Tối hôm đó Đường Tiểu Trì tới đưa cho Kiều Tu một hộp Năng Nguyên thạch lớn.
Mà ở trong trang viên Lung Thúy, nhóm Linh Bảo đang vây quanh Tiểu Nguyên không nguyện ý rời đi.
Mặc dù bọn nó đã trở thành khế thực cao cấp, không giống như khế thực trung cấp có bản năng khát cầu Năng Nguyên thạch, nhưng Năng Nguyên thạch như cũ vẫn tràn đầy sức hấp dẫn đối với bọn nó.
"Cậu tên là Tiểu Nguyên à? Tớ là Sen đá, cậu có thể gọi là Tiểu Dạ."
Đứa bé nộn nộn xanh xanh lộ ra cánh tay và chân nhỏ tròn vo, chỉ mặc một cái yếm màu xanh nhạt, trên đầu có hai lá cây phì nộn.
Sen đá nhìn dễ thương hơn một chút so với các Linh Bảo khác, tiếng nói còn mang theo vài phần dễ thương, dáng vẻ nhuyễn manh* làm cho người ta hoàn toàn không chống cự được.
(*): mềm mại, dễ thương.
"Tiểu Dạ hảo, tớ là Tiểu Nguyên." Năng Nguyên hoa cũng lộ ra nụ cười ngại ngùng, nhỏ giọng đáp.
Nhóm Linh Bảo càng tiến lại gần hơn.
Năng Nguyên hoa bình thường đều trốn ở một bên, chơi bao giờ chơi đùa cùng, bọn nó rất hiếu kì về tiểu đồng bọn này.
"Tiểu Nguyên, tớ là Gai Nhọn đằng, kia là lá Chuối Tây, đây là Đường hoa, còn có rau má."
Gai Nhọn đằng tính cách nôn nóng giành trước giới thiệu các Linh bảo khác, "Còn có Tiên Linh hôm nay không tới, cậu ấy có chút khác với chúng ta."
Gai Nhọn đằng một thân quần soóc, áo tay ngắn xanh biếc, trên tay cầm một đoạn roi có xước măng rô, lá Chuối Tây đứng ở bên cạnh cười cười sờ cái đầu cộc lốc.
Đường hoa một thân trường bào màu lam nhạt, có một đóa hoa năm cánh màu xanh lam khéo léo treo lơ lửng bên người, có hương vị thanh đạm theo gió truyền ra.
Tiểu Nguyên nhìn thấy Đường hoa lại nhịn không được đỏ mặt, lui về sau hai bước nghĩ muốn trốn đi. May mà rau má tiến lên kéo lại, lấy ra một chiếc lá cây tròn tròn cho cậu, ngoan ngoãn nói: "Tiểu Nguyên, chúng rất rất yêu mến cậu, lá cây này cho cậu, sau này cùng chơi với bọn tớ được không?"
Tiểu Nguyên liếc nhìn Đường hoa, gật gật đầu với rau má đang kéo kéo tay cậu.
Các Linh Bảo khác tụ lại cùng nhau, Năng Nguyên hoa thẹn thùng nhìn thấy Đường hoa liền đỏ mặt. Gai Nhọn đằng táo bạo, rất thích bắt nạt lá Chuối Tây, may là lá Chuối Tây thành thật hàm hậu, chỉ cười ngây ngô hai tiếng, vẫn đi theo sau Gia Nhọn đằng như cũ. Đường hoa lãnh tĩnh cao nhã, dù không nhiều lại nhưng lại rất thông minh nhạy cảm. Rau Má linh hoạt đáng yêu, Sen Đá nhuyễn manh, nhìn dáng vẻ hai người lóe mắt to, bé ngoan gật đầu làm cho Năng Nguyên hoa quên cả thẹn thùng, tụ lại một chỗ nói chuyện với nhau.
Ai cũng không nghĩ tới trong một trang viên phổ thông ở tinh cầu tự nhiên Tangol xa xôi này lại có nhiều Linh Bảo như thế.
Số lượng Linh Bảo ở toàn bộ đến quốc không vượt quá một trăm, mỗi cái đều được ghi lại trong danh sách, cẩn thận từng li từng tí một đào tạo bọn nó trong hoàn cảnh thích hợp nhất, dùng máy móc tiên tiến nhất khống chế lượng nguyên tố trong đất, độ ẩm trong không khí, thậm chí là cường độ chiếu sáng mỗi phút. Mà trong trang viên Lung Thúy cư nhiên có tận sáu Linh Bảo, còn cả Năng Nguyên hoa là khế thực khó đào tạo, nếu có người nhìn thấy các Linh Bảo sôi nổi khỏe mạnh tùy ý chơi đùa ngoài trời trong trang viên như thế, chỉ sợ sẽ bị chấn kinh sợ rớt cằm.
Người nuôi dưỡng Linh Bảo còn chưa biết bọn nó đang chơi đùa trong trang viên, Sen Đá đột nhiên lớn tiếng kêu: "Tiểu Linh, Tiểu Linh, cậu về rồi!"
Tiên Linh đi cùng Đường Tiểu Trì tới chỗ Kiều Tu để đưa Năng Nguyên thạch cho hắn, vừa trở lại trang viên liền nghe được âm thanh của Sen Đá, trong lòng sung sướng, nhưng trên mặt lại làm bộ dáng vẻ không để tâm gật đầu.
Sen Đá cũng không thèm để ý hắn lạnh nhạt, chân nhỏ như ngó sen đăng đăng đăng vài bước liền vọt tới trước mặt Tiên Linh, đưa cho hắn Năng Nguyên hoa tựa như hiến vật quý, "Tiên Linh, cái này cho cậu."
Sau khi Sen Đá thăng cấp trở thành Linh Bảo thì lần đầu tiên mở mắt ra là nhìn thấy Tiên Linh, có khả năng là vì hiệu ứng chim non*, từ đó liền xem Tiên Linh thành người thân cận nhất. Sen Đá cũng giống với Đường Tiểu Trì, yêu mến ai liền đưa đồ cho người đó, ngay là Năng Nguyên thạch cũng đưa để lấy lòng Tiên Linh.
(*): chim non khi mới nở ra, nhìn thấy ai đầu tiên thì sẽ xem người đó là mẹ.
Tiên Linh nhìn biểu tình ra vẻ của Sen Đá, biệt nữu nhận lấy khối Năng Nguyên thạch trước mặt, Sen Đá nhìn chằm chằm vào Năng Nguyên thạch trên tay hắn, Tông Vây Thú thật đáng ghét, cư nhiên mang hắn cùng Đường Tiểu Trì đến thế giới Tinh Lịch này, nếu như là ở Thiên Diễn đại thế giới, cho dù là cực phẩm Linh thạch nếu ở trong tay gia hỏa không có kiến thức này thì chắc cũng sẽ đưa cho hắn mất.
Sen Đá thấy Tiên Linh nhận lấy, mặc dù hài lòng nhưng thịt lại đau, biểu tình xoắn xuýt thành một đoàn.
Vừa vặn Năng Nguyên hoa nghe Sen Đá nói Tiên Linh tới, có chút chần chờ e lệ đưa cho hắn một viên Năng Nguyên thạch, xem như là lễ vật. Tiên Linh trong lòng buông lỏng, đưa cho Sen Đá, thấy cậu cười không thấy mắt, ngạo kiều hừ lạnh một tiếng, lấy thân hoa bị làm thành dây cột tóc xuống, ở trên đó mọc ra một đóa hoa Tiên Linh.
Tiên linh khí có trong hoa Tiên Linh khác với linh khí phổ thông, có thể loại bỏ tạp chất, tăng tư chất ở thực vật. Thực vật ở trong trang viên Lung Thúy, ít nhiều cũng đã thấm qua ánh sáng của Tiên linh, bất luận là thực vật phổ thông hay thực vật khế ước đều đồng loạt được tẩy rửa, năng lực ít nhất cũng tăng cấp hai lần.
Sau khi hoa Tiên Linh nở hoa liền bay tới Năng Nguyên thạch trong lòng Tiểu Nguyên, trong nháy mắt tan rã.
Năng Nguyên hoa có thể sản sinh ra được Năng Nguyên thạch có quan hệ tới đẳng cấp và tư chất của bản thân. Bản thân Tiểu Nguyên đã là Linh Bảo cao cấp, tư chất coi như là cao nhất, có thể ngưng tụ ra được Năng Nguyên thạch cao cấp.
Sau khi khế thực biến thành Linh Bảo, đều có thêm một thứ quan trọng đi theo, tỷ như gai nhọn đằng là roi, Đường hoa là trang sức, và Năng Nguyên hoa là tảng đá lóe sáng trong ngực.
