"Tôi không tin lời cậu đâu. Tôi cứ tưởng cậu là một bác sĩ đáng tin, nào ngờ lại là một bác sĩ rởm." Người phụ nữ trung niên trừng mắt nhìn Giang Thành, nhanh hóng dẫn con gái rời khỏi đây.

Giang Thành nhìn thấy tình huống như vậy, trong lòng cũng không biết phải làm sao, cô gái này có cảm giác đau bụng kinh là bởi vì tỳ vị yếu, thiếu khí huyết, nguyên nhân bệnh ở dạ dày, chỉ cần ăn nhiều cơm đã có hiệu quả giảm đau, nhưng người phụ nữ này lại không tin anh.

Dù sao Giang Thành cũng đã làm xong chuyện nên làm, anh thu dọn qua loa rồi chuẩn bị đi tìm Hứa Tình.

Đúng vào lúc này, Hứa Tình đi ra từ phòng làm việc của cô.

"Là người phụ nữ kia đúng không?" Đông Bắc Lang nhìn Hứa Tình rồi hỏi.

"Đúng rồi, chính là cô ta, dáng người đẹp thật." Hoa Nam Lang cũng nhìn Hứa Tình bằng ánh mắt thô bỉ.

"Khoan đã, sao còn có một người phụ nữ khác vậy?" Đông Bắc Lang bỗng nhìn thấy Hứa Tình đang nói chuyện với một người phụ nữ đẹp khác, hắn vội vàng nói.

"Không sao đâu, vừa hay bắt luôn cả hai người đi, mấy anh em chúng ta cũng sẽ được thoải mái một chút." Việc Hoa Nam Lang thích nhất chính là cưỡng hiếp phụ nữ, vì vậy chỉ cần là người đẹp thì hắn không từ chối một ai.

"Chú ý quan sát, xem tình hình mà làm." Đông Bắc Lang dứt lời, hai người đứng ở hành lang, giả vờ làm người nhà bệnh nhân.

"Bác sĩ Hứa, cảm ơn cô, đã tan làm rồi mà tôi còn làm phiền cô. " Mộ Dung Tuyết cười nói với Hứa Tình.

"Không có gì đâu, cảnh sát Mộ Dung, dù sao chúng ta cũng thân quen như vậy rồi, cũng chỉ là một chút thuốc cảm mà thôi." Hứa Tình thản nhiên nói.

"Cũng là do em gái tôi, tối ngủ không cẩn thận để bị cảm như vậy." Mộ Dung Tuyết nói với Hứa Tình, hai người đi về phía phòng vệ sinh.

Lúc Hứa Tình và Mộ Dung Tuyết đi ra khỏi phòng vệ sinh, Mộ Dung Tuyết bỗng nhiên dừng lại.

Bởi vì Mộ Dung Tuyết thấy được hai người đang đứng ở ngay hành lang phía trước, nhìn thì giống như hai người bình thường đang nói chuyện với nhau.

Nhưng tư thế và nhịp bước khi hai người này đi bộ rõ ràng là của những người đã trải qua huấn luyện, nhất là ánh mắt kia, vô cùng tàn bạo và độc ác.

Bản thân là một cảnh sát hình sự, bản năng của Mộ Dung Tuyết rất nhạy cảm với những chuyện này, vì vậy cô ấy lập tức cảm giác được ý định giết người.

"Hai người kia thật là mạnh!"

"Sao vậy?" Hứa Tình thấy Mộ Dung Tuyết đứng lại bất ngờ, lập tức hỏi.

"Cô đi từ bên phía kia đi." Mộ Dung Tuyết lạnh giọng nói.

"Hả?" Hứa Tình còn có chút không hiểu.

"Đi mau!" Cho tới bây giờ Mộ Dung Tuyết chưa bao giờ gặp kẻ địch mạnh đến như vậy, lúc trước đối mặt với Sát Nhân Phong cô ấy cũng không cảm thấy như vậy, một cảm giác bức bách dữ dội, cô ấy vội hét lên với Hứa Tình.

Hứa Tình nghe được giọng điệu nghiêm túc của Mộ Dung Tuyết như vậy cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vội vàng xoay người rời khỏi nơi này.

Đúng lúc đó, Đông Bắc Lang và Hoa Nam Lang cũng hành động.

"Anh đi bắt người phụ nữ đó, tôi đi đối phó với cô ta!" Đông Bắc Lang vừa xông về phía Mộ Dung Tuyết, vừa phân phó cho Hoa Nam Lang.

"Đúng là tự tìm cái chết mà!" Ánh mắt Mộ Dung Tuyết lạnh lẽo, đột nhiên xông về phía hai người kia, một chân đạp mạnh vào mặt đất, cơ thể bay lên trời, đầu gối mạnh mẽ đánh vào đầu Đông Bắc Lang.

Mộ Dung Tuyết cũng biết, hiện tại trong tình huống này, tự đối mặt hai người bọn họ, cô cơ bản không có phần thắng, chỉ có thể dùng hết khả năng để giúp Hứa Tình kéo dài thời gian càng nhiều càng tốt.

"Không tệ nha, còn là một người có luyện võ, thật thú vị!" Đông Bắc Lang nở nụ cười nham hiểm, đối mặt với một chiêu mạnh mẽ như vậy của Mộ Dung Tuyết, đầu của hắn cũng hơi méo, trực tiếp đánh một cú đấm về phía đầu gối của Mộ Dung Tuyết.

Cú đấm này thật sự rất mạnh, nếu quả thật đánh trúng đầu gối của Mộ Dung Tuyết, nhất định sẽ khiến cô ấy bị thương nặng, cho nên Mộ Dung Tuyết nhanh chóng thay đổi phương hướng, bàn chân đột nhiên đá vào nắm tay của Đông Bắc Lang.

Rầm một tiếng, hai người đụng nhau, Đông Bắc Lang chỉ lui một bước, nhưng thân thể Mộ Dung Tuyết lại bắn mạnh ra đằng sau rồi ngã nhào xuống đất, thân thể mỏng manh của cô đập mạnh vào vách tường. Người này đúng là rất lợi hại, Mộ Dung Tuyết cảm thấy toàn bộ đôi chân của mình như tê dại.

Hoa Nam Lang nhân cơ hội này đuổi theo Hứa Tình, Mộ Dung Tuyết nhanh chóng đứng dậy, muốn đuổi theo, nhưng lại cảm giác được có một tia ý định giết người ở sau lưng.

Mộ Dung Tuyết vội vàng xoay người lại, lập tức thấy được chân tàn bạo của Đông Bắc Lang hướng về phía cô ấy.

Thật là nhanh!

Mộ Dung Tuyết không tránh kịp, chỉ đành phải đưa hai cánh tay ngăn ở trước người, vững vàng đón được một đòn như vậy. Lập tức thân thể của Mộ Dung Tuyết nhanh chóng bị đá mạnh vào tường, trong miệng chảy ra một ít máu tươi.

"Cô gái, thân thể đã đẹp như vậy rồi mà còn biết đánh nhau, vậy có phải cô cũng rất giỏi chuyện trên giường hay không?" Đông Bắc Lang liếc mắt nhìn bộ ngực đầy đặn của Mộ Dung Tuyết, ánh mắt tràn đầy thô bỉ.

"Biết đánh thế này hả?" Chân mày Mộ Dung Tuyết cau lại, nắm lấy cơ hội mạnh mẽ đá một cước vào giữa hai chân của Đông Bắc Lang.

“A…”

Đông Bắc Lang hét lên một tiếng, Mộ Dung Tuyết nắm lấy đầu của hắn đập vào tường, đồng thời bật dậy, dùng đầu gối đánh mạnh vào mặt của Đông Bắc Lang.

Đông Bắc Lang nhanh chóng bị Mộ Dung Tuyết đánh ngã xuống đất.

Cùng lúc đó, Giang Thành đi tới phòng làm việc của Hứa Tình mới phát hiện không có người. Đang tính hỏi Hứa Tình đã đi một chút thì bỗng nhiên anh nghe được một tiếng rên truyền đến từ phòng vệ sinh nữ phía bên kia.

Giang Thành không suy nghĩ nhiều, lập tức chạy tới phòng vệ sinh nữ kia, đúng lúc thấy được Mộ Dung Tuyết đang còng hai tay của Đông Bắc Lang đang thở hổn hển lại.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Giang Thành liền vội vàng tiến lên hỏi.

"Có người, có người muốn bắt Hứa Tình, đi về phía bên kia." Mộ Dung Tuyết cũng mệt mỏi rồi, thân thể không còn chút sức lực nào, vừa chỉ về phía Hứa Tình đã chạy vừa nói.

Giang Thành nghe vậy, lập tức ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, trước đó thì có một người cụt chân chỉ bệnh nhân đến tìm mình, căn bản không phải đến khám bệnh mà chỉ là muốn kéo dài thời gian của anh.

Mục đích thực sự là muốn bắt Hứa Tình, Giang Thành không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức đuổi theo về hướng bên kia.

Đến khi Giang Thành chạy ra ngoài thì phát hiện có một người đàn ông mạnh mẽ đang khiêng thân thể của Hứa Tình bước vào trong xe tải.

"Đúng là muốn chết mà!" Giang Thành ở chung với Hứa Tình đã lâu như vậy, đây lần đầu tiên anh có ý định muốn giết người, anh lập tức đuổi theo.

"Ngạ Lang, giải quyết cậu ta đi, chúng ta đi. " Thủ lĩnh của Lang Vương nhanh chóng nói với một người đàn ông. Ngay khi Hoa Nam Lang nhét Hứa Tình đang ngất xỉu vào trong xe thì Ngạ Lang cũng bước xuống, chiếc xe nhanh chóng rời đi.

"Thằng nhóc thối, còn dám đuổi theo đến đây." Ngạ Lang nhếch mép rồi lấy ra một nắm vũ khí.

Giang Thành thấy được đối phương đã nhanh chóng suy đoán được đối phương là một nhóm lính đánh thuê được thuê đến để bắt Hứa Tình đi.

Ngay lúc Ngạ Lang chuẩn bị ra tay với Giang Thành, thì chỉ thấy Giang Thành hất tay, quăng thứ gì đó về phía hắn. Hắn muốn động đậy thân thể một chút cũng không được.

Lúc này hắn mới phản ứng được, trên cổ đã bị cắm mấy cây kim bạc, hắn chưa kịp ra tay với Giang Thành thì đã thua mất rồi, người đàn ông này đúng là rất đáng sợ.

Cùng với suy nghĩ này, thân thể Ngạ Lang ngã thẳng xuống đất.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play