Tần Minh Hoàng đành phải lại xuống nước.

Lúc Kỷ Luân không muốn để cô đụng tới, cho dù cả thân thể hắn lớn như vậy chen trong ao cũng có thể tránh được cô. Tần Minh Hoàng đã xem chuẩn phương hướng hắc ảnh kia để lao xuống, kết quả cũng chỉ đụng phải nước.

Cô không tin, lại có ý theo nước ao đi bắt các chi của hắn, ở trong cái bể bơi không lớn này đuổi theo hắn. Nếu có người ở phía trên nhìn sẽ phát hiện trường hợp này cực kỳ thú vị, như là loại cá nhỏ đang vồ mồi trong "Bầy cá” khổng lồ.

"Bầy cá” vào lúc cô tới gần thì nhanh chóng lùi ra.

Hắn giống như là một dòng nước hình thể không cố định, CO vào có thể biến thành một cụm, giãn ra có thể phủ kín một cái hồ. Tần Minh Hoàng bắt nửa ngày không đụng tới hắn, cuối cùng phát hiện hơn thế nhưng còn có thể gian lận thêm một bước, cả bóng dáng đều có thể che giấu đi, chỉ một thoáng trong hồ nhìn qua cũng chỉ còn lại một mình cô.

Năng lực ẩn hình gian lận này. Vừa rồi cố ý hiển lộ bóng dáng, có thể là đùa cô chơi mà.

Tần Minh Hoàng lau nước trên mặt muốn bò lên bờ, mới vừa động, trên chân liền quần lên một cái chi, vòng quanh đùi cô cuốn lên trên, lưu luyến mà kéo cô xuống.

Nâng lên một cái chân khác đá đá, cái chi kia cảm giác được ý tứ của cô, chậm rì rì rụt trở về, lại không hoàn toàn thu hồi, ở trong nước nhẹ nhàng chọc lòng bàn chân cô, từng cái, hình như là cá nhỏ đang mút lòng bàn chân.

"Ha ha ha ha ” cô cười thu chân ngồi ở trên bờ, hai cái chi nhon nhìn từ trên mặt nước toát ra, mang theo màu hồng nhàn nhạt ghé vào bên bờ hồ, như là một người bán hai tay ở đó, tha thiết chờ đợi cô có thể lại xuống nước cùng hắn.

Tần Minh Hoàng chọc chọc cái chi, nghĩ đến một chủ ý, "Anh dựng một cái cầu cho em, em muốn chạy ở trên mặt nước.”

Một cây cầu ẩn hình lập tức đã được xây xong bằng các chi, Tần Minh Hoàng dẫm lên, xúc cảm có chút mềm mại trơn ướt, giống dẫm lên thạch trái cây, đứng thẳng không nổi.

Cô bảo trì cân bằng đi đến giữa hồ nước, mỗi lần lảo đảo lắc lư muốn ngã xuống, bên cạnh liền có cái chi lặng lẽ dò ra giúp cô ổn định thân hình, giống như cô là đứa bé đang học đi, cần một đôi tay đỡ ở bên cạnh.

Đi tới đi tới, cảm thấy như vậy không thú vị, Tần Minh Hoàng rời mặt cầu, dẫm lên mặt nước bên cạnh, lập tức phía dưới mặt nước liền cong lên một cái chi, vừa lúc nâng cô lên.

Mặc kệ cô dẫm nơi nào, những cái chi đó đều có thể nâng cô lên, cực kỳ ăn ý.

Tần Minh Hoàng ở trên mặt nước xoay tròn nhảy lên dẫm loạn một trận, mỗi lần mới vừa dẫm đến mặt nước, phía dưới liền có cái chi nâng cô, dù cô có ý ngã xuống, những cái chi đó còn có thể vươn từ mặt nước nâng eo và chân cô, giúp cô ổn định thân hình.

Muốn ngã cũng không ngã xuống được, Tần Minh Hoàng nằm ở trên cái chi trở mình, dùng tay phủi mặt nước phía dưới, "Anh cử luôn nâng em làm gì, em muốn xuống nước.”

Những cái chi đó dừng lại, lập tức buông lỏng, Tần Minh Hoàng toàn bộ đập vào trong nước, bắn lên một mảnh bọt nước.

Cô phát ngốc, chưa kịp phản ứng. Bạch tuộc lớn phát giác động tác của mình quá nhanh, vội vàng đưa lên một đống chi, ba chân bốn cẳng dán ở trên người cô một trận. Tần Minh Hoàng thấy hẳn là bộ dáng đã làm sai chuyện, ở bên người cô cọ tới cọ đi, trong lòng cười thầm.

Ai ngờ trong chốc lát cô liền cười không nổi.

"Ai ai, đừng chạm loạn vào...... ý!” Cô hít hà một hơi.

Nổi bồng bềnh ở trong hồ nước Tần Minh Hoàng vặn hai chân, biểu tình vi diệu. Chung quanh cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng cô có thể cảm nhận được...... Cô cũng không nghĩ tới một ngày kia còn có thể có loại thể nghiệm này.

Không thể không nói, vui sướng vẫn là khá vui sướng.

Qua một lúc, cô từ trong ao đi ra, xoa xoa gương mặt hơi hơi nóng lên, vén lên tóc đáp ở bên mặt. một đống chi chậm rì rì thò qua, toàn bộ ghé vào bên người cô.

Từ trong nước toát ra một cái đầu, Kỷ Luân biến hóa ra thân hình nửa nhân loại, ôm lấy chân cô, đầu dán ở đầu gối cô, nhẹ nhàng ngửi ngửi, cọ lên trên.

Tần Minh Hoàng đè lại đầu hắn, "Này, biểu tình này của anh thật sự thực biến thái a.”

Kỷ Luân ngẩng đầu nhìn cô, nhìn qua như là sắp tan chảy.

"Em không chơi nữa, em muốn đi ngủ.” Cô rút chân ra chạy, lại đi xối nước ấm, tắm xong thì bổ nhào vào trên giường lớn.

Không đến chốc lát Kỷ Luân biến thành dạng người tới đây, hắn ngồi ở mép giường, nửa khuôn mặt đều là ánh sáng đèn bàn bên cạnh chiếu rọi, tròng mắt không xê dịch mà nhìn chằm chằm cô, duỗi tay không ngừng vuốt ve mặt cô, yêu thích không buông tay.

Hắn còn đang không ngừng nuốt nước miếng.

Tần Minh Hoàng....... “anh sẽ không muốn ăn em đấy chứ?" Mạc danh có cảm giác nguy cơ.

Đôi mắt hắn rốt cuộc xoay chuyển, nhưng vẫn dính ở trên người cô, câu nói có chút mơ hồ điên đảo “Ừm, ăn em......ăn, không, anh không ăn người..... Thân ái, em ngửi thật thơm.”

Nói rồi hắn chậm rãi ghé sát vào, cơ hồ ghé vào bên cạnh cổ cô, cả người cách chăn đè ở trên người cô, lại chậm rãi hợp cô với chăn cùng ôm chặt lấy.

Tần Minh Hoàng một đầu dấu chấm hỏi, sao lại thế này, chịu cái kích thích gì mà đột nhiên phản ứng lớn như vậy?

Sẽ không phải bởi vì vừa rồi trong ao có một chút giao lưu đó đi?

Cô lay bạch tuộc lớn ra nhìn kỹ, vỗ vỗ gương mặt hắn, "Anh như vậy giống uống rượu say.”

“Bạch tuộc say” này cứ như vậy gắt gao mà cuộn cô ngủ cả đêm, Tần Minh Hoàng bị nóng, vật lộn cùng vô số thứ bao vây lấy mình, cuối cùng mang theo hắn cùng lăn xuống giường, ngủ ở trên sàn nhà lúc này mới ngừng nghỉ.

Tần Minh Hoàng đối với thái độ cuồng nhiệt yêu đương của hắn có chút ăn không tiêu, ở nhà Kỷ Luân ba ngày, bắt đầu thúc giục hắn đi viện nghiên cứu chỗ giáo sư Tư nhìn xem.

Cô đã phát hiện hắn thích ứng tốt đẹp với nơi này, càng ngày càng giống một nhân loại đủ tư cách, đến xe cũng biết lái, nếu như vậy, cũng không cần cô đi theo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play