Hoàng Thư Đồng đau đớn ôm bụng, đau bụng và cơn giận khiến cô ta càng
thêm khó chịu, gần như mất khống chế, cô ta hét to: "Ha ha, anh muốn vứt bỏ tôi, sau đó đi cưa cẩm Nhiếp Hải Đường một cách quang minh chính đại chứ gì? Anh là con lừa ngu xuẩn! Một cô chủ nhà giàu sa sút như cô ta
không để ý tiền của anh thì để ý cái gì? Để ý cậu em trai của anh đủ lớn sao? Cô ta đến cùng Bạch Minh Vũ, anh còn không nhận ra sao? Đúng là cô ta chỉ lừa được hai kẻ ngốc bọn anh thôi." "Vậy tôi cứ không chia tay
đấy, tôi muốn khiến anh khó chịu. Anh khiến tôi khó chịu, tôi cũng sẽ
khiến anh ăn không ngon ngủ không yên." "Để tôi xem ai sẽ chơi đến cuối
cùng."
Hoàng Thư Đồng nổi giận đùng đùng ôm bụng đứng
lên, cô ta không muốn nhìn thấy gương mặt cặn bã khiến người ta chán
ghét của Tần Minh nữa.
Tần Minh lau mặt, nghĩ thầm người
phụ nữ này giận gì mà dữ vậy, cô ta có thể liếc mắt đưa tình với tên
Bạch Tĩnh Thần còn anh không được anh anh em em với cô gái khác à?
Tần Minh còn không hiểu những chuyện này của nhà giàu sao?
Tính tới tính lui chẳng phải vì chuyện tiền bạc và thể diện à?
Tần Minh ngồi xuống, trong lúc đó có mấy cô gái Tây và đại gia muốn đến bắt chuyện, nhưng đều bị Tần Minh nói mấy câu khách sáo đuổi đi.
Tần Minh móc điện thoại ra, nghĩ ngợi rồi gọi cho Trương Toàn Chân.
Trương Toàn Chân nghe, hỏi: "A lộ, Tiểu Thần à... Bên cậu thế nào rồi?"
Tần Minh tò mò hỏi: "Thầy, thầy có biết gì về hôn sự của Triệu Chính Ngôn và Hoàng Thư Đồng không?"
Đầu bên kia điện thoại, Trương Toàn Chân cất tiếng cười gian trả: "Ha ha,
biết, biết một chút. Nhóc con, chắc cậu muốn ngủ với người đẹp như người ta chứ gì? Người phụ nữ như cô Hoàng quả thực quyến rũ, với khả năng
kiềm chế của cậu, chắc chắn cậu sẽ không chống đỡ nổi" "Biến!" Tần Minh
nổi nóng vắt chéo chân, vừa nói vừa chửi: "Tôi đang thương lượng với cô
ta về việc hủy bỏ hôn ước đây. Nhưng mới nói mấy câu cô ta đã nổi nóng"
Trương Toàn Chân nói: "Chẳng thế thì sao Thằng nhóc cậu chỉ toàn gây rối thôi, lo mà duy trì các mối quan hệ hiện nay của Triệu Chính Ngôn, sau đó
biểu hiện cho tốt, tìm cơ hội đến nhà họ Triệu gặp Triệu Trinh đi."
Tần Minh nheo mắt, anh cũng muốn vậy, nhưng chuyện này gấp lầm.
Trương Toàn Chân trầm mặc một lát rồi nói tiếp: "Thực ra... Lúc trước tuy
Triệu Chính Ngôn có bệnh, không thể sinh con, nhưng nhân phẩm cũng coi
như chính trực, hơn nữa chuyện cậu ta không thể sinh con cũng không có
nhiều người biết." "Triệu Chính Ngôn và Hoàng Thư Đồng là bạn cùng
trường cấp ba, Triệu Chính Ngôn đúng là có tỏ ý thích Hoàng Thư Đồng
nhưng không nói ra, cho nên Triệu Tụng Lễ và Tần Mặc đã từng đề cập đến
chuyện kết thông gia với nhà họ Hoàng." "Nhà họ Hoàng dĩ nhiên rất vui
mừng, dù sao Triệu Tụng Lễ và Tần Mặc cũng có sức ảnh hưởng lớn ở Thượng Hải, huống chi Triệu Tụng Lễ cũng có cơ hội kế thừa nhà họ Triệu ở Bắc
Kinh, không kế thừa được thì cũng có quan hệ họ hàng. Nhà họ Hoàng chỉ
là nhà giàu bình thường ở Thượng Hải, dĩ nhiên đồng ý không cần suy
nghĩ. "Dưới sự cố gắng của hai nhà, hai người thành công đính hôn. Lúc
ấy Hoàng Thư Đồng còn nhỏ, đầu cãi lại được ba mẹ? Hơn nữa thực lực của
nhà họ Triệu lớn mạnh, đặc biệt lúc ấy sếp Hoàng làm ăn thất bại, cần
gấp tiền bạc bù vào, một khi đính hôn thành công, Triệu Tụng Lễ sẽ đầu
tư đáng kể vào nhà họ Hoàng, và thế là Hoàng Thư Đồng đã đính hôn với
Triệu Chính Ngôn trong hoàn cảnh như vậy." "Có điều hồi học cấp ba Tiểu
Triệu phạm sai lầm, để lộ chuyện cậu ta không thể sinh con, chuyện này
ầm ĩ đến mức cả Thượng Hải đều biết." "Quan hệ của hai người cũng chuyển biến đột ngột."
Tần Minh nghi ngờ hỏi: "Vậy thầy cảm thấy tôi nên chia rẽ họ hay tác hợp cho họ?"
"Nhóc con cậu nói nhảm gì vậy?" Trương Toàn Chân mắng: "Cậu nghiện giả mạo
Triệu Chính Ngôn rồi à? Cậu duy trì quan hệ hiện tại của bọn họ là được
rồi, việc không cần làm thì đừng làm, phải biết kiềm chế bản thân cậu
hiểu không? Suy cho cùng hôn sự này không phải chuyện của cậu." "Tôi
tiết lộ cho cậu biết, Bắc Kinh sắp có một trận mưa gió bao trùm các nhà
giàu, đến lúc đó tôi ở trong tối, cậu ở ngoài sáng, tôi sẽ giúp cậu làm
ba chữ Triệu Chính Ngân vang dội cả Bắc Kinh." "Vậy thì đến lúc đó,
Triệu Trinh và Thường Nhụy sẽ có cơ hội gặp mặt cậu. Chỉ cần có thể nhìn thấy hai người họ là đủ. Cậu có thể thành công rút lui."
Tần Minh cúp máy, trong lòng vẫn hơi khó chịu, duy trì quan hệ ư? Khó quá đi mất thôi!
Thái độ của Hoàng Thư Đồng ác liệt như vậy, làm sao có thể duy trì được quan hệ vốn đã nửa vời này?
Anh lẩm bẩm: "Lão già thổi tha Trương Toàn Chân này, nói thì đơn giản lắm
nhưng làm có dễ đâu, đúng là không làm thì không thấy khó. Còn một trận
mưa to gió lớn nữa chứ, e đó là âm mưu ông chuẩn bị bao năm chứ gì? Cẩn
thận kẻo tự chuốc lấy tai họa. 11
Tần Minh nghĩ ngợi, nghe lời Trương Toàn Chân thì chẳng thà nghe xem Triệu Chính Ngôn nói như thế nào?
Tần Minh lại gọi điện cho Tổng Dĩnh ở thành phố Quảng. "A lô, tôi đây." Tần Minh cất giọng lạnh lùng máy móc.
Tống Dĩnh nhận ra giọng Tần Minh, vừa kích động vừa mừng rỡ nói: "Cậu chủ... Cuối cùng cậu cũng liên lạc, cậu ở Bắc Kinh vẫn khỏe chứ?"
Tần Minh ngẩn người, hỏi: "Sao cô biết tôi ở Bắc Kinh?"
Tống Dĩnh nói: "Tôi, tôi biết cậu chủ hoán đổi thân phận với Triệu Chính
Ngôn cho nên đi điều tra, biết được cậu chủ ở Bắc Kinh, dạo này tôi lấy
lý do giải quyết công việc, hai ngày nữa cũng sẽ đến Bắc Kinh, đến lúc
đó có thể gặp cậu chủ rồi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT