Nói là cửa ải cuối năm không cần xử lý chính sự, nhưng nếu gặp chuyện đại sự, hắn vẫn bắt buộc phải xử lý, canh bồ câu non lại chỉ có một người ăn là Tô Đường.
Nàng nằm trên giường, trên người khoác áo lông ấm áp, vẻ mặt lười biếng nhìn tiểu cung nữ đang đi tới. Mặt mũi tiểu cung nữ này có chút khác lạ, chắc hẳn không phải mấy người thông thường hay ở bên nàng.
"Thu Nguyệt, Đông Sương các nàng đâu, ta hình như chưa bao giờ gặp qua ngươi?"
Tiểu cung nữ nhẹ nhàng cúi người, ngoan ngoãn trả lời, nói đơn giản là kia hai vị đang vội, không có thời gian rảnh.
Tô Đường cười, trong khoảng thời gian này nàng không hỏi thế sự, cũng không có nghĩa là nàng ngốc. Truyện được đăng trên Wattpad Vuongnhatbaciuiu và đăng sớm nhất trên Việt Nam Overnight
Tiểu cung nữ vẫn cúi người, Tô Đường cũng không thèm để ý tới, hỏi hệ thống "Cẩu tử, tiểu cung nữ này là người phương nào?"
Liên tiếp bị kêu cẩu tử, âm thanh hệ thống vẫn không hề dao động "Anh trai Tần Lệ, cùng cha khác mẹ."
"Ân?" Tô Đường tới hứng thú "Ta nhớ rõ hắn không phải người triều Đại Tần a. Hình như là người của Triệu quốc?"
Hệ thống "Phải, chẳng qua đối phương cũng là kẻ tàn nhẫn, sợ Tần Lệ uy hiếp tới địa vị của mình, liền nghĩ đến việc đánh đòn phủ đầu."
Tô Đường bày ra vẻ mặt không còn gì để nói "Tên này bị thiểu năng trí tuệ hả, bắt ta uy hiếp Tần Lệ? Ngại mạng mình quá dài nên đi tìm sự kích thích sao?"
Người này đã không thể dùng hai từ thâm độc để hình dung, so thâm độc cao hơn một bậc, phải nói là lòng lang dạ thú.
Hệ thống nói: "Cốt truyện lúc ban đầu còn có đoạn như thế này, Tần Lệ mang theo hồng nhan tri kỷ đến tắm nước suối, sau đó hồng nhan tri kỷ bị bắt đi mất."
Tô Đường, "Sau đó thì sao? Tức giận trả thù vì hồng nhan?"
Hệ thống, "Hồng nhan đã chết, Tần Lệ lấy lý do này, đem quân bình định triệu quốc, khiến dân chúng hai nước cảm động, truyền tai nhau rằng Hoàng Thượng là một kẻ si tình."
Tô Đường liên tưởng đến sự việc hệ thống nói lần trước, Thẩm Tửu Nhi giết chết toàn bộ nhi tử của hắn, nếu hiện tại hồng nhan bị giết, với sự hiểu biết của nàng về Tần Lệ, thật để ý, hắn căn bản sẽ không làm những việc này. Như vậy có thể đoán được hắn căn bản là không hề để bụng, nhi tử không để bụng, lão bà cũng không để bụng, ngay cả này quốc gia, sợ cũng không để bụng đi. Cho nên nếu nhìn từ một mặt khác, nam nhân này căn bản chẳng phải là một nam chủ vừa ôn nhu vừa mạnh mẽ. Những cái gọi là yêu nước yêu dân kia thực chất đều là giả. Ác quỷ mới là bản chất thật của hắn.
"Lão cẩu a..." Tô Đường "Ta nhớ rõ ngươi từng nói với ta, đây là thế giới ngọt văn a. Tới, ngươi nhìn mặt ta, lại nói cho ta một lần, cốt truyện này hẳn là ngọt văn?"
Hệ thống:...... Hỏng bét, bị phát hiện.
Cuộc trò chuyện này cũng không thể nói tiếp được nữa, sau khi Tô Đường phát hiện mình bị hệ thống hố sắc mặt trở nên rất kém cỏi. Hệ thống chột dạ liền an ủi vài câu, kết quả càng khiến sắc mặt Tô Đường kém đi, một đống lời an ủi còn chưa kịp nói ra liền nhanh chóng ngậm lại, nuột sạch trong bụng.
Trong phòng đốt than, rất ấm áp. Tô Đường ngay cả giày cũng chẳng thèm đi, từ trên giường đi xuống dừng trước mặt tiểu cung nữ.
"Tuổi vẫn còn trẻ nhưng sao mắt nhìn người lại thật kém cỏi. Ngươi nói xem, chủ tử của ngươi cho ngươi thứ gì tốt mà lại đi theo làm việc cho một kẻ thiểu năng trí tuệ."
Tiểu cung nữ vì quá sợ hãi, canh bồ câu cũng không thèm bưng lên, từ trong cổ tay áo trực tiếp lấy ra cây chủy thủ, còn chưa tới gần được Tô Đường đã bị ám vệ bắt lấy.
Bất quá tiểu cung nữ cũng không phải đơn thương độc mã tới đây, phía sau còn một đám người đi cùng, tuy rằng cung nữ kia đã bị bắt nhưng đám người phía sau kia vẫn nhìn chằm chằm Tô Đường.
Tô Đường cũng không thèm trốn, ngược lại còn thong dong uống trà, rất có tư thế dù núi có sập thì mặt vẫn không biến sắc.
Điệu bộ nàng bình tĩnh tự nhiên khiến đám người kia nóng nảy, đôi mắt đầy sát khí "An tiểu vương gia, Tần Lệ vốn không phải là con ruột của tiên đế, là một hoàng đế huyết thống bất chính. Ngươi thực sự khoanh tay, cam tâm tình nguyện nhường ngôi vị đế vương này cho hắn."
Tô Đường vui vẻ, miễn cưỡng nói: "Các ngươi cũng thấy được, ta thân là nữ nhi, ngôi vị hoàng đế tóm lại chẳng có quan hệ gì với ta, cho ca ca ta, ta cũng chỉ có thể làm công chúa. Tần Lệ thì khác, Hoàng hậu của hắn chỉ có ta, nếu ta sinh con trai, ngôi vị hoàng đế chắc chắn sẽ thuộc về Tần gia ta, cho dù lựa tám đời tổ tông cũng chẳng thể đến các ngươi, đã như vậy, không cam lòng cái rắm."
Đổ tội người khác, che lấp sự thật, tìm một lý do đường đường chính chính, tất cả nàng không làm, không biết xấu hổ trực tiếp nói ra, khiến mọi người sợ đến ngây người.
Tô Đường nhìn vẻ mặt thiểu năng trí tuệ của đối phương, đuôi mắt liếc tới cửa, thấy có người tiến vào, lập tức liền chạy qua, vẻ mặt ủy khuất nói "Tần ca ca, ngươi sao giờ mới tới, bọn họ không đồng ý gả ta cho ngươi!" Nói xong còn không quên chỉ tay về phía bọn họ.
Ám vệ Triệu quốc: ......Không, bọn họ không có, bọn họ không phải!
Tần Lệ nhẹ nhàng ôm lấy tiểu cô nương, nàng từ trên giường chạy xuống, hai chân trắng nõn tới mê người, bộ áo cánh lấp lánh ánh trăng, thật giống như tiểu tinh linh trong rừng sâu, không hề nhiễm nhân gian khói bụi, đáng yêu đến mức hắn hận không thể nhốt nàng lại không cho bất cứ kẻ nào nhìn thấy.
"Trời trong xanh, mát mẻ. Triệu quốc cũng nên đổi tên nước đi thôi." Lời nói nhẹ nhàng, hoàn toàn không có vẻ gì là quan trọng.