Thông qua khối đá này, Năng Nguyên hoa có thể tăng nhanh tốc độ ngưng tụ Năng Nguyên thạch.
Sau khi hoa Tiên Linh biến mất, tảng đá trong lồng ngực Tiểu Nguyên biến nhỏ hơn một chút, cũng không còn nhấp nháy ánh sáng nữa, trái lại trong tảng đá như phun ra một tầng sương mù, có cảm giác sung mãn thần bí.
Tiên Linh kéo Sen Đá sắp đem mặt dán vào trên tảng đá ra, Tiểu Nguyên kinh hỉ nhìn tảng đá, nó có thể cảm nhận được năng lượng trong khối bạn sinh* thạch càng thêm dồi dào, giống như là thăng lên một cấp.
(*): bạn đồng sinh cộng tử.
Trong ký ức truyền thừa của Năng Nguyên hoa, sau khi trở thành Linh Bảo sẽ có một khối Năng Nguyên thạch làm bạn sinh, các khế thực khác không thể sử dụng được Năng Nguyên thạch, nó có thể giúp Năng Nguyên hoa sản sinh ra được Năng Nguyên thạch.
Nếu khối bạn sinh Năng Nguyên thạch có đẳng cấp cao, tỉ lệ Năng Nguyên hoa sản xuất ra được Năng Nguyên thạch càng lớn.
Tiểu Nguyên cảm nhận được bạn sinh thạch có biến hóa, hưng phấn ngưng tụ ra một khối Năng Nguyên thạch. Năng Nguyên thạch khá giống với bạn sinh thạch, mũi nhọn hoàn toàn ẩn đi, còn có thêm ánh sáng nội hàm.
Cư nhiên lại là một khối Năng Nguyên thạch cực phẩm.
Đây là mê hoặc mà nhóm Linh Bảo không cách nào từ chối. Sen đá và rau má đã sắp muốn nằm lên đất mà chảy nước miếng.
Tiểu Nguyên nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra hàm răng nhỏ chỉnh tè, sau đó chớp chớp mắt, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Sau khi giúp Đường Tiểu Trì ngưng tụ một hộp Năng Nguyên thạch lớn, Tiểu Nguyên đã hao tổn không ít năng lượng, tiếp đó lại ngưng tụ thêm một viên là lễ ra mắt với Tiên Linh, đã đế lúc phải nghỉ ngơi. Linh khí cường bạo ở thế giới Tinh Lịch ngay cả Linh Bảo cũng phải hảo hảo tiêu hóa, sắp xếp lại rồi mới có thể hấp thụ, Tiểu Nguyên vì bạn sinh thạch thăng cấp nên quá hưng phấn, ngưng tụ ra một viên Năng Nguyên thạch cực phẩm.
Năng Nguyên thạch cấp bậc cao, vì vậy tiêu hao năng lượng cũng nhiều hơn so với thượng phẩm, lượng lớn linh khí hỗn loạn tiến vào thân thể Tiểu Nguyên, lập tức làm cậu đau đớn đến trắng mặt.
Tiên Linh kéo Năng Nguyên hoa sắp té lên Sen Đá lại, Rau Má vây quanh Năng Nguyên hoa không ngừng niệm linh tinh, Gai Nhọn đằng và lá Chuối Tây mới mẻ nhìn viên Năng Nguyên thạch đang tỏa ra năng lượng dụ người.
Tiểu Nguyên suy yếu lui về sau hai bước, đụng phải một cánh tay.
Đường hoa đưa tay đỡ cậu đi về phía tiểu lâu.
Tựa hồ là vì thân thể quá mức suy yếu, vì vậy tốc độ tim đập cũng chậm hơn một chút. Tiểu Nguyên đấu tranh một lúc sau đó lấy dũng khí kéo tay áo Đường hoa tựa hồ đang không hài lòng.
Đường hoa vẫn như cũ không nói gì, Tiểu Nguyên đột nhiên dâng lên một cỗ ủy khuất, lặng lẽ đỏ mắt.
Đường hoa dường như là không hài lòng tốc độ lảo đảo của Tiểu Nguyên, thẳng thắn ôm cậu vào lòng, sau đó chạy tới tiểu lâu đưa cho Đường Tiểu Trì.
