Rượu vang đỏ rơi đầy đất, Lộ Nam cũng không để ý không hỏi.

Tô Bắc bị anh kéo một cái, lập tức đứng thẳng không xong.

Cô cảm giác trời đất quay cuồng, trực tiếp té ngã ở trên người Lộ Nam.

Lộ Nam giống như một đứa bé, ôm thân thể Tô Bắc không chịu buông lỏng.

Tô Bắc dùng sức đẩy hai cái, lại phát hiện không hề có tác dụng.

Lúc này, cô nhịn không được bắt đầu hoài nghi, người đàn ông này sẽ không phải là giả say đi!

Cô tức giận hô một tiếng: “Lộ Nam! Buông tôi ra!”

Tay Lộ Nam ôm cô càng thêm nắm chặt.

Cả người anh đều là mùi rượu, nhưng lại không hề chịu buông Tô Bắc ra.

Tô Bắc nổi giận.

Cô ghé vào trên người Lộ Nam, nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc này.

Cô vừa muốn lớn tiếng mắng chửi người.

Đột nhiên, môi Lộ Nam liền không hề có dấu hiệu hôn lên.

Tô Bắc lập tức trợn tròn mắt.

Cô chỉ có thể cảm giác được miệng đầy mùi rượu, cùng với môi ấm áp của Lộ Nam.

Cô ngốc lăng hai giây, đột nhiên cảm giác được, có thứ gì vói vào trong miệng mình.



Lúc Tô Bắc phản ứng lại, vừa thẹn lại giận.

Cô dùng sức lực toàn thân, một tay để ở ngực Lộ Nam, trực tiếp đứng lên.

Kết quả, dưới chân cô không có đứng vững, trực tiếp ngã về phía Lộ Nam lần nữa.

Nhìn chính mình lại bổ nhào vào ở ngực Lộ Nam, Tô Bắc quả thực muốn đâm tường.

Lần đầu tiên có thể nói là Lộ Nam cố ý kéo cô một phen.

Nhưng lần thứ hai thì sao!

Tuy rằng là vô tình, nhưng rõ ràng là cô chủ động nhào vào trong ngực!

Tô Bắc tức phát điên, lại nghe thấy, đỉnh đầu truyền đến tiếng cười si ngốc.

Tô Bắc đột nhiên ngẩng đầu, liền thấy, Lộ Nam vẻ mặt ý cười nhìn cô.

Nhìn tươi cười mê người của anh, Tô Bắc như là choáng váng, có chút không rời mắt được.

Thần sắc cô hơi mê mang, ma xui quỷ khiến ngửi môi Lộ Nam.

Tuy rằng miệng đầy mùi rượu, nhưng trái tim Tô Bắc lại nhảy đến cực kỳ mau.

Chờ cô phản ứng lại, cô nhanh chóng đẩy Lộ Nam ra, chạy tới phòng vệ sinh.

Nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ rực trong gương, Tô Bắc nhịn không được an ủi chính mình.

Lộ Nam hẳn là không biết, không phải anh uống say sao?

Không phải đêm nay anh vẫn luôn chơi rượu điên sao?



Anh khẳng định không có cảm giác được!

Tô Bắc an ủi chính mình nửa ngày, mới sửa sang lại tóc, đi ra ngoài.

Nhìn Lộ Nam vẫn nằm an tĩnh ở trên sô pha, Tô Bắc vỗ vỗ ngực, thở ra một hơi.

Còn may còn may, anh thật sự không có phản ứng.

Tô Bắc đi qua, cầm lấy khăn lông trên đầu anh, xếp thẳng người anh, để anh ngủ thoải mái ở trên sô pha.

Lúc này cô mới nhận mệnh bắt đầu lau nhà.

Chờ sau khi cô lau xong, nghe thấy đỉnh đầu truyền đến tiếng hít thở đều đều.

Tô Bắc lập tức có chút vô ngữ, chính mình ở chỗ này lau sạch rượu vang đỏ.

Kết quả, đầu sỏ gây tội lại ngủ khò khò rồi.

Thật sự tức giận!

Cô thật sự rất muốn hiện tại liền kéo Lộ Nam từ trên sô pha, sau đó, lay tỉnh anh, lại giận đánh một trận!

Tô Bắc nghĩ cực kỳ tốt đẹp.

Nhưng nếu Lộ Nam thật sự thanh tỉnh, cô lại không dám làm gì.

Nhìn khuôn mặt ngủ anh tuấn của Lộ Nam, Tô Bắc nuốt ngụm nước miếng, đi đến trên giường trong phòng ngủ.

Ngày hôm sau, lúc Tô Bắc tỉnh lại, cảm giác được có thứ gì cứng rắn, gác ở trên người cô, làm cho cô cực kỳ không thoải mái.

Cô mặt đầy buồn ngủ duỗi tay, xoa xoa đôi mắt chua xót.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play