Đến nơi Thần Cơ Doanh gặp chuyện không may, người của Tổ điều tra đặc biệt lập tức nhíu mày. Họ nhìn quan quân chết thảm trong bui gai:

- Họ đuổi theo thỏ tới đây và bị loài thực vật này tập kích?

Nguyên bản người của Tổ điều tra đặc biệt muốn kiểm tra vết thương xem có gì dị thường không. Chung quy đây là lần đầu tiên thực vật tập kích nhân loại, họ vẫn chưa quá tin tưởng.

Kết quả một khắc thấy bụi gai, họ đã tin rồi. Thực vật này trông dữ tợn đáng sợ vô cùng. Hơn nữa họ vừa tới gần một tí thì Nhâm Tiểu Túc đã khống chế cho bụi gai giương nanh múa vuốt, điệu bộ thập phần kinh khủng!

Người của Tổ điều tra đặc biệt nói:

- Các người tiếp tục đóng quân tại đây, không được tự tiện hành động.

Nói xong người của Tổ điều tra đặc biệt liền rời đi. Trên thực tế họ cũng chẳng có biện pháp gì tốt, không thể lần lượt thẩm tra cả ngàn ngươi. Số lượng này quá lớn rồi.

Hơn nữa đây là lần đầu họ tới đây, tra gián điệp là chuyện sau đó. Hiện tại điều cần làm là báo lại tình huống nơi này với bên trên.

Nhâm Tiểu Túc đưa mắt quan sát đám người rời đi. Nhìn bộ dáng hiện tại chắc Lý thị cũng phát hiện trong quân đội có gián điệp rồi. Nhưng có lẽ họ vẫn chưa tìm được hướng điều tra chủ yếu.

Đợi người của Tổ điều tra đặc biệt đi khuất dạng. Buổi tối Nhâm Tiểu Túc đúng hẹn tới gặp Đường Chu, đến nơi, Nhâm Tiểu Túc hỏi thẳng vào vấn đề;

- Khánh thị có phái tay súng bắn tỉa tới không?

Đường Chu có chút sửng sốt:

- Không có a, hơn nữa trong đội của chúng ta cũng chẳng có.

- Kỳ quái.

Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ:

- Lúc ta đi tìm Thần Cơ Doanh, phát hiện họ bị tay súng bắn tỉa bắn chết.

- Có khoa trương thế không? Người có năng lực bắn tỉa như thế không nhiều lắm.

Đường Chu phân tích:

- Dương Tiểu Cận của ngươi có năng lực đó. Là nàng à?

- Khục khục.

Nhâm Tiểu Túc nói:

- Đạn không phải của Tên Côn Đồ. Hẳn không phải nàng, Dương thị còn có tay súng bắn tỉa nào lợi hại không?

- Không có.

Đường Chu lắc đầu.

Bất quá lúc này hắn như nhớ tới gì đó:

- Ồ, không đúng, hơn 10 năm trước có một người. Chỉ sợ thương thuật của Dương Tiểu Cận nhà ngươi là học từ chỗ đó. Bất quá bây giờ tuổi đối phương khá lớn rồi, theo quan hệ máu mủ thì Dương Tiểu Cận phải gọi người đó là cậu* chứ nhỉ? Thể năng của ông ấy không đủ để đi tới chiến trường. Cho nên ta cảm thấy hẳn không phải người này.

*Theo như mình nghiên cứu thì thúc thúc được dịch ra tiếng Việt là cậu ruột, em trai của bố.

- Có thể một thế lực khác cũng gia nhập vào cuộc chiến này không?

Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ.

- Không thể nào.

Đường Chu nghĩ ngợ:



- Thế lực khác tham gia vào trận chiến này chẳng có ý nghĩa gì cả. Nếu là thế lực từ bên ngoài lại càng khó kiếm được chỗ tốt từ phía tây nam chúng ta. Chỉ có công ty Hỏa Chủng thừa dịp chiến tranh không ngừng thu mua siêu phàm giả thôi.

- Không ai quản họ à?

Nhâm Tiểu Túc hỏi.

- Có chứ. Ba tập đoàn đã đạt thành nhận thức chung, vừa thấy người của Hảo Chủng là giết. Bất quá hiện tại người của Hỏa Chủng làm việc rất bí mật, chỉ cho người phát truyền đơn ở bốn phía thôi.

Đường Chu nói.

- Có siêu phàm giả nào bị họ bắt được không?

Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ.

- Vẫn có, rất nhiều siêu phàm giả vừa thức tỉnh. Tâm trí chưa kiên định, họ muốn kiếm tiền. Mà con đường theo lời quảng cáo của Hỏa Chủng đưa ra là nhanh nhất.

Đường Chu nói tiếp:

- Hỏa Chủng nhắm vào những người này, họ lại không có kinh nghiệm chiến đấu.

- Đi thôi.

Nhâm Tiểu Túc thở dài:

- Đúng là kẻ đần.

- Nhưng Hỏa Chủng sẽ không tới chiến trường bên này. Chỉ sợ họ ẩn nấp trong hàng rào thôi.

Đường Chu giải thích.

Hiện tại Nhâm Tiểu Túc càng cảm thấy khả năng cao tay súng bắn tỉa kia chúng là Dương Tiểu Cận. Duy chỉ có viên đạn là không giống, còn hầu hết tin tức đều hướng về nàng ấy.

Tay súng bắn tỉa rất nhiều, thế nhưng một lần có thể giết hơn 10 Thần Cơ Doanh thì trên đời này rất ít.

Có điều Dương Tiểu Cận một mình tới chiến trường làm gì? Chỉ vì tiêu diệt Thần Cơ Doanh?

Lúc này, bỗng nhiên Đường Chu nói:

- Trưởng quan Khánh Chẩn gọi điện tới nói ta biết. Một chi binh dòng chính đi theo Khánh Duẫn được ngài ấy phái tới Lý thị để hiệp đàm chuyện hợp tác. Nếu người cảm thấy hứng thú có thể chọn họ làm mục tiêu…

Nhâm Tiểu Túc im lặng nửa ngày. Hắn vừa giúp Khánh thị tiêu diệt Thần Cơ Doanh xong, nay lại giúp Khánh Chẩn bài trừ quân đối lập…

Nhâm Tiểu Túc hỏi:

- Không phải Khánh Duẫn chết rồi à? Sao phải giết đám người này làm gì?

Đường Chu giải thích:

- Lúc trước tổ tác chiến của chúng ta bị giải tán, rất nhiều người bị phân tán khắp nơi. Chúng ta thường xuyên bị binh sĩ dòng chính của Khánh Duẫn khi dễ. Hơn nữa thủ đoạn khi dễ người của họ cực kỳ ti tiện. Cho nên trưởng quan Khánh Chẩn không muốn đám người đó quay lại địa bàn Khánh thị. Dù ngươi không ra tay thì trưởng quan Khánh Chẩn cũng sẽ ra tay.

Nhâm Tiểu Túc buồn bực:

- Vậy để hắn giải quyết là được rồi.

- Đây không phải lợi dụng ngươi giết họ mà để ngươi lập công cho Lý thị a. Địa vị của ngươi càng cao, chỗ tốt càng nhiều.

Đường Chu cười nói.

- Họ có bao nhiêu người?

Nhâm Tiểu Túc hỏi.



- Chừng 400 người.

Đường Chu đáp.

- Vậy ta đánh cái rắm gì.

Nhâm Tiểu Túc cạn lời:

- Ta lấy mạng đánh với họ hả? Binh sĩ tư quân chúng ta không có sức chiến đấu còn chưa tính. Ta còn chẳng phải chủ quan nữa.

Bỗng nhiên Đường Chu nhỏ giọng nói:

- Trưởng quan Khánh Chẩn nói, chỉ cần ngươi nguyện ý hắn có thể giúp ngươi có được thân phận chủ quan tư quân. Việc quản lý của tư quân trước này lơi lỏng vô cùng, chỉ cần có tiền là làm được.

Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, chiến trường này càng ngày càng loạn, cái quái gì cũng xảy ra được…

Bất quá xem ra, Khánh Chẩn có gián điệp chức vị khá cao, còn có thể khống chế chức vụ quan quân nữa!

Việc này cũng không đơn giản như Đường Chu nói. Dù buông lỏng tới đâu thì chủ quan một quân cũng không phải chức vụ có tiền là mua được. Nhất định Khánh thị có người nắm giữ chức vụ không thấp trong Lý thị, vì thế Khánh Chẩn mới dám nói vậy.

Người này, ít nhất cũng có thể sửa hồ sơ của tư quân.

Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ:

- Ngươi không sợ ta liên lụy tới gián điệp của các người à?

- Trưởng quan nói, hiện tại ngươi có tác dụng hơn tên kia nhiều.

Đường Chu nói tiếp:

- Đương nhiên, nếu ngươi có chuyện, chúng ta sẽ an bài để hắn bí mật rời khỏi Lý thị, tránh chuyện ngoài ý muốn.

- Quyết định vậy đi.

Nhâm Tiểu Túc cố gắng tiếp nhận…

Đường Chu nói:

- Bất quá để hắn rút lui cũng là vấn đề lớn. Hiện tại Tổ điều tra đặc biệt đang tra gián điệp, khả năng cao hắn không thể đi được.

Nhâm Tiểu Túc nghe vậy thì sắc mặt cổ quái:

- Việc này ta có thể giúp các người được.

- Gì?

Đường Chu sửng sốt.

- Nói ra chắc ngươi không tin.

Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh:

- Thật ra ta không chỉ là binh sĩ tư quân, kỳ thật ta còn là thượng úy của Tổ điều tra đặc biệt…

Đường Chu nghe thế thì muốn ngất. Không phải ngươi giúp Dương thị thu thập người máy nano của Thần Cơ Doanh à. Sao bây giờ còn là người của Tổ điều tra đặc biệt?! Chẳng lẽ Dương thị có thể thẩm thấu vào Tổ điều tra đặc biệt ư?!

Nhâm Tiểu Túc giải thích:

- Ta không thể nói ngươi biết quá nhiều. Tình huống bây giờ có phần phức tạp…

Nói thật, Nhâm Tiểu Túc cũng thấy hắn có quá nhiều thân phận. Hơn nữa lai lịch còn thập phần kỳ quái….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play