Chẳng qua, chờ cô thấy rõ ràng “Đồ vật” gác qua cô, cô lập tức kích động nhảy dựng lên từ trên giường.

Sao Lộ Nam sẽ ở trên giường cô.

Cô nhớ rõ, tối hôm qua Lộ Nam ngủ ở trên sô pha!

Chẳng lẽ là cô nhớ lầm?

Phản ứng của Tô Bắc thật sự quá lớn.

Cô lập tức đánh thức Lộ Nam, Lộ Nam cau mày, chậm rãi mở to mắt.

Anh nhàn nhạt nhìn Tô Bắc một cái, xoay người tiếp tục ngủ.

Tô Bắc lập tức mở to hai mắt.

Không phải chứ, trên giường nhiều thêm một người, anh lại không có phản ứng gì!

Chẳng lẽ chuyện như vậy, thường phát sinh ở trên người anh?

Nghĩ đến đây, tâm tình Tô Bắc lập tức không tốt.

Đến chính cô cũng không hiểu được, vì sao cô sẽ không vui như vậy.

Cô tức giận đứng lên, dùng một chân đá Lộ Nam xuống giường!

“Rầm!” Một tiếng rơi xuống đất, Lộ Nam vững vàng ngã đến trên mặt đất.



Anh khó hiểu nhìn Tô Bắc, chậm rãi phản ứng lại.

Nháy mắt, trên mặt anh liền thay bằng biểu tình phẫn nộ.

Anh căm tức nhìn Tô Bắc: “Tô Bắc, mới sáng sớm cô có bệnh sao!”

Tô Bắc không chút do dự mở miệng: “Tôi có bệnh, vậy anh có thuốc không? Mới sáng sớm anh ngủ ở trên giường tôi, sao anh không hỏi xem chính mình, có phải sợi dây thần kinh nào gắn sai rồi không!”

Lộ Nam nhíu mày nghĩ nghĩ: “Tối hôm qua tôi rõ ràng uống say, chẳng lẽ không phải cô thừa dịp tôi uống say, cố ý kéo tôi lên giường?”

Tô Bắc lập tức vẻ mặt anh điên rồi, cô chỉ chỉ Lộ Nam, lại chỉ chỉ chính mình.

Cô nhẹ giọng a một tiếng, vô ngữ nói: “Lộ Nam, đầu óc anh không phải hỏng rồi chứ, tôi sẽ lôi kéo anh lên giường! Tôi thấy anh thật là điên rồi!”

Trên mặt Lộ Nam xuất hiện một tia giận tái đi: “Tô Bắc, cô không thể nói chuyện thật tốt với tôi sao?”

Tô Bắc không chút do dự mở miệng: “Không thể!”

Lộ Nam lập tức tức ngứa răng, trong đầu anh đột nhiên hiện ra tình cảnh anh giả say tối hôm qua.

Tô Bắc hôn trộm anh!

Dù cô là vô tình hay là cố ý, đó đều chứng minh, cô cũng không không thèm quan tâm chính mình như mặt ngoài.

Nhưng vì sao bọn họ vừa nói chuyện, giống như liền thay đổi vị!

Tràn ngập mùi thuốc súng.

Tối hôm qua anh vốn dĩ chính là cố ý giả say, muốn ăn vạ trong phòng Tô Bắc không đi.



Nhưng anh không nghĩ tới, Tô Bắc sẽ hôn anh.

Hiện tại, cho dù anh muốn chất vấn Tô Bắc, cũng luôn không thể nói, lúc ấy anh là thanh tỉnh đi.

Nếu anh thanh tỉnh, vậy vì sao anh không đẩy Tô Bắc ra!

Lộ Nam đột nhiên bực bội xoa xoa tóc.

Anh tức giận nhìn Tô Bắc một cái, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xoay người, đi về phòng mình.

Tô Bắc tức giận trừng mắt nhìn bóng dáng Lộ Nam, bĩu môi, buồn bực đá chăn xuống giường.

Sáng sớm tinh mơ, hai người liền tan rã trong không vui.

Lúc Tô Bắc xuống lầu ăn cơm sáng, mới ra thang máy, liền thấy Lộ Nam đi ra từ một thang máy khác.

Hai người nhìn đối phương một cái, hừ lạnh một tiếng với nhau, đều quay đầu, đi về phía ngược lại.

Nghiêm Nghệ Đình nhìn bóng dáng Lộ Nam, đáy mắt hiện lên thần sắc mất mát.

Cô ta xoay người nói với Tô Bắc: “Bắc Bắc, cô bưng hai ly sữa bò cho chúng ta đi, tôi đi múc cơm sáng cho chúng ta, được không?”

Tô Bắc nghĩ nghĩ, gật gật đầu: “Được!”

Tô Bắc đi qua, lại phát hiện đã không có ly đựng sữa bò.

Cô muốn hai cái ly từ người phục vụ, lúc này mới xoay người đi rót sữa bò nóng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play