Đường Tiểu Trì lấy làm kinh hãi, còn tưởng là bởi vì giúp cậu ngưng tụ linh thạch nên mới suy yếu như thế, vội vàng đưa ra linh khí tinh khiết trợ giúp điều trị Tiểu Nguyên. .
Ngôn Tình SủngLinh Bảo đã có thể rời khỏi đất, tự mình hấp thu linh khí để tồn tại, sau khi bị thương, cần phải có một hoàn cảnh thoải mái, chậm rãi điều dưỡng tốt linh khí hỗn loạn.
Sau khi Đường Tiểu Trì giúp Tiểu Nguyên điều dưỡng tốt lại linh khí, liền lấy một chậu hoa màu hồng đào, bố trí tốt thổ nhưỡng, sau đó đem nguyên hình của Tiểu Nguyên cẩn thận đặt vào, đưa vào trong trung tâm trận pháp ở trong nhà kính.
Đường hoa im lặng không lên tiếng đi theo sau, đợi đến khi vào nhà kính, cũng biến trở về nguyên hình cắm rễ bên cạnh Tiểu Nguyên,
Tiểu Nguyên lung lay lá cây hai lần, đóa hoa nâng lên rũ xuống, Đường hoa màu lam nhạt tỏa ra hương vị thanh tân.
Đường hoa đã sớm chú ý tới có một thân ảnh luôn luôn trốn ở một góc nhìn lén mình, mỗi khi bị hắn nhìn lại đều kinh hãi đem toàn thân ẩn đi, chỉ lộ ra một sợi tóc nhếch lên ở bên ngoài.
Đường hoa hiểu rõ Tiểu Nguyên vượt xa những Linh Bảo khác, hắn đã từng thấy ánh mắt ngượng ngùng của cậu nhìn sang, đã từng thấy cậu chật vật sau khi va vào Tiên Nhân cầu, đã từng nhìn thấy gương mặt cậu cười đầy xán lạn.
Thời gian lâu dài, Đường hoa đã quen với ánh mắt luôn đuổi theo mình kia, mỗi ngày đều sẽ nhìn quanh các góc tìm thân ảnh kia, sau khi nhìn thấy cậu trốn sau cậy xương rồng nhỏ hơn mình nhiều, không có tính công kích mới yên tâm.
Lần này Tiểu Nguyên bị thương, Đường hoa là người đầu tiên chú ý tới.
Mặc dù sinh khí nhưng khi nhìn thấy viền mắt đỏ chót của cậu liền cho qua, được rồi, sau này hắn sẽ xem chừng cậu, Đường hoa vẫy vẫy lá cây, hai cây thực vật ở trong nhà kính yên tĩnh lẳng lặng gắn bó.
Mặc dù Kiều Tu đã rời khỏi nhưng quản gia Lý bá lại mỗi ngày cười hi hi ha ha theo sau Đường Tiểu Trì, đem bố trí trong cửa hàng thực vật Bách Thảo càng thêm thanh nhã.
Đường Tiểu Trì am hiểu về thực vật, vậy nên khi bàn về quét tước, bố trí, tạp vụ căn bản là không thể sánh với quản gia lâu năm là Lý bá.
Lý bá cũng rất yêu mến Đường Tiểu Trì, cậu là một thiếu niên ngoan ngoãn đáng yêu, lại có thêm một thân bản lĩnh như thế, nhưng quan trọng nhất là tâm ý của cậu đối với Kiều Tu không phải là giả.
Có Lý bá thu dọn, cửa hàng thực vật Bách Thảo tạp* mà không loạn, thực vật biến dị quý hiếm và thực vật khế ước đều được đặt ở nơi thích hợp nhất, không che chắn nhau mà cũng không chiếm dụng quá nhiều không gian, nhóm người Ngũ Như Bách và Đổng Trận thường tới cửa hàng cũng khen tâm tư tiểu lão bản tinh xảo, ngay là các cửa hàng thực vật khác cũng học theo bố trí của cửa hàng thực vật Bách Thảo, trưng bày một ít thực vật quý hiếm ở bên ngoài để mời chào khách hàng.
(*): phức tạp, nhiều thứ.
- ------------
Nhóm Linh Bảo đã có đôi có cặp hết, ngoại trừ Rau Má suốt ngày phải ăn cẩu lương:)) poor...
- Zen-
29/6/2019