Chỉ có sự tuyệt tình của người trong nhà và sự phản bội của vị hôn thê.
Không trách được nhiều năm như thế, Tây Phương không muốn nhắc về gia đình.
Vậy nên ai cũng nghĩ anh ta là trẻ mồ côi.
“Tân Chiến Thiên? Có phải là Tân Chiến Thiên người đứng đầu bảng xếp hạng công tử?”
Bắc Phương hỏi.
Cô ta nắm rõ trong lòng bàn tay vị trí bảng xếp hạng công tử.
“Đúng! Không sai! Tân Chiến Thiên có năng lực siêu mạnh mẽ! Bất kể là phương diện nào!
Đúng là danh xứng với thực trong bảng xếp hạng công tử!
“Nó có vốn liếng như vậy, chính là nguyên nhân từ thấp đến cao nhà họ Tần cật lực bảo vệ nói”
“Trước kia không gặp được mọi người, tôi cứ nghĩ Tần Chiến Thiên là kẻ trẻ tuổi mạnh nhất!
Năng lực của nó khủng bố đến mức làm tôi e ngại! Khi đó dù tôi cố gắng đến đâu đi chăng nữa, cũng chẳng theo kịp bước chân của nó” Tây Phương bất đắc dĩ thở dài.
“Trọng tâm là, vị hôn thê của tôi ấy thế mà nói, chỉ có người mạnh nhất mới xứng đáng với cô ta, tôi không xứng! Nói cuộc đời của tôi mãi mãi không bằng Tần Chiến Thiên! Tuy vậy nhưng hết lần này đến lần khác, tôi đều không thể phản bác, bởi thật sự Tân Chiến Thiên quá kinh khủng, vượt qua tất cả người trẻ tuổi khác trong thủ đô!
Nó khiến người khác không còn chút hy vọng nào!”
Nói đến đây, Tây Phương đã nổi điên.
“Tôi chỉ có thể trơ mắt nhìn tên khốn này khiến mọi người phải nén những hoài bão dự định vào trong!”
Diệp Quân Lâm nhìn theo anh ta hỏi: “Vậy giờ anh thấy thế nào? Có còn e ngại hắn ta không?”
Tây Phương đột nhiên nở nụ cười.
Trải qua những năm tháng rèn luyện này, dù là tâm trí hay thực lực của anh ta đều đạt đến một trình độ chưa từng có.
Tần Chiến Thiên – người từng là ác mộng của anh ta, giờ không còn gây sợ hãi nữa.
Thật ra anh ta rất mong chờ có một trận chiến với Tân Chiến Thiên.
Cho tất cả người nhà họ Tần, cho cả ả tiện nhân kia thấy được mình mạnh mẽ hơn Tần Chiến Thiên thế nào.
Quyết định ban đầu của họ đã sai rồi!
“Vậy anh có nghĩ đi đến nhà họ Tần không?”
“Có muốn so sức mạnh với Tần Chiến Thiên không? Có muốn chứng minh cho tiện nhân kia thấy quyết định của cô ta là sai lầm? Có muốn làm cho toàn bộ người nhà họ Tân hối hận?”
Diệp Quân Lâm liên tục hỏi.
Sau một hồi do dự, Tây Phương vẫn gật đầu.
Đây vốn là mục tiêu, là ước mơ của anh ta.
Sao có thể không muốn?
Nhưng dù sao vẫn còn công việc ở đây, anh ta chưa thể đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT