Đáng tiếc Tử Linh đan không hề dễ luyện chế, mỗi vị thuốc bên trong phương pháp luyện đan đều là Đỉnh cấp Linh thảo, thậm chí còn có Tiên thảo, Quỳnh hoa trong truyền thuyết. Thời gian lâu dài, Tu chân giới đều xem đây là lời đồn đại. Làm sao có khả năng có linh đan nghịch thiên như vậy.
Người của Bách Thảo môn đối với Tử Linh đan rất quen thuộc, đặc biệt là Đường Tiểu Trì, cậu đã từng tinh tế suy đoán qua những linh thảo này đồng thời luyện chế để xem có khả năng luyện ra Tử Linh đan hay không, trải qua một trăm ngày suy luận, Đường Tiểu Trì thu được kết luận là có khả năng.
Tử Linh đan có thể luyện chế được.
Chỉ tiếc những linh hoa dị thảo này không sinh trưởng ở địa phương ít dấu chân người, thì rất giống cỏ dại, rất ít người có thể phân biệt. Mục tiêu ra ngoài rèn luyện của Đường Tiểu Trì chủ yếu nhất là tìm đủ Linh thảo có trong phương thuốc, luyện ra một viên Tử Linh đan.
Nếu tại Dị giới này cũng có Linh thảo, như vậy cậu càng muốn luyện ra Tử linh đan, để cho Kiều Tu ăn.
Thời điểm Đường Tiểu Trì nghe Johnson nói, quả thực là kinh hỉ vạn phần. Ám ám quyết định trong lòng, nếu như đó không phải Hư Linh thảo và Hỗn Độn hoa, mà là do Johnson khoác lác làm hắn bạch kinh hỉ một tràng, buổi tối cậu sẽ lén lút chạy tới nhà Johnson đánh y một trận, ít nhất đánh đến y mười ngày không dám ra ngoài.
Đường Tiểu Trì tâm tình tốt cùng Tả Khâu Tự đi nhìn tiểu thọ tinh ngày hôm nay. Shirley tóc vàng cuộn thành đầu công chúa, mặc váy công chúa tinh xảo hoa mỹ, vui vẻ chạy nhảy, khuôn mặt tái nhợt cũng nhiều hơn mấy phần màu máu.
"Anh họ Tiểu Tự, Tiểu Trì ca ca, buổi sáng tốt lành!"
Shirley rất cao hứng, nhưng vẫn nho nhã lễ độ chào hỏi trước, sau đó mới lôi kéo tay hai người đi xem Khế thực mới Bán Thanh hoa mà anh họ Tiểu Tự đưa cho nàng.
Bán Thanh hoa bị khế ước được trồng ở trong chậu hoa được tạo hình ao sen, dáng ngọc yêu kiều Bán thanh hoa có dáng ngọc yêu kiều tựa như Thanh Liên lưu thế độc lập, tản ra mùi thơm.
Đường Tiểu Trì xem hoàn cảnh sống của Bán Thanh hoa bây giờ ngược lại nhiều hơn mấy phần Tiên khí, thời điểm bị cậu tùy ý cắm ở ven đường trong trang viên giống như một cây hoa dại cũng thập phần tươi tốt, bất quá như bây giờ càng đẹp một chút.
Đường Tiểu Trì nghĩ tới liền nói thẳng ra. Shirley nghe được Tiểu Trì ca ca khích lệ không nhịn được đỏ mặt mím môi cười. Nàng biết cây Bán Thanh hoa này là anh họ Tiểu Tự mua của Tiểu Trì ca ca, có thể được Đào Tạo sư tán dương niềm là vinh hạnh của mỗi Khế Ước Sư.
Tả Khâu Tự cũng công nhận Tiểu Trì nói đúng.
Shirley đã nghe được chuyện vừa xảy ra từ người hầu, đôi mắt hiếu kỳ mở to truy hỏi hai ca ca chuyện đã xảy ra, Đường Tiểu Trì và Tả Khâu Tự khoa tay múa chân giải đáp nghi vấn của nàng.
"Tên Johnson kia lại muốn bắt nạt Tiểu Trì ca ca, thật là xấu!" Mặc dù Shirley trời sinh thông minh, nhưng lại ít tiếp xúc với người, tức giận cũng chỉ có thể nói một câu thật là xấu.
"Đúng vậy, hơn nữa còn rất ngu." Tả Khâu Tự tiếp lời, ý vị sâu xa giáo dục Shirley, "Sau này em ở bên ngoài nhất định phải đánh bóng mắt, tuyệt đối không nên trông mặt mà bắt hình dong, làm chuyện ngu xuẩn giống như Johnson."
Shirley gật đầu, nàng đã chín tuổi, cũng thành công khế ước Khế thực thứ nhất, sau này không có khả năng giống trước kia ngày nào cũng trốn ở Phủ bá tước. Trong lòng Shirley đối thế giới bên ngoài ngóng trông nhưng cũng tránh không được có chút sợ hãi.
Đường Tiểu Trì thấy biểu tình của Shirley, liền nghĩ tới thời điểm cậu rời khỏi Bách Thảo môn lúc trước, tâm lý cũng mâu thuẫn giống như vậy, suy nghĩ một chút, liền đem lời nói khi đó Sư phụ, Chưởng môn sư điệt còn có sư điệt điệt giáo dục cậu một mạch dạy cho Shirley, mặc dù hai thế giới bất đồng, nhưng đạo lý bất luận ở thế giới nào cũng đều giống nhau.
Mắt to xanh thẳm trong suốt của Shirley chuyên chú nhìn chằm chằm Tiểu Trì ca ca, thỉnh thoảng thụ giáo gật đầu, ngay cả Tả Khâu Tự cũng chăm chú, nghe được một lúc liền phụ họa một câu, Tiểu Trì nói rất đúng, Đường Tiểu Trì càng nói càng cao hứng, mặc dù có chút chỗ cậu nửa hiểu nửa không, vẫn như cũ học khẩu khí của sư điệt điệt, một chữ cũng không kém, ba người thảo luận một phen liền rõ ràng hơn phân nửa, trong lòng càng thêm sức lực mười phần, âm thanh lớn hơn mấy phần.
Nói xong lời cuối cùng, Shirley ngoẹo cổ tổng kết nói: "Em biết rồi, tên Johnson kia là ví dụ của phản diện, biểu hiện rất lợi hại, kỳ thực rất ngu ngốc, phải học Tiểu Trì ca ca, không cần phí lời, phải tiên hạ thủ vi cường đánh y một trận, sau đó đem thứ tốt của y cướp đi..."
Người hầu gái lặng lẽ nghe xong nửa ngày, đầu chảy mồ hôi lạnh, mắt thấy tiểu chủ nhân đơn thuần đáng yêu muốn đi theo con đường thổ phỉ ác bá, không nhịn được đứng ra đến ngăn cản nói: "Tiểu thư, ngài thiên kim của Bá tước đại nhân, muốn cái gì tự nhiên sẽ có người đưa cho ngài, hà tất gì vì những thứ đồ này mà tranh dũng đấu ngoan với người khác?"
Người hầu gái nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu thanh thuần của tiểu thư nhà mình, còn có chiếc váy nhỏ hoa lệ cầu kỳ đang mặctrên thân hoa lệ phiền phức tiểu cái vá, đại bất kính oán thầm bằng hữu mà tiểu thiếu gia Tả gia tiểu thiếu mang đến, bộ dạng rõ ràng một đứa trẻ ngoan, tại sao nói chuyện lại như người chặn đường thu phí bảo hộ? Hơn nữa còn muốn giáo dục tiểu thư. Không thể để người bị dạy hư được.
"Không đúng, không đúng, " Đường Tiểu Trì lắc đầu liên tục, "Nếu em không đi cướp người khác, người khác sẽ tới cướp em, giữa linh khí thiên địa, ách, thứ tốt có rất nhiều, nếu em không lấy người khác sẽ lấy. Chúng ta không tùy tiện bắt nạt người khác, cũng không thể để cho người khác bắt nạt, chỉ là muốn giáo huấn y một trận. Chỉ cần giáo huấn một trận cho ra trò, thời gian và tinh lực của chúng ta rất quý giá, đương nhiên muốn kêu y dùng bảo bối để đổi. Đại bộ phận người xấu đều rất xấu, sẽ không bé ngoan đem bảo bối giao cho chúng ta, vì vậy vạn nhất đánh một trận mà không được, liền đánh tiếp, đánh đến khi y nghe lời mới thôi."
"Nếu như y không phục, ngày sau sẽ tới báo cừu. Chúng ta vừa buông lỏng cảnh giác liền sẽ vào nguy hiểm. Vì vạy nhất định không thể dễ dàng bỏ qua cho người xấu, phải đem y đánh đến không dám xuất hiện nữa mới được."
Đường Tiểu Trì liếc mắt nhìn Shirley gầy yếu và Tả Khâu Tự hồ đồ, hai người mãnh liệt gật đầu, mắt tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm Đường Tiểu Trì.
Thế giới Tinh Lịch hòa bình hơn nhiều so với Thiên diễn đại thế giới, Trùng tộc là rùa rụt cổ, nhưng vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ ý định, toàn bộ tinh vực vẫn đang trong trạng thái đối đầu đại địch, Nhân loại mặc dù hơi nới lỏng, nhưng cũng không dám hoàn toàn thả lỏng, vid vậy thế giới Tinh Lịch rơi vào một trạng thái cân bằng vi diệu, các thế gia khống chế đại bộ phận lực lượng, phân chia tinh vực, toàn tâm toàn ý bồi dưỡng Khế Ước Sư và Đào Tạo Sư.
Mà Thiên diễn đại thế giới đang ở trong thời đại Mạt pháp, tranh đoạt pháp bảo, đan dược, động phủ, thậm chí là linh khí, dù sao thì từ một ngàn năm trước linh khí đã bắt đầu dần dần khô cạn, không nói Linh thú, Tiên thảo khó thai nghén, cho dù là phúc địa, động thiên có nồng độ linh khí cao cũng loãng hơn mấy phần, Ma tu tổn hại có thừa mà bổ không đủ, tổn hại Tu chân giả, bù đắp linh khí trong trời đất, vì vậy không chỉ riêng vì pháp bảo linh khí, Tu chân giả cũng thường xuyên sẽ đột nhiên tập kích nhau, thường có người số phận không tốt, không hiểu ra sao đã mất mạng.
Đường Tiểu Trì tiếp nhận sự giáo dục của sư điệt điệt thường rèn luyện trong hoàn cảnh này, đương nhiên sẽ bảo trọng nhớ kỹ trong lòng, Tu chân giới vì đoạt linh khí và cướp bảo bối mà đánh người, này ở trong lòng Đường Tiểu Trì không hề có sự khác biệt, tất cả đều là vì tạo thêm cho bản thân một đường sinh cơ. Có lẽ tình huống ở thế giới Tinh Lịch cũng không nghiêm túc như Thiên diễn đại thế giới, thế nhưng loại thiên tính thiệt người lợi mình cũng đều giống nhau.
Người hầu gái thấy dáng vẻ càng thêm chuyên chú của tiểu thư liền ngượng ngùng ngậm miệng lại.Bên trong Phủ bá tước không có hạ nhân không có quy củ mà xen mồm vào chuyện của chủ nhân, nàng thực sự là nghe không vô, lại thêm tiểu thư thiện tâm nên mới đánh bạo nhiều lời, nếu nói thêm gì nữa liền có hiềm nghi bắt nạt chủ.
Huống chi lời này nghe vào tuy rằng không êm tai, nhưng mà cũng không sai. Tiểu thư thể nhược, tâm thiện, tuy rằng có Bá tước chăm sóc tỉ mỉ chu đáo, nhưng nếu có một ngày nào đó tiểu thư muốn độc lập, nếu như thật sự có lúc ấy, nàng cũng tình nguyện tiểu thư trừng mắt tất báo, cũng tốt hơn là cái tính tình nhu nhược nhát gan.
Người hầu gái cũng không cho rằng chỉ mấy câu nói có thể có bao nhiêu ảnh hưởng, hai thiếu niên choai choai cùng một bé gái cái nhỏ tuổi, đều đang ở trong thời điểm tâm tính bất định, ngày sau lại chú ý thêm là được. Cho tới rất nhiều năm sau Đường Tiểu Trì đã trở thành nhân vật mà mọi người phải ngước nhìn, tính tình tự nhiên được mọi người khen là tận thiện tận mỹ, thế nhưng tiểu thiếu gia Tả gia càng ngày càng Hùng, còn có tính nết của tiểu thư nhà mình hoàn toàn trái ngược với vẻ bề ngoài nhưng là từ ngày đó bắt đầu.
Tiệc sinh nhật kết thúc, Đường Tiểu Trì trở lại trang viên Lung Thúy, quả nhiên không chờ bao lâu liền có người đưa hạt giống Phiên Thiên thảo và Hộc Lịch hoa tới, không phụ lòng cậu trước khi đi đặc biệt tìm Johnson "Nhắc nhở" y lần nữa.
Đường Tiểu Trì tử tế quan sát hai hạt giống, Johnson cũng là vừa mới bắt đến tay không bao lâu, cũng không có thỉnh Đào Tạo sư trồng, hạt giống Phiên Thiên thảo giống như đậu tằm lớn, toàn thân đen kịt, mặt ngoài ủ dột, ngay cả một tia phản quang cũng không có, nhẹ nhàng gõ lên liền có tiếng kim loại. Mà hạt giống Hộc Lịch hoa giống như hồ lô, trên mặt đấy có hoa văn màu trắng, xúc tu mềm mại có tính dẻo.
Đường Tiểu Trì không nhịn được nhếch môi nở nụ cười. Đây chính là Hư Linh thảo và Hỗn Độn hoa.
Tử Linh đan có tám vị chủ dược, trăm vị phối dược, Hư Linh thảo và Hỗn Độn hoa không được tính là khó tìm, thế nhưng có thể ở thế giới Tinh Lịch tìm được hai vị thuốc này liền cho thấy các Linh thực khác cũng nhất định có thể tìm được, luyện chế Tử Linh đan cũng không phải là vọng tưởng.
Đường Tiểu Trì cẩn thận từng li từng tí vận chuyển một chút linh khí vào bên trong hạt giống Hư Linh thảo và Hỗn Độn hoa, lựa chọn địa phương có linh khí sung túc lại phù hợp với điều kiện sinh trưởng của chúng nó trồng xuống, Lý bá thấy điều này hơi kinh ngạc.
Từ khi Kiều Tu rời đi Lý bá liền chuyển đến trang viên Lung Thúy chăm sóc Đường Tiểu Trì, thời điểm nhìn thấy cả vườn Khế thực này cũng lấy làm kinh hãi, hiện tại đã quen với khế thực quý hiếm mọc ở ven đường như là bắp cải thông thường.
Trước kia bất luận là Khế thực quý giá đến đâu Đường Tiểu Trì cũng đều chỉ tiện tay tìm nơi trồng xuống, tuy rằng cũng căn cứ và tập tính của khế thực mà trồng, nhưng cũng không giống như các Đào Tạo Sư khác hận không thể cẩn thận mỗi một khắc đầu đo lường chất dinh dưỡng, độ ẩm, nguyên tố vi lượng bên trong môi trường nuôi cấy, còn cậu thì thấy không có đất thích hợp, hay là diện tích chuyên môn khai thác để trồng trọt không đủ, liền trực tiếp trồng ở ven đường.
Mà hai hạt giống này lại tỉ mỉ chọn lựa vị trí như vậy, trong đó một hạt còn đem tất cả thực vật xung quanh rời đi. Này đến tột cùng là hạt giống gì?
Đường Tiểu Trì không biết nghi vấn trong lòng Lý bá. Bởi vì Phiên Thiên thảo và Hộc Lịch hoa thưa thớt cùng với lực công kích yếu kém, vậy nên có người chuyên chú nghiên cứu loại ngụy khế thực này, Đường Tiểu Trì không biết ở thế giới Tinh Lịch này, Phiên Thiên thảo và Hộc Lịch hoa nên trồng trong hoàn cảnh nào, chỉ có thể căn cứ vào Hư Linh thảo và Hỗn Độn hoa ở Thiên diễn đại thế giới mà trồng.
- -------
_Zen_
9/7/2019
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT