Quyền Y Hành nhìn thiếu niên ngạo khí trước mặt, cùng nhóm Linh bảo với nhiều hình thái khác nhau, lại một lần nữa sợ ngây người.

Hồi thần, hắn lập tức từ trên mặt đất bò dậy, cũng bất chấp cả người đau đớn, lau mặt hai cái, chỉnh chỉnh tóc, phủi sạch sẽ tro bụi vuốt phẳng những nếp uốn trên quần áo, bày ra tư thế phong tình vạn chủng, tươi cười lộ ra sắc thái mị hoặc mê người nói: “Tiểu khả ái, Kiều Tu tuy rằng tốt, nhưng mà anh cũng không tồi a. Nhưng Kiều Tu là huyết mạch dòng chính duy nhất của Kiều gia, không có khả năng đi làm vợ em, còn anh thì có thể a, em đừng nhìn……”

Quyền Y Hành lời nói còn chưa dứt, đã bị một cự thuẫn hung hăng đập xuống đất hôn mê bất tỉnh.

Sau khi tỉnh lại, chỗ bị thương trên người đều đã khỏi hẳn, hắn lẻ loi nằm trong khách sạn lớn nhất Đế Tinh. Tên Kiều Tu kia tâm đủ đen thủ đủ độc, cư nhiên đập hắn hôn mê rồi ném đi như vậy, ngay cả một căn phòng cho khách cũng luyến tiếc cho hắn dùng! Y nhất định là sợ tiểu khả ái bị hắn cướp đi!

Từ sau khi trở thành tình địch, cảm giác sợ hãi của Quyền Y Hành đối với Kiều Tu không hiểu sao lại biến mất gần như không còn.

Quyền Y Hành nhớ tới biểu tình ngày đó của Đường Tiểu Trì, từ thân ảnh đến lời nói, chỉ cảm thấy tim đập nhanh không giống bình thường, trên mặt vừa nóng vừa trướng, hận không thể ngâm cả người ở trong nước đá để hạ nhiệt độ.

Trang viên Kiều gia hai ngày này cũng không yên ổn. Bởi vì tên Quyền Y Hành gậy thọc phân* kia, câu dẫn cả Kiều Tu và Đường Tiểu Trì, bây giờ tâm tình của hai người đều không phải rất thoải khoái.

(*từ để gọi những người thích gây rối, lăng nhăng)

Bất quá họ cũng biết những điều hắn ta nói đều không phải sự thật. Đường Tiểu Trì so sánh, tự nhận là so với tên Quyền Y Hành có chút tiện tiện kia, bản thân cậu quả thực là hoàn mỹ, lại không dấu vết đem lời khen của Kiều Tu chậm rãi ghi tạc vào trong lòng.

Nhưng mà Kiều Tu lại không quên được ánh mắt của Quyền Y Hành lúc nhìn Đường Tiểu Trì.

Cùng với tính quỷ quyệt, Quyền Y Hành đối với đào tạo Khế Thực rất là nhiệt tình yêu thương.

Mặc dù không giống Dương Vịnh, thanh danh lan truyền khắp toàn bộ tinh tế, nhưng y xác thực đã từng đào tạo ra Linh Bảo.

Thiếu gia Quyền gia vốn chính là người trên người, Quyền Y Hành không cầu thanh danh, nên tất nhiên không ai lại vi phạm ý nguyện của hắn mà tuyên dương khắp nơi, bất quá, chỉ cần có tâm hỏi thăm, hắn cũng sẽ không cố ý giấu giếm.

Quyền Y Hành đào tạo Linh Bảo không theo đuổi lực công kích cao, lực phòng ngự mạnh, mà là chuyên môn đào tạo những cái hắn cảm thấy hứng thú, Linh Bảo được đào tạo ra cũng không hiến cho gia tộc, mà bán cho người mua nào nhìn thuận mắt.

Cho nên tuy rằng hắn bị gia tộc xa lánh, nhưng cũng lôi kéo được không ít thế lực.

Quyền Y Hành một tay chống cằm, sau một lúc lâu nhịn không được cười xuy xuy ra tiếng. Người chị gái tâm cao ngất kia của hắn ảo tưởng có thể thông qua Kiều Tu, thuận lợi thu được cả vị Đào Tạo Sư kia vào trong tay, không nghĩ tới bọn họ đã sớm tâm ý tương thông, tình đầu ý hợp, nghĩ đến biểu tình lúc đó của Quyền Y Lang, Quyền Y Hành liền nhịn không được vui sướng khi người gặp họa.

Sau khi Quyền Y Hành cười đủ liền chậm rì rì trở về Quyền gia, nhìn thấy Quyền Y Lang lúc nào cũng duy trì vẻ mặt đoan trang hào phóng, tâm tình tốt còn chào hỏi một cái. . Ngôn Tình Hài

Quyền Y Lang có chút hoài nghi, bất quá người em trai này của ả trước nay đều không đàng hoàng như vậy, tâm tư rất nhanh lại bị chuyện quan trọng chiếm dữ.

Ả lấy được tin tức, có người ở trong hội trường khảo hạch Đào Tạo Sư đào tạo ra được một cây Linh Bảo!

Hơn nữa vị Đào Tạo Sư đó lại chính là người của Kiều Tu.

Chuyện này vừa ra, trực tiếp ảnh hưởng đến kế hoạch của ả. Vì Kiều Tu vừa mới trở lại Đế Tinh, nên Quyền Y Lang phải đợi một đoạn thời gian, chờ thăm dò rõ ràng tình huống mới phái người đến hợp tác.

Đáng tiếc trước đó yến hội của Triệu gia và Hughes gia, Kiều Tu đều không đến tham dự, không ai đoán được tâm tư của hắn, hơn nữa năng lực của Kiều Tu thật sự khiến mọi người kiêng kị, cho nên Kiều gia tuy rằng bị nhìn chăm chú, nhưng không ai dám ra tay trước.

Sau lại có chuyện của Mộ Dung Nguyên Phi khiến cho bọn họ càng đề cao cảnh giác.

Người ngang ngược bá đạo như Mộ Dung Thiên cư nhiên bởi vì chuyện này mà tự mình ra tay giáo huấn Mộ Dung Nguyên Phi. Tuy rằng trong đó chủ yếu là bởi vì thái độ của học viện, nhưng cuối cùng được chỗ tốt vẫn là Kiều gia.

Mọi người đối với Kiều Tu càng không xác định, Quyền Y Lang càng thả lỏng. Ả chỉ cần đợi thêm mấy ngày nữa, phong ba thoáng qua đi, sau đó đến cửa bái phỏng, ả tự tin rằng với năng lực và phẩm mạo của mình, Kiều Tu sẽ không cự tuyệt.

Chỉ là lần này Linh Bảo vừa xuất hiện, tầm mắt mọi người đều tập trung vào Kiều gia, kế hoạch của ả muốn thực hiện liền trở nên khó khăn hơn rất nhiều.

Quyền Y Lang khẽ cắn môi, ả không hiểu vì sao Kiều Tu lại cho phép tên Đào Tạo Sư kia khoe khoang như vậy, lấy tình cảnh hiện tại của hắn, không phải là càng điệu thấp càng tốt sao?

Rất nhanh Quyền Y Lang sẽ biết nguyên nhân.

Sau khi thuận lợi thông qua khảo hạch Chữa Trị Sư, học viện chính thức công bố mời Đường Tiểu Trì đến làm giáo viên.

Có học viện che chở, vết xe đổ của Mộ Dung Nguyên Phi còn ở trước mắt, còn có ai dám lén lút sau lưng Kiều gia làm chuyện xấu?

Quyền Y Lang có chút thất vọng, bất quá vẫn chưa hoảng loạn, ả tự nhận trong mấy đại gia tộc ở Đế Tinh, mình được coi như là một trong những người ưu tú nhất, cộng thêm ba phần tình nghĩa hồi nhỏ, tính ra vẫn còn nhiều ưu thế hơn người khác.

Đường Tiểu Trì không biết đủ loại ý niệm đang quay cuồng trong lòng mọi người, sau khi nhận được thông báo của học viện, liền chăm chỉ bắt đầu chuẩn bị nội dung bài giảng, còn nhờ Lý bá nghe cậu giảng một lần, cảm thấy hoàn mỹ không tì vết mới vui mừng trở lại phòng nghỉ ngơi. Vì muốn dưỡng đủ tinh thần để ngày mai đi dạy, ngay cả khi Kiều Tu mời cậu tu luyện, thắp nến tâm sự suốt đêm, tiểu Trì vẫn kiên định bất di mà từ chối

Kiều Tu không cao hứng, cảm xúc có chút xuống. Đường Tiểu Trì còn hai năm nữa mới trưởng thành, sách, hai năm nữa!

Các cấp của học viện không hoàn toàn dựa theo độ tuổi phân chia, mà là dựa theo cấp bậc. Vô luận là khế ước sư, Đào Tạo Sư hay là Chữa Trị Sư, năm nhất nhân số vẫn là nhiều nhất, đặc biệt là Đào Tạo Sư, rất nhiều người tinh thần lực không đủ cường đại, thậm chí còn không câu thông được với linh khí trong Năng Nguyên Thạch, chỉ dựa vào tâm tư tinh tế và kinh nghiệm phong phú, Khế Thực được đào tạo ra so với những người khác cũng kém hơn vài phần.

Mà một bộ phận người này, rất chờ mong Đường Tiểu Trì xuất hiện. Bọn họ nhiệt tình yêu thương Khế Thực, hiểu biết Khế Thực, nhưng mà bởi vì tinh thần lực không đủ nên bị hạn chế bước chân, nếu vị lão sư mới tới này đúng như học viện thông báo, thật sự có thể dạy cho bọn họ phương thức tăng trưởng tinh thần lực, vậy thì bọn họ có phải hay không có cơ hội trở thành Đào Tạo Sư chân chính?

Đường Tiểu Trì trước tiên đến gặp hiệu trưởng, trong phòng không chỉ có một mình Ori. Dương Phụng Viễn ngồi trên sô pha đối diện ông, trong tay bưng một chén trà nóng tản mát ra mùi vị thanh đạm xa xưa.

Sau khi hiệu trưởng Ori đồng ý gài bẫy lấy được thực vật chưa thuần phục ở chỗ hoàng thất, chia đều cho Đường Tiểu Trì, cậu liền tặng cho hiệu trưởng mấy bao thượng phẩm lá trà lớn. Ngày thường đều được ông cẩn thận giấu đi không cho người khác nhìn thấy, đến khi chỉ có một mình mình mới pha một ấm thưởng thức, bây giờ cư nhiên lại hào phóng chia cho Dương lão gia tử, có thể thấy được hai người cảm tình rất tốt.

Đường Tiểu Trì không có ác cảm gì với Dương Phụng Viễn, một người chân chính chuyên nghiên cứu học thuật, không đi đường ngang ngõ tắt sẽ không khiến cậu chán ghét.

Cậu gật gật đầu với Dương Phụng Viễn, Dương Phụng Viễn buông ly trong tay xuống, đứng lên nói lời cảm tạ với cậu.

Đường Tiểu Trì không thèm để ý xua xua tay. Cậu cho Dương Phụng Viễn phương pháp tu luyện tinh thần lực là để cảm tạ thư giới thiệu Đào Tạo Sư của ông, giúp cậu có thể tiến vào Thí Luyện Hội, Tinh La Thảo chính là một trong năm loại dược chính để luyện chế Tử Linh Đan, cho dù là học viện cũng chỉ có duy nhất một gốc cây, hiện tại đã được cậu cẩn thận cất vào trong nhẫn, chỉ chờ đến khi thu thập đủ tài liệu liền có thể bắt đầu trồng.

Dương Phụng Viễn sau khi có được phương pháp tu luyện tinh thần lực, do dự một chút, cũng không nói chuyện này cho ai.

Dương Phục Viễn và Ori hồi trẻ quan hệ rất tốt, trước kia đưa Dương Vịnh đến tinh cầu bên cạnh Ori cũng hỗ trợ vài phần, hơn nữa ông ấy lại là hiệu trưởng học viện, nhân phẩm chính trực đáng giá tín nhiệm.

Cho nên nhìn vô luận là từ tình tới lý, chắc hẳn ông phải đem chuyện này nói cho Ori. Chỉ là trong lòng Dương Phụng Viễn cảm thấy rất áy náy Đường Tiểu Trì, hơn nữa lại được chỗ tốt từ cậu, nên thật sự không muốn làm một người lấy oán trả ơn.

Mãi cho đến khi ông đọc được thông báo phát ra của học viện, mới biết được Đường Tiểu Trì sắp trở thành giáo viên ở đây, phụ trách giảng dạy pháp quyết.

Dương Phụng Viễn lập tức chạy tới Đế Tinh, đem sự tình nguyên bản nói cho Ori. Ori hiểu rõ tâm tư của bạn già, không giận ông giấu giếm. Ngay cả hai học sinh đã tốt nghiệp kia đều biết tầm quan trọng của chuyện này không dám lộ ra một chút tin tức gì, càng đừng nói đến người bạn tốt chính trực này.

Dương Phụng Viễn không giỏi ăn nói, cảm ơn vài câu liền im miệng. Ori nhìn thời gian, tự mình mang Đường Tiểu Trì đến phòng học.

Bởi vì môn này chỉ dạy phương pháp tu luyện tinh thần lực, nên học sinh chủ yếu là Đào Tạo Sư và Chữa Trị Sư.

Tiết đầu tiên là lớp Đào Tạo Sư năm nhất.

Lúc học sinh trong phòng học nhìn thấy đi theo sau hiệu trưởng vào cửa chính là một thiếu niên mười mấy tuổi, có người kinh ngạc, hoài nghi, còn có người hổ thẹn.

Viện trưởng cười ha hả giới thiệu thân phận Đường Tiểu Trì, nói rõ về sau cậu sẽ dạy môn liền rời đi, chỉ để lại Đường Tiểu Trì chắp hai tay, học bộ dáng uy nghiêm của chưởng môn sư điệt đứng ở trên bục giảng.

“Khụ,” Đường Tiểu Trì thanh thanh giọng, chậm rì rì nói: “Từ hôm nay trở đi, ta chính là giáo viên của các cậu, các cậu phải tôn sư trọng đạo, nghiêm túc học tập, không được lười biếng và dùng mánh lưới, không được làm trái lời giáo viên, nếu vi phạm, đương nhiên sẽ nghiêm trị!”

Đường Tiểu Trì nói nghiêm túc, phía dưới lại không có mấy người coi là thật. Có cậu nhóc mập mạp nhỏ hơn Đường Tiểu Trì vài tuổi, giơ tay nhỏ mum múp lên, cậu ta không quá hiểu những lời giáo viên vừa nói, đứng lên hàm hồ hỏi: “Giáo sư, người chính là Đào Tạo Sư ở hiện trường khảo hạch đào tạo ra Linh Bảo sao? Thật là lợi hại!”

Đường Tiểu Trì nâng cằm nhỏ lên, ngạo nghễ nói: “Chính là ta. Chỉ cần các cậu nghiêm túc học tập, về sau cũng có thể làm được.”

Tiểu mập mạp cổ động biểu quyết thầm nghĩ: “Đã biết giáo sư, chúng ta sẽ nỗ lực!”

Đường Tiểu Trì cũng thực vừa lòng: “Tốt, ngồi xuống đi.”

Người trong phòng học nhìn một màn này, không biết là nên khóc hay cười.

Tiểu mập mạp vừa rồi nói chuyện, là người có thiên phú về tinh thần lực, chỉ là tuổi còn nhỏ, thời gian học tập không lâu nên không thể tăng cấp, mặt khác phần lớn người ở đây, so với Đường Tiểu Trì còn lớn hơn vài tuổi, lại bởi vì nguyên nhân tinh thần lực, nên không có hy vọng tăng cấp, chỉ có thể học ở lớp năm nhất cho đến khi tốt nghiệp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play