Tô Đường bỗng nhiên cảm nhận được người trước mắt này thật đáng sợ, lời này chính là học được từ nàng. Lúc đó nàng cũng chỉ thuận miệng nói một câu, hắn liền nhớ tới tận bây giờ.
"Nghi bảo, không cho nàng sợ hãi ta." Hắn nhìn nàng, thanh âm ôn nhu, chỉ riêng ánh mắt đều là điên cuồng. Truyện được đăng trên Wattpad Vuongnhatbaciuiu và đăng sớm nhất trên Việt Nam Overnight
Tần Lệ vẫn luôn để ý Tô Đường, bốn phía đã bố trí đầy người, ám vệ Triệu quốc căn bản không thoát khỏi ánh mắt hắn. Hắn không có hành động gì chẳng qua là muốn nhìn một chút xem nếu như có cơ hội, tiểu cô nương sẽ rời bỏ hắn mà đi sao?
Tô Đường trong lòng sợ hãi, trên mặt lại mỉm cười "Không sợ, ta chỉ là nghĩ Triệu quốc nên thay đổi tên nước thành cái gì thôi."
Tần Lệ vuốt nàng đầu, giữa mày đều là ý cười nhàn nhạt, hiển nhiên là tâm tình thực tốt "Nói tới lễ nghi, trẫm đưa cho nàng làm của hồi môn."
Tô Đường:...... Cảm ơn đại lão.
"Đinh, giá trị hắc hóa giảm 10% , giá trị hắc hóa còn lại: 10%."
Cửa ải cuối năm còn chưa có kết thúc, Tần Lệ liền mang theo Tô Đường hồi cung, sau đó thuận tiện truyền xuống ý chỉ tấn công Triệu quốc.
Lại hồi cung, Tô Đường liền khôi phục lại thân nữ nhi, Tần Lệ cũng thật quá nhàn hạ đi, đặt tên cho nàng liền kêu Tần Nghi, chỉ kém tên nguyên bản của nàng một chữ an, Tần gia con cháu, tất cả đều có chữ an, không có chữ này đều là dưỡng nữ.
Nàng nguyên bản còn tưởng rằng hồi cung sẽ giống như trước kia bình thường, không ngờ cũng khá là náo nhiệt.
Tô Đường nhìn hậu phi quỳ đầy trên mặt đất, thật đúng là dạng nào cũng có, mập ốm cao thấp đều đủ cả. Nhưng điều làm nàng khó hiểu là hậu phi lễ bái nàng làm cái gì? Nàng còn chưa làm Hoàng Hậu đâu.
Tần Lệ nói: "Ngươi không phải ngại hậu cung nhàm chán sao, tùy tiện tuyển vài người bồi ngươi chơi, không thích cũng không có việc gì, ai chọc tới ngươi, lôi ra ngoài chém." Hắn nói xong, lại thấy tiểu nhân nhi trong ngực biểu tình cứng lại, liền nói "Nếu không thích cũng không có việc gì, chờ ba năm tổng tuyển cử, hai năm lại tuyển một ít, tùy cho ngươi chọn."
Trong điện vốn đã trống trải, lời này vừa thốt ra lại vọng lại trong điện, làm người khác nghe được rành mạch, cũng làm mấy vị mỹ nhân run bần bật.
Tô Đường nhìn khuôn mặt xinh đẹp của mấy vị mỹ nhân, mộc mặt nói "Không cần, ta muốn được an tĩnh."
Nàng cảm thấy nếu thật sự đến ngày đó, câu mang ra ngoài chém chắc chắn không phải xuất từ miệng nàng, nàng không muốn những ngày tháng sau này đều tràn ngập huyết tinh a!!!
Câu trả lời của nàng lần nữa lại lấy lòng Tần Lệ, hắn nói những lời này chẳng qua chỉ là muốn thử nàng một chút, hắn không thích bên cạnh nàng có người khác. Nữ cũng không được, nam lại càng không. Nếu lúc này nàng thuận tình đáp ứng, như vậy hậu cung sau này liền chỉ có mình nàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT