Việc hắc dược của cửa hàng Nhâm Tiểu Túc chữa được vô sinh trở thành một oanh động nhỏ trong cửa hàng. Mà Nhâm Tiểu Túc và Vương Phú Quý không lên tiếng vì việc này…
Dù mọi người rất muốn kiếm tiền nhưng họ không thể quảng cáo công dụng mà thuốc không có.
Ngày hôm sau, Vương Đại Long lái xe đạp chở theo Nhan Lục Nguyên tới trường. Mà Nhâm Tiểu Túc thì thành thật ngồi tàu điện đi học. Không phải hắn không muốn lái xe, mà đến bây giờ hắn vẫn không biết lái xe đạp…
Trước khi rời khỏi, Nhâm Tiểu Túc dặn đi dặn lại Trần Vô Địch, nhất định phải coi chừng Đông Phụ Nam. Hắn cảm thấy Đông Phụ Nam là một tai họa ngầm to lớn.
Vì thế, Nhâm Tiểu Túc đã đống ý sau 6 ngày sẽ để tvl tùy tiện đi chơi!
Đương nhiên Nhâm Tiểu Túc đã bắt Trần Vô Địch bắt ghế đẩu ngồi canh Đông Phụ Nam suốt, từ đó hắn mới an lòng đi học.
Đến lớp học, Nhâm Tiểu Túc thấy Dương Tiểu Cận nằm dài trên bàn ngủ. Nhâm Tiểu Túc thầm nghĩ, cô nàng này đúng là tới trường để ngủ. Qua mấy hôm nữa là thi cuối kỳ rồi. Nàng ấy không chuẩn bị một chút nào à?!
Bất quá Nhâm Tiểu Túc không để ý tới Dương Tiểu Cận. Hắn ngồi vào chỗ, kết quả vừa ngồi xuống, Dương Tiểu Cận đã đứng dậy nói:
- Gần đây La Lam lại làm chuyện cực kỳ nguy hiểm. Tốt nhất ngươi nên giữ khoảng cách với hắn.
Nhâm Tiểu Túc hứng thú, vừa vặn hắn cũng nghi ngờ La Lam đang lén lút làm gì đó:
- La Lam đang làm gì vậy?
Chúng ta thấy người của Khánh thị tìm hiểu cấu tạo của bệnh viện số 4 từ bên ngoài.
Dương Tiểu Cận chậm rãi nói:
- Xem ra là muốn cướp bệnh viện kia.
- Ta từng nghe qua ăn cướp tiệm vàng hoặc cướp ngân hàng…
Sắc mặt Nhâm Tiểu Túc cổ quái:
- Đây là lần đầu tiên nghe có người muốn cướp bệnh viện tâm thần….
- Ngươi không biết…
Dương Tiểu Cận bình tĩnh nói:
- Bên trong giam giữ siêu phàm giả mà Lý thị lùng bắt từ trước tới giờ, có một siêu phàm giả cực kỳ nguy hiểm. Hắn có thể thành thật ngốc ở trong bệnh viện tâm thần là chuyện ai cũng vui mừng. Nếu La Lam thả hắn ra, không biết hàng rào 109 sẽ có chuyện gì.
Vừa nghe vậy Nhâm Tiểu Túc liền hiểu. Không ngờ La Lam thu phục Đông Phụ Nam thất bại lại chuyển mắt tới bệnh viện số 4.
La Lam cũng rất dốc lòng cho việc tìm bảo tiêu siêu phàm giả a.
Không ngờ La Lam và Khánh Chẩn đã đạt thành nhận thức chung. Siêu phàm giả là tài nguyên có giá trị nhất trên vùng đất chết này. Phần lớn thông tin và tin tức cho họ hiểu rõ một chuyện. Trình độ tiến hóa của siêu phàm giả cực kỳ nhanh. Tương lai, e rằng không binh sĩ tác chiến có vũ khí nào có thể so sánh với họ.
Đương nhiên, nếu bàn tới vũ khí có tính sát thương, Khánh thị cũng có.
- Khánh thị cũng biết chọn ghê nhỉ. Ngay cả bệnh viện tâm thần cũng muốn đánh cướp.
Nhâm Tiểu Túc nói như không nói.
- Ngươi quá coi thường Khánh thị.
Dương Tiểu Cận nói:
- Hoặc nói, ngươi quá coi thường Khánh Chẩn.
Cho nên, Khánh thị có rất nhiều người ở nơi này. E rằng số lượng không ít, hơn nữa hiện giờ còn thuộc sự điều phối của La Lam.
- Nhưng nơi này là địa bàn của Lý thị.
Nhâm Tiểu Túc nói:
- La Lam không sợ Lý thị trục xuất hắn
- Hẳn ngươi chưa biết La Lam khôn ngoan thế nào.
Dương Tiểu Cận bình tĩnh nói:
- Ở hàng rào 113 hắn vô pháp vô thiên muốn làm gì thì làm. Thế nhưng La Lam là một người can đảm thận trọng. Hiện tại hắn ỷ vào Lý thị không rảnh quan tâm tới hắn. Dù gặp chuyện không may cũng có Khánh Chẩn lấy tiền chuộc mình. Lý thị không dám giết hắn.
Tốt lắm, cũng may hắn có quan hệ không rõ ràng với La Lam.
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ:
- Chỉ là người bệnh tâm thần thôi, sao các người lại kiêng kỵ như vậy?
- Không phải kiêng kỵ.
Dương Tiểu Cận đính chính:
- Là lo La Lam khiến cục diện trở nên không xác định.
- Hắn có năng lực gì.
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ.
- Thôi miên.
Dương Tiểu Cận nói:
- Hiện tại hắn bị nhốt trong viện tâm thần. Mỗi ngày người đưa cơm phải đeo tai nghe và cách một cánh cửa dày.
“Thần bí như thế.”
Trong lòng Nhâm Tiểu Túc tự nhủ. Phải là người đáng sợ cỡ nào mới khiến Lý thị phòng bị như thế. Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi:
- Nếu sợ hắn thoát ra, sao các ngươi không giết hắn đi?
- Hắn không làm chuyện ác, vì sao phải giết hắn?
Dương Tiểu Cận kỳ quái nói:
- Logic của ngươi rất lạ.
Lần này, Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh nói:
- Vậy các ngươi dựa vào đây mà phán đoán thiện ác, nắm quyền chế tài trong tay? Nếu các ngươi phán đoán sai thì sao? Ngươi nói Khánh Chẩn và Hỏa Chủng nắm trong tay thứ họ không thể khống chế. Vậy tiêu chuẩn phán đoán đó là ai quyết định.
Dương Tiểu Cận im lặng một lúc lâu:
- Thế giới từng bị hủy diệt trong tay những thứ đó. Chúng ta không muốn thế giới lại lâm vào tuyệt vọng.
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt. Thì ra có nguyên nhân mới có kết quả. Tổ chức của Dương Tiểu Cận muốn phá hủy những thứ có thể hủy diệt thế giới kia.
Nhâm Tiểu Túc không biết nên trả lời thế nào cho việc này. Vì đôi khi hắn cảm thấy bản thân chẳng hiểu gì về thế giới này ả.
Lúc này, Dương Tiểu Cận nói:
- Đúng rồi, siêu phàm giả được La Lam cứu có vấn đề. Nếu La Lam dẫn nàng theo bên người, các ngươi phải cẩn thận một chút.
- Ồ.
Nhâm Tiểu Túc ngạc nhiên, sao hôm nay Dương Tiểu Cận lại nhắc hắn nhiều như thế, còn nói hắn biết những bí mật không ai biết. Bất quá nàng đang nói tới Đông Phụ Nam ư?
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
- Siêu phàm giả kia có vấn đề gì?
Lúc này, Dương Tiểu Cận cũng không biết Đông Phụ Nam đang ở trong cửa hàng của Nhâm Tiểu Túc.
Dương Tiểu Cận đáp:
- Hiện chúng ta đang xác nhận lại. Khả năng Đông Phụ Nam không liên quan gì tới siêu phàm giả đã chết kia. Không cùng huyết thống, không phải người yêu, chưa từng quen biết. Nguyên bản chúng ta nghĩ họ là đồng minh. Có điều sau này lại biết là không phải.
- Hơn nữa, gần đây trong hàng rào xuất hiện vài sự kiện giết người kỳ quái. Người chết đều bị huyết khô máu, biến thành thây khô. Bây giờ chúng ta cảm thấy siêu phàm giả Đông Phụ Nam kia là người có hiềm nghi lớn nhất. Hơn nữa dựa vào quá trình chiến đấu, Lạc Hinh Vũ phân tích nàng ta cứu siêu phàm giả kia là có mục đích khác… Khả năng là muốn nếm thử máu của siêu phàm giả, bất quá kinh nghiệm chiến đấu không đủ nên bị đánh bại. Nói trắng ra, là một người mới.
Giờ khắc này, Nhâm Tiểu Túc nghe được rất nhiều tin tức trong lời nói của Dương Tiểu Cận.
Đầu tiên, khả năng cao Đông Phụ Nam đang diễn trò. Hơn nữa có thể là hung thủ của vụ án liên hoàn.
Tiếp đó, có khả năng người của Dương Tiểu Cận nắm giữ vị trí quan trọng trong hàng rào. Bằng không các nàng sẽ không có được tin tức tỉ mỉ mà chính xác như thế.
- Không sao, còn có một siêu phàm giả khác trông chừng nàng ta.
Nhâm Tiểu Túc giải thích.
- Trần Vô Địch?
Dương Tiểu Cận hỏi:
- Ta biết hắn, hắn rất nổi danh trong bệnh viện tâm thần ở hàng rào 113. Thế ngươi không sợ hắn thất thủ, vạn nhất uy hiếp an toàn của người thân ngươi thì sao?
Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh:
- Hiện tại thứ ta lo lắng không phải an toàn của người nhà, mà sợ Trần Vô Địch một gậy đánh chết nàng ta.
Chung quy, đánh chết rồi thì không hoàn thành nhiệm vụ được…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT