng thêm không để bụng, hắn chỉ để ý giống cái của hắn, tựa như Kỷ Luân lúc trước chỉ để ý nghiên cứu.
Ở trước mặt Tần Minh Hoàng, hắn hiển lộ ra một mặt ôn nhu vô hại, nhưng vào lúc Tần Minh Hoàng không rõ lắm, hắn đã hoàn toàn tiêu hóa Kỷ Luân, ngoại trừ cô, ở chung cùng bất kì một người nào, hình thức hành vi của hắn đều vô hạn gần với hàng mẫu nhân loại hắn tiêu hóa.
Người của viện nghiên cứu trừ mấy trợ thủ mới tới, cơ hồ đều biết hắn, thấy xe của hắn liền cho hắn đi vào.
Kỷ Luân thuần thục mà đi vào viện nghiên cứu, một đường bỏ qua trợ thủ và nghiên cứu viên khác chào hỏi hẳn, đầu tiên làm một lần kiểm tra toàn thân, lĩnh thẻ nhận dạng đeo ở ngực, thay áo blouse trắng sạch sẽ, tiến vào khu trung tâm bên trong viện nghiên cứu.
"Sư huynh, rốt cuộc anh tới rồi." Kiều An mang theo hai trợ thủ, thấy hắn ánh mắt liền sáng lên, vội vàng đón lên.
Kỷ Luân không nói gì, nhìn thoáng qua liền trực tiếp lướt qua bọn họ.
Kiều An lại đuổi theo, đối với hắn lãnh đạm cô ta không chỉ không khó chịu, thậm chí còn cảm thấy vui mừng, đây mới là sư huynh cô ta quen thuộc. Lúc trước bộ dáng hắn ở trước mặt người phụ nữ kia quả thực làm cô ta hoài nghi có phải sư huynh ngã hỏng đầu óc rồi hay không.
"Sư huynh, giáo sư ở phòng thí nghiệm số 9 mới xây, em đưa anh đi đến đó, thầy đang quan sát sinh vật Không Hải thần kỳ kia.”
Dù không cần cô ta dẫn dắt, Kỷ Luân cũng có thể tìm được nơi đó, từ lúc tới gần nơi này hắn đã bắt đầu có thể cảm giác được tin tức tổ mà cùng tộc phân bổ ra -- đổi phương ở chỗ này thật sự không tệ.
Quẹt thể mở cửa phòng thí nghiệm số 9, lọt vào trong tầm mắt là cả một mặt tường màu xanh nước biển, nơi đó làm cái két nước to lớn đóng kín. Giáo sư Dịch Tư đứng ở trước dụng cụ nhìn chằm chằm màn hình, hai trợ thủ không biết đang làm thí nghiệm gì, bận rộn ở bên cạnh.
"Hừ, anh còn biết tới đây." Thấy hắn, giáo sư Tư sắc mặt không tốt.
"Thầy." Kỷ Luân tùy ý hộ một tiếng.
Đôi tay hắn cắm trong túi đi đến trước tấm kính trong suốt, nhìn nước biển bên trong. Bỗng nhiên, trên tấm kính trước mặt dán lên một cái hình dáng mơ hồ.
Phía sau có trợ thủ kinh hỉ hô: "Nó xuất hiện! Nó giải trừ ẩn hình!”
Kỷ Luận ngắn ngủi dừng lại, rời khỏi tấm kính, mới thối lui hai bước, cái chi như ẩn như hiện trên kính liền biến mất. Giáo sư Dịch Tư đầy mặt kích động mà túm chặt hắn, "Sao lại thế! Vừa rồi anh làm cái gì? Nó rất ít xuất hiện, vừa rồi vì sao đột nhiên có phản ứng?!”
Tin tức tổ của cùng tộc đương nhiên là nó có thể ngửi được, bọn họ cái chủng tộc này cũng không bị bề ngoài lừa gạt. Vừa rồi Kỷ Luân chủ yếu là giao lưu với cùng tộc một chút về sinh hoạt ở nơi này. Nó đổi với nơi này còn rất vừa lòng, nói đồ ăn không cần tự mình đi tìm mỗi ngày, đều có người cho ăn, nhưng chất lượng nước biển không tốt lắm.
Nếu nó vừa lòng, vậy cứ ở lại đây, hắn liền mặc kệ.
Tần Minh Hoàng khoanh chân nhìn máy tính trước mặt, đây là máy tính của Kỷ Luân, chủ yếu dùng để lưu trữ một ít tư liệu trước kia. Sờ soạng nửa ngày, Tân Minh Hoàng liền vào mạng.
Thế giới này có Internet nhưng bao phủ cũng không rộng, cũng không phát đạt như thế giới cũ của nàng, càng không có thể giới Internet nhiều màu, thứ tiêu khiển giải trí trên cơ bản cũng không có.
Nàng thật vất vả tìm ra mấy cái diễn đàn, phát hiện đều là giao lưu học thuật đứng đắn nghiêm túc, đến nỗi một ít phòng nói chuyện, chỗ này có thể kết bạn internet, nhưng mỗi người đều không thể che dấu thân phận, đều gắn với thân phận trong đời sống hiện thực, cho nên nàng tùy tay mở, những phòng nói chuyện đủ loại màu sắc hình dạng đó trên cơ bản đều đặc biệt hài hòa.
Đây thật đúng là thế giới Internet cực kỳ không thú vị.
Không có gì có thể chơi, Tần Minh Hoàng tìm được thanh tìm kiếm, đưa vào từ khóa, tra tìm tin tức liên quan đến Tần gia.
Cô bị tai nạn máy bay mới đến nơi này, lúc ấy còn có những người khác, nói không chừng cũng đi tới thế giới này. đã lâu như vậy, nếu bọn họ thật sự ở chỗ này, phỏng chừng sẽ ở trên mạng để lại một ít tín hiệu.
Những người khác trên cơ bản đều tương đối đáng tin, không tự mình thả bay giống cô.
Trước khi bắt đầu tra tìm, Tần Minh Hoàng kỳ thật cũng không ôm chờ mong quá lớn, cô có thể xuất hiện ở chỗ này chỉ do kỳ tích, kỳ tích không có khả năng phát sinh một lần lại một lần.
Kết quả ôm tâm thái thử xem xem, tùy tay tra một lần --
Cô thấy một phòng nói chuyện tên là "Liên minh xuyên việt của người Tần thị Du Châu”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT