Nhâm Tiểu Túc tỉ mỉ nhớ lại tin tức Đường Chu báo cho hắn. Hôm trước Đường Chu nói, Khánh thị đã đánh lùi Thần Cơ Doanh, có điều không nói chính xác đánh lùi bao nhiêu người.
Hiện nay mọi người hợp tác vui sướng như thế, Khánh Chẩn và Đường Chu không tới mức đùa nghịch hắn. Hơn nữa, tuy Khánh Chẩn là người có ngạo khí cao nhưng làm việc trước giờ đều rất giữ chữ tín, nhất định trong hai hôm này đã có chuyện xảy ra.
Nhâm Tiểu Túc quan sát hai chiến binh nano đang đi tới. Hắn phát hiện thần tình đối phương hốt hoảng không hợp lẽ thường.
Hiện tại vị trí của họ đã nằm trong vùng quản lý của Lý thị. Các mỗi 10km đều có đội Chiến Bộ của Lý thị đóng giữ, cho nên Thần Cơ Doanh thoái lui đến đây không nên hốt hoảng mới đúng.
Chẳng lẽ nửa đường họ gặp kẻ địch khác?
… Không phải là Lý Thần Đàn chứ? Nhâm Tiểu Túc biết Lý Thần Đàn dẫn theo một chi đội tác chiến biến mấy. Lý Thần Đàn lại có cừu oán với Lý thị, làm không tốt hắn có thể dẫn người đánh lén Thần Cơ Doanh từ phía sau.
Đợi hai thương binh này đi vào địa phận của bụi gai, trong nháy mắt Nhâm Tiểu Túc khống chế bụi gai bao vây hai thương binh đó.
Hai thương binh Thần Cơ Doanh kia đã là tàn binh bại tướng, căn bản vô lực giãy dụa.
Nhâm Tiểu Túc xác nhận xung quanh không có ai liền nhảy ra. Hai quan quân Thần Cơ Doanh hoảng hốt phát hiện có người chui ra từ trong đất tuyết. Bụi gai là bị người này điều khiển mà tấn công họ!
Nhâm Tiểu Túc không giết họ mà đi tới mặt hai người này, nhíu mày hỏi:
- Những chiến binh Thần Cơ Doanh khác đâu?
Quan quân Thần Cơ Doanh này nhịn đau, cắn răng nói:
- Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai! Vì sao mặc quân trang Thần Cơ Doanh của chúng ta?!
Nhâm Tiểu Túc thoáng nhìn quân trang trên người, tức giận nói:
- Đây chẳng phải là các người đổi cho chúng ta đó ư?
Lúc này, hai thương binh mới ngây ngẩn cả người. Đây là sao?
… Họ chợt nhớ tới chuyện này, nguyên lai thiếu niên trước mắt là tư quân!
Thế nhưng, vì sao trong tư quân có thể có người biết điều khiển loài thực vật này ẩn náu chứ?
Thiếu niên này nhất định là gián điệp!
Nhất định là vậy!
Bỗng nhiên hai thương binh Thần Cơ Doanh như ý thức được gì đó. Một người giận dữ hét lên:
- Là ngươi tiết lộ hành tung của chúng ta, cho nên chúng ta mới bị Khánh thị phục kích!
- Khục khục, ngươi đang nói gì thế, ta nghe không hiểu?
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
- Ta hỏi lại, những binh sĩ Thần Cơ Doanh khác đâu? Có phải bị một chi tổ đội nào khác đánh lén không? Nếu không ai trả lời, chờ một lát ta lại hỏi một lần.
- Họ ở sau lưng, cách chúng ta chừng hai mươi mấy km. Ngươi muốn xác thực thì tự mình nhìn đi.
Âm thanh của quan quân Thần Cơ Doanh hung dữ vô cùng.
Nhâm Tiểu Túc ồ một tiếng, quyết đoán dùng bụi gai giết chết họ. Hắn có phần hoài nghi, vì sao hai người này lại đơn độc hành động. E rằng chỉ có tiến về phương bắc xa hơn một chút mới biết được.
Nhâm Tiểu Túc thu gom người máy nano trên người hai người này. Sau đó hắn lại kiểm tra tài vật trong túi đối phương, ném hết súng ống vào không gian.
Khi ở trạm gác lúc trước, đồ ăn được được dùng không ít. Hiện tại không gian thu nạp của Nhâm Tiểu Túc vẫn còn trống.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc không vội vã rời đi. Hắn mới trong tuyết nửa ngày mới tìm được hơn mười lá bài.
Lúc trước hắn cho rằng sẽ có rất nhiều Thần Cơ Doanh qua nơi này, cho nên Nhâm Tiểu Túc lấy hết bài tú lơ khơ ra dùng. Kết quả không ngờ chỉ lãng phí mà thôi, 10 hạt giống hắn dùng cảm tạ tệ đổi nay cũng không có chỗ dùng.
Sau khi gom đủ lá bài, Nhâm Tiểu Túc mới đi về hướng bắc. Hiện giờ vị trí của hắn đang ở núi Than Đầu, đi về hướng bắc là khu vực của núi Phượng Nghi. Đối với Nhâm Tiểu Túc, đi trong tuyết không phải việc gì khó. Có điều hắn phải cẩn thận một chút để tránh bại lộ hành tung.
Lúc xuất phát là buổi sáng, đợi tới khi Nhâm Tiểu Túc tới núi Phượng Nghi đã là xế chiều. Vừa vượt qua một đỉnh núi nhỏ, Nhâm Tiểu Túc đã ngây ngẩn cả người, chỉ thấy trước mắt nằm đầy quan quân Thần Cơ Doanh, huyết dịch nhuộm tuyết thành một mảnh đỏ hồng.
Huyết dịch không phải bị chảy ra mà phun tung tóe khắp nơi!
Bấy giờ, bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc hiểu ra chỗ nào kỳ quái. Quan quân Thần Cơ Doanh lùi lại thì gặp tay súng bắn tỉa. Tất cả Thần Cơ Doanh chỉ còn hai người vừa rồi sống sót, những người khác đều đã chết!
Mà trước khi chết, hai quan quân thần cơ doanh kia còn muốn lừa Nhâm Tiểu Túc về chuyện trên đường có lính bắn tỉa mai phục. Vì Nhâm Tiểu Túc mặc quân trang Thần Cơ Doanh, nếu hắn tới đây sẽ trở thành mục tiêu cho tay súng bắn tỉa.
Tính khí của quan quân Thần Cơ Doanh cũng thật cứng rắn, trước khi chết không cầu xin tha thứ mà muốn bẫy Nhâm Tiểu Túc.
Có điều tay súng bắn tỉa đã rời rồi. Nhâm Tiểu Túc đứng trong tuyết suy nghĩ một lúc, thời gian này đã đủ để một tay súng bắn tỉa bắn chết hắn. Thế nhưng đã lâu như vậy Nhâm Tiểu Túc cũng chẳng thấy viên đạn nào.
Hơn nữa, cách thời gian hành động của tay súng bắn tỉa đã lâu, đối phương không có lý do gì một mực thủ tại nơi này, bởi vì nhiệm vụ đánh lén Thần Cơ Doanh của họ đã hoàn thành.
Thế nhưng, vì sao nơi này lại có tay súng bắn tỉa. Là Khánh thị ư? Hẳn không phải, người của Khánh thị ở đây chỉ có Đường Chu, điểm này đã được Đường Chu xác nhận.
Vậy còn có thể là ai?
Dương thị!
Nhâm Tiểu Túc tìm trong đống tuyết nửa ngày. Bất quá thời điểm tìm được viên đạn Nhâm Tiểu Túc có chút thất vọng, không phải đạn màu xám của Tên Côn Đồ, phía trên viên đạn cũng không có hoa văn đặc trưng của tổ chức….
Đương nhiên, điều này rất bình thường, đội Chiến Bộ tới tiền tuyến của Dương thị có rất nhiều, tay súng bắn tỉa cũng chẳng thiếu. Dương Tiểu Cận lại là dòng chính của tập đoàn, vừa quay về sao có thể trở lại chiến trường nhanh như thế?
Hẳn bây giờ Dương Tiểu Cận đang ở hàng rào 88 rồi.
Nhâm Tiểu Túc đi một đường tìm kiếm tung tích của quan quân Thần Cơ Doanh, mỗi khi tìm được một người liền thu thập được một ít người máy nano.
Lần này đúng là thu hoạch lớn, rất nhanh sẽ đủ tạo thành thiết giáp che kín người.
Thế nhưng vào lúc này, không chờ Nhâm Tiểu Túc thu thập hết người máy từ thi thể Thần Cơ Doanh thì phía nam sơn đạo có âm thanh động cơ rền vang. Nhâm Tiểu Túc nhíu mày, lúc này người tới từ hướng bắc chỉ có thể là binh sĩ Lý thị. Nhất định họ thấy hai thương binh bị siết chết trong bui gai rồi.
Nhâm Tiểu Túc lập tức chạy vào núi tuyết, cơ hội thu thập người máy nano còn nhiều. Nhưng một khi bại lộ sẽ có phiền toái lớn.
Ưu điểm lớn nhất của Nhâm Tiểu Túc là trước sự hấp dẫn rất lớn, hắn vẫn có thể bảo trì lý trí của mình. Tỷ như khi hắn không tham vàng ở Cảnh Sơn vật.
Việc phục kích Thần Cơ Doanh lần này thuận lợi hơn Nhâm Tiểu Túc nghĩ nhiều. Thậm chí hắn còn chưa hao tổn bao nhiêu công sức thì tay súng bắn tỉa đã giải quyết xong 99% địch nhân cho hắn.
Thế nhưng sự xuất hiện của những tay súng bắn tỉa này khiến thế cục trở nên quỷ dị hơn nhiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT