Chuyện đời khó lường, trong lòng Tần Minh chỉ nghĩ đến bốn chữ này.
Hoàng Thư Đồng ngượng ngùng nói: “Lần trước ở thị trấn Cổ Thủy chẳng phải anh đã có phản ứng rồi sao? Tôi biết bệnh của anh đã chữa khỏi rồi cho nên
muốn cắt đứt không qua lại với Bạch Tĩnh Thần nữa. Dù sao thì trước đây
anh ta luôn chế nhạo anh trước mặt tôi, tôi cũng nghe nhiều rồi, tôi rất khó chịu. Nhưng anh ta muốn tìm tôi làm chứng cho anh ta, buộc tội anh
sao chép chip thẻ ngân hàng của anh ta, nói anh trộm tiền trong thẻ của
anh ta. Đúng là mặt dày, rõ ràng anh không làm.
Khóe miệng Tần Minh co giật, không phải đâu, là anh làm đấy, nhưng anh sẽ không nói.
Tần Minh bảo: “Ban nãy cô đến trường tôi tìm tôi à?”
Hoàng Thư Đồng gật đầu, đột nhiên trở nên xấu hổ, e thẹn nói:
“Thì muốn gặp anh, bệnh kia của anh thật sự không sao rồi à? Tôi... cái kia
của tôi hết rồi, khụ khụ, ý tôi là anh còn cần tôi kiểm tra giúp anh
không?”
Trái tim Tần Minh run lên, đập thình thịch như trống đánh, nói thế là ý gì? Ám chỉ sao?
Thực ra hai người đều đã trưởng thành rồi, lại còn đính hôn với nhau, thuộc
mối quan hệ nam nữ chính thức, có xảy ra quan hệ thì cũng là chuyện rất
bình thường.
Điều duy nhất không bình thường chính là, anh không phải Triệu Chính Ngôn mà anh là
Tần Minh.
Tần Minh lắc đầu nói: “Không được, tôi về ký túc xá đây”
Đùa à, anh không thể để mình phạm sai lầm nữa, ngủ với vợ chưa cưới của người khác không ổn, muốn đá cũng không đá được.
Thế nhưng, lúc Tần Minh về đến cổng trường thì bị nhốt bên ngoài cổng không chút thương tiếc, bởi vì đã sáng sớm, hạn chế nhân viên ra vào.
Tần Minh hết cách, chỉ có thể ngoan ngoãn đi với Hoàng Thư Đồng.
Hai người đến một căn hộ cao cấp của Hoàng Thư Đồng ở Bắc Kinh.
Hoàng Thư Đồng vui vẻ nói: “Căn hộ này là tôi tự mua, bình thường quay phim
hoặc là quay chương trình đến tối muộn thì sẽ về đây. Vì ở một mình nên
có thể hơi lộn xộn, anh ở cửa đợi tôi một lát, tôi dọn dẹp rồi...
Tần Minh đáp: “Không sao, tôi không để ý đâu”
Nghe Tần Minh nói không để ý, trong lòng Hoàng Thư Đồng như được rót mật vậy.
Tần Minh nheo mắt, anh có cảm giác hình như Hoàng Thư Đồng thay đổi, trở nên vô cùng thân mật với anh.
“Không ổn rồi, liệu có khi nào tối nay cô ta rất chủ động không?”
Trái tim Tần Minh đập nhanh, vô cùng căng thẳng.
Dù sao thì ở thị trấn Cổ Thủy anh với Hoàng Thư Đồng đã có trải nghiệm
tiếp xúc cơ thể, hơn nữa anh đóng giả Triệu Chính Ngôn, còn là quan hệ
vợ chồng chưa cưới.
Trong lòng Tần Minh buồn bực, nói:
“Chết tiệt, nếu không phải trường đóng cổng thì sao mình lại rơi vào bị
động thế này chứ. Tần Minh à, mày không thể phạm sai lầm nữa, chuyện Tôn Thường Hi còn dễ giải quyết chứ Hoàng Thư Đồng này không thể lộn xộn
được.
Tần Minh đang cổ vũ cho mình.
Đột nhiên Hoàng Thư Đồng đi tới cởi quần áo cho anh, Tần Minh giật mình sửng sốt, hỏi: “Cô... cô làm gì thế?”
Hoàng Thư Đồng xấu hổ đáp: “Tắm giúp anh, anh xem tay anh băng bó cả rồi,
không thể để ướt được, gội đầu hay tắm người đều bất tiện đúng không?
Tôi có thể giúp anh
Tần Minh ngượng ngùng nói: “Thế này... thế này không hay lắm đâu”
Hoàng Thư Đồng cũng thẹn thùng cắn môi, nói: “Tôi... tôi có thể. Dù sao thì
sau này tôi cũng kết hôn với anh, chẳng phải anh nói anh đã thay đổi rồi sao?
Tôi cũng cảm thấy anh khác xưa rồi, vậy tôi cũng sẽ học cách làm một người bạn gái.
Tôi... tôi biết trước đây tôi khá lạnh nhạt với anh, mặc dù cũng có một phần là do anh, nhưng tôi lạnh nhạt quá tôi cũng cảm thấy mình không
đúng.
Cho nên, cho nên... anh cứ xem tôi là bạn gái của anh, anh muốn thế nào cũng được. Những lời phía sau, Hoàng Thư Đồng nói nhỏ như
muỗi kêu, không hề nghe rõ.
Tần Minh nuốt nước bọt, dáng vẻ Hoàng Thư Đồng thẹn thùng thế này đẹp thật, anh nhất thời nhìn đến say mê.
“Ể?”
Lúc Tần Minh phản ứng lại thì phát hiện mình đã ở trong phòng tắm rồi,
Hoàng Thư Đồng đang điều chỉnh nhiệt độ nước, thế này là thật sự muốn
tắm cho anh à?
Tần Minh nuốt nước bọt, Hoàng Thư Đồng ở phía
trước đang thử độ ẩm của nước, cô ta đưa lưng về phía Tần Minh, cơ thể
duyên dáng, bờ mông to tròn, vòng eo mảnh khảnh, đôi chân dài dưới váy
được bao bọc trong đôi tất tơ tằm màu đen, đây là một đôi chân thon dài
trông đầy quyến rũ.
Tần Minh nhận ra mình bị cởi hết chỉ còn lại quần đùi, lộ ra cơ thể với cơ bắp và vết sẹo.
Vì lần trước đã nói dối là vết sẹo do Trương Toàn Chân đưa anh đi rèn
luyện tạo thành nên lần này Hoàng Thư Đồng không cảm thấy có gì lạ.
“Nhìn gì vậy chứ, háo sắc.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT