Lý nhị gia rất hưng phần.

Đi đến Tô Hàng.

Trên đường cao tốc.

Đám người Tô Triệu Long nhận được tin tức, ở lại nghênh đón.

“Viên thiếu, Lý nhị gia, mấy ngày nay tỉnh thành chúng ta tới vẫn bị bọn họ bắt nạt! Tô Hàng khinh thường chúng ta không có người, hiện giờ tốt rồi, các ngài tới đây, bọn họ chờ chết đi!”

Tô Triệu Long nói.

Mọi người thêm mắm thêm muối vào câu chuyện bị khinh thường ở Tô Hàng rồi kẻ lại.

Lý nhị gia tức giận.

Viên Phật cũng thật sự tức giận.

Đừng nhìn Viên Phật vẻ ngoài trầm ổn trấn định, giống như một kẻ cáo già.

Nhưng kì thật hắn chỉ được cái vỏ.

Không chuyện ác nào không làm, kiêu ngạo ương ngạnh, không để ai vào mắt.

Chẳng qua bị Viên Sơn Hà kìm chế, hắn không dám tung hoành.

Lần này đến Tô hàng không giống mọi lần, không có ai quản.

Hắn phải giải phóng bản tính.

“Hừ, không để tỉnh vào mắt? Muồn chết!”

Viên Phật giận dữ nói.

“Viên thiếu, tiếp theo chúng ta nên làm gì 2”

Lý nhị gia hỏi.

“Không phải Tiêu gia đứng ra duy trì tập đoàn Vân Đình hay sao? Được, chúng ta đi Tiêu gia nhìn xem!”

Một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Viên Phật.

Trong sơn trang của Tiêu gia.

Người nhà Tiêu gia đang ăn cơm chiều.

Gần đây, Tiêu gia phát triển rất mạnh, tài sản đã vượt qua con số ngàn triệu.

Tuy rằng đại diện cho Diệp Quân Lâm, nhưng cung đủ để cho bọn họ hưng phần.

“Phanh!!!”

Đột nhiên có tiếng nỏ, cửa nhà ăn bị người ta sút một phát bay ra.

Từ bên ngoài một đoàn người hùng hủng hỗ hồ lao vào.

Mấy người Tiêu Quốc Phỏ nhận ra.

Bọn người Lý nhị gia, Cao Sơn tới chỉnh đôn bọn họ Chẳng qua Lý nhị gia hôm nay cũng chỉ là phối hợp diễn mà thôi, Bọn họ chủ động đứng thành 2 hàng.

Cuối cùng, một người đàn ông trẻ tuổi đi đến.

Người đàn ông này nhìn rất tao nha, chỉ có điều ba người phái sau hắn quả thật dọa người.

Kim Cương người cao 2 mét, đứng chỗ nào trông cũng như một ngọn núi nhỏ.

Bạch Cốt gầy như que củi, da bọc xương, xương đầu rõ ràng có thể nhìn được, sắc mặt trắng bệch không có chút máu.

La Hán đầu bóng loáng, vẻ mặt hung ác.

Ba người này khí thế áp đảo hoàn toàn, làm cho mọi người dường như không thở nổi.

Tiêu Quốc Phổ sớm biết Lý nhị gia sẽ khong từ bỏ ý đồ, lúc này sợ là sẽ gặp khó khăn.

“Tiêu Quốc Phổ, giới thiệu với mày, vị này, là con nuôi của tiên sinh tỉnh, Viên Phật!”

Lý nhị gia cười nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play