😂😂

- ---------------------------------

Đường Tiểu Trì và Kiều Tu liếc mắt nhìn nhau, chỉ sợ là các Khế Ước Sư trong lần thử luyện sẽ gặp phiền toái, không hẹn mà cùng tăng nhanh bước chân đi đến nơi có âm thanh ồn ào.

Mặc dù nói ở hội Thí Luyện Khế Ước Sư chỉ cần dưới ba mươi tuổi thì có thể tới tham gia, thế nhưng số lượng Khế Ước Sư không nhiều, tới tham gia đại bộ phận vẫn còn là học sinh. Ở học viện, Khế Ước Sư đã từng tham gia một lần đều sẽ hiểu ngầm đem cơ hội nhường cho học đệ học muội chưa từng tham gia, bất quá cũng có một vài người bởi vì các loại nguyên nhân mà tham gia thêm một lần nữa.

Trước khi tiến vào hội Thí Luyện, các học sinh đều sẽ nghe theo kinh nghiệm của các tiền bối, kết thành tiểu đội để đi.

Trong hội Thí Luyện tuy rằng có giáo viên chăm sóc, thế nhưng phần lớn đều chờ đợi ở những nơi nguy hiểm, nếu có học sinh tiến vào khu vực này, gặp phải nguy hiểm bóp nát bài thân phận, mới xuất thân cứu trợ. Còn Đường Tiểu Trì và Kiều Tu bị hai lão sư đi theo bên người vì hai người bọn họ được học viện chú ý.

Nếu như gặp nguy hiểm ở nơi không có giáo viên phụ trách. Cho dù có bóp nát thẻ bài thân phận, xuất hiện lửa khói để giáo viên phụ trách nhanh chóng đến cứu viện, thế nhưng không ai có thể đảm bảo rằng bọn họ có thể chống đỡ đến lúc đấy. Vì vậy, sau khi được các tiền bối chia sẻ kinh nghiệm, bọn họ hợp mấy người tạo thành một tiểu đội để tham gia, cũng là để đảm bảo an toàn hơn.

Tả Khâu Tự, Tả Phán Sơn, Đổng Trận và Đường Niệm Chân hợp thành một đội. Bốn người đã là Khế Ước Sư trung cấp. Khế Thực, Tinh Thú trong Thí Luyện hội đối với bọn họ vẫn tương đối nhẹ nhàng. Đi một đường cũng lấy được không ít Khế Thực và thịt Tinh Thú.

Đáng tiếc đi được không bao lâu, mấy người Tả Khâu Tự liền đụng phải kẻ đáng ghét.

Mấy Đào Tạo Sư trốn trốn tránh tránh nơm nớp lo sợ trốnở một bên. Chỉ còn có vài Khế Ước Sư gian nan chỉ huy Khế Thực vây nhốt một con Trùng Tộc con. Mà một bên khác, Dương Vịnh mặt chuyên chú ngồi xổm trước một cây thực vật.

Con Trùng tộc kia còn chưa trưởng thành, là loại Công trùng có số lượng lớn nhất. Mặc dù vậy nhưng cũng dài hơn ba mét, do còn nhỏ nên không bay được, cũng không thể sống trong vũ trụ. So với tộc của mình, nó vẫn còn là trẻ nhỏ, mặc dù vậy nhưng đã có thể cắn nuốt vạn vật.

Chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi, con Công trùng kia liền đem tất cả cây cối, cỏ dại, đất đá trong phạm vi mười mấy mét nuốt chủng không còn một mống, chỉ chừa lại một khu đất hoang trọc lốc.

Mặc dù mấy người kia là Khế Ước Sư cao cấp, nhưng mà Khế Thực vẫn còn ở Trung cấp. Tuy rằng vẫn làm bị thương Trùng Tộc nhưng do hoảng loạn nên không có vết thương trí mạng nào cả.

Trùng Tộc trời sinh chán ghét Khế Thực. Dù không thể trực tiếp nuốt chửng, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn chúng đánh mình. Vì vậy khi nào nhìn thấy Khế Thực, con Trùng Tộc kia sẽ trực tiếp dùng cánh tay giống càng cua của mình triệt để nghiền nát chúng.

Các Khế Ước Sư bởi vì không quan sát kỹ nên đã bị Công Trùng tổn thương ba cây Khế Thực mạnh nhất. Bây giờ sức chiến đấu đã hạ xuống, chỉ có thể tận lực hạn chế hành động của Công trùng nhưng cứ theo tình hình này thì sẽ không giữ được lâu.

Nhóm Đào Tạo Sư cũng sợ hết hồn. Tham gia Thí Luyện hội, có thể giao lưu với Dương Vịnh các hạ được mọi người kính mến làm họ hưng phấn không thôi. Một đường này đều tận lực thể hiện, khi gặp Khế Thực, nếu hiểu thì trao đổi với nhau, còn không thì sẽ khiêm tốn thỉnh giáo, mặc dù Dương Vịnh các hạ không chỉ điểm bọn họ quá nhiều, thế nhưng khi cẩn thận xem xét lại, họ vẫn cảm thấy bản thân tiến bộ rất lớn.

Thẳng đến khi bọn họ gặp được thực vật khá là kỳ dị này.

Cái cây này không có lá, chỉ có một chùm hoa màu vàng nhạt ở trên đỉnh. Ở xa nhìn không mấy thu hút, nhưng mà khi tới gần, họ liền thấy những bông hoa màu vàng nhạt kia đang bốc lên từng đợt bạch khí. Đám bạch khí kia không phiêu tán, mà quấn ở xung quanh cái cây, làm cho thực vật vốn không bắt mắt lộ ra khí chất bất phàm.

Dương Vịnh nhìn thấy gốc thực vật này, lập tức xông đến, các Đào Tạo Sư khác cũng đi tới bên cạnh cùng y tìm hiểu.

Dương Vịnh nhìn một chút, bỗng dưng vui mừng khôn xiết, gốc thực vật này cư nhiên chuẩn bị thăng cấp.

Các Đào Tạo Sư khác tuy rằng không biết đây giống cây gì, nhưng mà cũng có thể nhìn ra được đây là Khế Thực Trung cấp, nếu muốn thăng cấp, chẳng lẽ Dương Vịnh các hạ muốn bồi dưỡng Linh Bảo trong Hội Thí Luyện lần này?

Không chỉ riêng Đào Tạo Sư, các Khế Ước Sư bảo hộ bọn họ cũng kích động không thôi, mặc dù cơ hội rất nhỏ, thế nhưng ai mà biết được trong một phần vạn khả năng, Dương Vịnh các hạ lại nguyện ý cho họ cây Linh bảo này đâu?

Bởi vì lúc này bọn họ đang chìm đắm trong kinh hỉ cùng kinh ngạc, nên ai cũng không chú ý đến động tĩnh ở phía sau.

Đợi đến khi phát hiện, cái thân thể khổng lồ đi giật lùi (mà lại đi) của Công trùng đã xuất hiện trước mặt bọn họ đồng thời nhân lúc mọi người chưa kịp hồi thần đã thương tổn ba cây Khế Thực.

Khế Thực bị hủy, Khế Ước Sư cũng chịu ảnh hưởng, bọn họ sắc mặt trắng bệch, ngực giống như bị chưởng một cái thật mạnh, trong miệng có vị tanh ngọt của máu.

Những Khế Ước Sư này đều là con cháu thế gia, chưa từng gặp tình huống nào như này, nhất thời hoảng loạn mất kiểm soát. So với bọn họ, nhóm Đào Tạo Sư càng chưa từng nhìn thấy con trùng nào xấu xí đáng sợ như vậy, hơn nữa còn bonus thêm thân phận Trùng tộc càng làm họ thêm sợ hãi.

Không chịu được, Dương Vịnh quát lên một tiếng chói tai làm cục diện ổn định lại: "Sợ cái gì, chỉ là một con ấu trùng, vỏ ngoài người còn chưa tiến hóa xong, tốc độ cắn nuốt cũng không bằng một nửa Trùng tộc trưởng thành, chúng ta nhiều người như vậy, còn không đối phó được nó à!"

Nghe xong lời nói của Dương Vịnh, nhóm Khế Ước Sư mặt đỏ lên, đều trấn định lại, hai người không bị thương tiếp tục chỉ huy Khế Thực có tính công kích triền đấu với Công trùng, ba người bị thương cũng gọi ra Khế thực khác hỗ trợ.

Đáng tiếc mấy người này thực lực không quá mạnh, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản Công trùng công kích, còn nếu muốn tổn thương nó thì rất khó. Đặc biệt, khi nhìn thấy cái miệng không nấy nổi bật của con Công trùng kia, lúc muốn nuốt chửng đột nhiên mở lớn, trong nháy mắt liền vượt qua phạm vi bình thường, một cái miệng cư nhiên còn lớn hơn cả khuôn mặt. Ba hàm răng bé nhỏ nhưng rất sắc bén lít nha lít nhít sắp xếp trong đó, không tốn chút sức nào liền cắn nuốt hết rễ cây hòn đá xung quanh.

Nhóm Đào Tạo Sư mới vừa bình tĩnh được một chút lại sốt sắng đứng dậy. Trùng tộc yêu thích loại đồ ăn có năng lương khí huyết sung túc. Đối với nó, Đào Tạo Sư rõ ràng có sức hút hơn nhiều so với thảo căn vỏ cây xung quanh. Nhóm Đào Tạo Sư chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí lui về phía sau, tìm một nơi vừa không ảnh hưởng đến Khế Ước Sư phát huy, cũng không có nguy hiểm trốn đi.

Mấy người Tả Khâu Tự nghe thấy tiếng động, khi đến liền thấy cảnh này. Mặc dù không thích Dương Vịnh, những cũng tận lực hỗ trợ.

Nhiều thêm bốn Khế Ước Sư, hơn nữa còn là người có Khế Thực kiểu mới, con Công trùng càng bị khắc chế đến lợi hại, cho dù có tận lực giãy dụa, nhưng cũng dần dần hoàn toàn bị khống chế.

Mấy người Tả Khâu Tự mặc dù tới giúp một chút, nhưng cũng không muốn đồng hành cùng bọn họ. Vì vậy sau khi kiềm chế được Công trùng liền bảo nhóm người Dương Vịnh rời đi trước, bọn họ sau khi đối phó xong Công trùng mới rời đi.

Nhưng là Dương vịnh thật vất vả tìm đến này cây thỏa mãn hắn tâm ý Khế thực, làm sao có khả năng bây giờ rời đi. Xem sắc mặt của những người khác, mặc dù có chút xấu hổ, thế nhưng cũng là tán thành dáng vẻ, lại nhìn bên kia, thông thạo cùng Trùng tộc đối chiến phương thức sau đó, chỉ Tả khâu tự một người liền có thể cuốn lấy kia chích Công trùng, lộ ra thành thạo điêu luyện.

Dương Vịnh hơi nhíu mày. Kể từ khi y bồi dưỡng ra được Linh bảo, Tả Khâu Tự là Khế Ước Sư duy nhất chống đối, điều này y đương nhiên nhớ rõ.

Nếu như là người khác, y có lòng tin rằng người đó sẽ đồng ý thỉnh cầu của bản thân, cho y ở lại đây đào tạo Khế Thực trung cấp. Thế nhưng đây lại là Tả Khâu Tự, đã không có kiến thức lại còn chanh chua, chắc chắn sẽ không thỏa mãn tâm nguyện của y, vì vậy y phải nghĩ biện pháp khác mới được.

Dương Vịnh còn đang chần chờ, Đào Tạo Sư bên cạnh đã nhỏ giọng thúc giục. Tuy rằng Công trùng đã bị khống chế lại, nhìn có vẻ không còn uy hiếp gì, nhưng những kinh hãi vừa nãy cũng đủ khiến cho bọn họ muốn rời khỏi nơi này càng xa càng tốt.

Dương Vịnh thấy Công trùng đã bị một cái Roi dài trói chặt không nhúc nhích được. Y đứng dậy, trong lòng hơi động, đang định nói chuyện, lại bị Tả Khâu Tự đoạt trước.

"Ồ, Khế Thực này giống với cây mà Tiểu Trì muốn tìm một cây."

Bởi vì Dương Dịnh đứng lên, không còn gì che chắn Khế Thực, vì vậy nó rơi vào trong tầm mắt Tả Khâu Tự.

Lúc trước Đường Tiểu Trì muốn thu tập tài liệu luyện chế Tử Linh đan. Cậu có nhờ Tả Khâu Tự lưu ý giúp, bất quá bởi vì số lượng quá nhiều, thực vật lại có nhiều điểm giống nhau, chỉ nhìn sơ qua cũng không thể xác định được. Tả Khâu Tự một bên cảm thán số mình may mắn, một bên đến gần để quan sát rõ ràng.

Đường Niệm Chân, Tả Phán Sơn và Đổng Trận vừa nghe đây là Khế Thực ca ca tiểu điếm chủ muốn tìm, cũng cùng đi tới gần xem.

Thấy vậy, Dương Vịnh cười cười chặn trước mặt tại Tả Khâu Tự, nhìn như thành khẩn nói: "Đa tạ mọi người hỗ trợ cứu viện."

Y đứng trước Tả Khâu Tự, nhưng ánh mắt lại nhìn đến Tả Phán Sơn, "Các cậu biết ta là Đào Tạo Sư, đào tạo Khế Thực là trách nhiệm của ta. Cây Lăng Điềm hoa này có ý nghĩa rất lớn đối với ta, có lẽ ta có thể bồi dưỡng ra tiếp một cây Linh bảo. Thỉnh các cậu cho phép ta có thể lại nơi này đào tạo Khế Thực. Ta đảm bảo bảo nhất định không sẽ quấy rầy đến các cậu đối phó Trùng tộc."

Tả Phán Sơn và Đổng Trận có chút lúng túng, rõ ràng Công trùng đã bị trói ở một bên, không có nguy hiểm, người này lại có thể mặt không đổi sắc nói ra những lời dối trá như thế, thật khó để chấp nhận.

Ngược lại, Tả Khâu Tự cùng Đường Niệm Chân là hoàn toàn phẫn nộ.

Trước khi bọn họ tới Dương Vịnh đã ngồi xổm thật lâu trước cái cây kia..., thời gian lâu như vậy cũng không đem nó hái xuống. Bây giờ Tả Khâu Tự nói đây là cây mà Đường Tiểu Trì cần, Dương Vịnh vậy mà lập tức đổi ý muốn độc chiếm, này rõ ràng là cố ý.

Hai người tuy rằng phẫn nộ, nhưng cũng không tùy ý nói chuyện, đứng im chờ Tả Phán Sơn đáp lại.

Tả Phán Sơn tuy rằng thưởng thức Dương Vịnh, nhưng mà so với tiểu điếm chủ có thể bồi dưỡng ra Khế Thực kiểu mới liền thua kém hơn nhiều. Nên chọn bên nào, trong lòng hắn đương nhiên rõ ràng. Nhưng khó ở chỗ, Khế Thực này là đoàn người Dương Vịnh phát hiện, nếu dựa theo thông lệ, về việc phân phối Khế Thực, Đào Tạo Sư sẽ là người được ưu tiên.

Mặc dù bọn họ là người nhốt Công trùng lại, cứu đoàn người Dương Vịnh, nhưng nếu như bọn họ kiên quyết muốn cây Khế Thực này...

Tả Phán Sơn không chần chờ quá lâu, rất nhanh cũng nở nụ cười hồi đáp: "Dương Vịnh các hạ quá khách khí rồi. Chúng ta cũng chỉ là tiện tay. Bất quá các hạ cũng vừa nghe thấy, đây có khả năng là Khế Thực mà ân nhân của Tả gia muốn tìm, không nghĩ tới có thể gặp được trong Thí Luyện hội, vì vậy... Các hạ, mấy người chúng tôi cũng thu thập được không ít Khế Thực, nếu ngài coi trọng cây nào, có thể trực tiếp lấy."

- -------------------------------------

2478

5/8/2020

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play