Trương Kim Cát trầm giọng nói: “Vâng, tổng giáo đầu, nhận lệnh!”
“Nhưng tổng giáo đầu, tôi bây giờ vẫn còn đang chấp hành nhiệm vụ, tôi sẽ phái người bên dưới theo dõi tình hình, ở Khánh Giang tuyệt đối không có ai dám ra tay với chị dâu.”
Kỳ thật việc sử dụng doanh trại Thần Long ra tay với những người ở trên là điều tối kỵ, nhưng Trương Kim Cát vẫn sẽ nhất định làm theo, dựa vào thân phận của Trương Thiên đã từng là tổng chỉ huy doanh trại Thần Long, anh ta vững tin chắc chắn quyết định của lão đại là đúng.
“Ừ, theo dõi sát xao cho tôi!” Trương Thiên nhắc nhở.
Thành phố Thiên Hải, bên trong một phòng hạng thương gia ở một khách sạn cao cấp.
Tần Trăn của nhà họ Tần đã trở lại!
Anh ta đang chờ đợi thành quả của kế hoạch trả do chính tay mình xây dựng ngày hôm nay, anh ta chẳng những muốn tiêu diệt Lâm Tử Thanh, anh ta còn muốn trả thù Trương Thiên đã chà đạp tôn nghiêm của anh ta ở Kyoto ngày hôm đó.
Tần Mỹ ở bên cạnh vui vẻ nói: “Anh, lần này anh thật sự khiến em hả giận, nhất là cái tên Trương Thiên kia, em muốn giết chết anh ta!”
“Tối hôm trước dám làm cho Tần Mỹ này mất hết mặt mũi trước mặt công chúng, hôm nay em muốn anh ta phải chết một cách đau đớn.”
Tần Trăn âm hiểm cười: “Em yên tâm đi, Trương Thiên anh ta ngày trước ở Kyoto cũng đã đắc tội với anh, anh của em là đàn ông, có thù tất phải trả, anh sao có thể buông tha cho anh ta được?”
“Nếu không phải lúc trước ông nội dặn không được đắc tội với bọn họ, anh sẽ buông tha cho bọn họ chắc? Em cứ chờ xem.”
Tầ Mỹ mặt mày hớn hở, cười hì hì nói: “Vâng, anh trai là tốt nhất!”
Cô ta cảm thấy nếu có thể cùng đứng một chiến tuyến với Tần Trăn, vậy mối thù này chắc chắn có thể báo được.
Lúc này, một người đàn ông trung niên bước vào phòng.
“Thiếu gia, tiểu thư!” Người đàn ông trung niên chào hỏi trước.
Tần Trăn gật đầu nói: “A Mạc, chuyện tôi giao phó làm đến đâu rồi?”
“Thiếu gia, tôi báo cáo tình hình với cậu một chút.” A Mạc nói: “Tối hôm qua lúc chúng tôi phát lệnh xuống, các nhân vật cấp trên ở Khánh Giang và thành phố Thiên Hải lập tức triển khai.”
“Bây giờ tất cả sản nghiệp thuộc tập đoàn Thiên Diệu do Trương Thiên điều hành đã bị đình chỉ, niêm phong để điều tra. Đồng thời, sản nghiệp ở Khánh Giang do Lâm Tử Thanh làm chủ cũng đều đã bị niêm phong.”
“Ngay cả một số công ty có quan hệ với bọn họ cũng đều bị niêm phong để ddieuf tra, hai người bọn họ lần này xem như xong đời.”
“Tiếp sau đây chỉ sợ cả nhà bọn họ phải ngủ ở ngoài đường rồi.”
Tần Mỹ nghe thấy thế, nhếch miệng cười nói: “Ha ha, đây chính là kết cục của bọn chúng dám đắc tội với nhà họ Tần chúng ta!”
“Trương Thiên tối hôm trước còn dám ở trước mặt tôi ngông cuồng? Kết quả sẽ chỉ là toàn bộ sản nghiệp bị đánh sập thôi…”
“Người có tiếng nói ở thành phố Thiên Hải sao? Trong mắt nhà họ Tần chúng ta, anh chẳng qua chỉ là một con kiến, chúng tôi có thể bóp chết anh bất cứ lúc nào.”
Khóe miệng Tần Trăn khẽ cong lên, kết quả này so với dự liệu của anh ta cũng không kém là mấy, cực kỳ hài lòng.
Anh ta nhẹ giọng hỏi: “A Mạc, còn chuyện tôi giao phó giam hai người đó lại thì như nào rồi?”
A Mạc cười đáp: “Thiếu gia, Lâm Tử Thanh đã bị người bộ ngành liên quan bắt giữ rồi, chúng ta có nên tiến hành bước tiếp theo không?”
Tần Trăn gật đầu nói: “Ừ, cứ làm theo mấy lời tôi đã nói lúc trước, trực tiếp cho người dẫn giải cô ta đến thành phố Thiên Hải. Việc này để cho người nhà họ Tần chúng ta làm, đừng để lộ ra ngoài!”
“Tôi hôm nay muốn chính tay chơi chết hai người bọn họ.”
“Vâng!” A Mạc nói tiếp: “Nhưng Trương Thiên hình như không có ở thành phố Thiên Hải, khả năng là trốn rồi, đến bây giờ anh ta vẫn chưa bị bắt giữ.”
Tần Trăn phất phất tay nói: “Hừ, không cần phải lo.”
“Vợ của anh ta nằm trong tay chúng ta, tôi còn sợ không dụ được anh ta đến sao? Chỉ cần đảm bảo đưa Lâm Tử Thanh đến thành phố Thiên Hải là được.”
A Mạc gật đầu trầm giọng đáp: “Vâng, thiếu gia!”
“Thiếu gia, thiếu gia nhà họ Châu là tổng giám đốc tập đoàn Thiên Diệu, hiện tại nhân viên thành phố Thiên Hải tuy có niêm phong điều tra tập đoàn Thiên Diệu, nhưng bọn họ không dám bắt giữ Châu Vũ, dù sao sau lưng cậu ta là vị nhân vật lớn nhà họ Châu kia, cái này…”
Tần Trăn lắc đầu nói: “Không bắt được phế vật nhà họ Châu cũng không sao, trở về tôi sẽ lại tìm cơ hội trừng trị cậu ta, còn hôm nay, người tôi muốn xử trí, không phải là cậu ta.”
“Trước tiên sắp xếp người đem Lâm Tử Thanh đến đây cho tôi.”
Mặc dù Tần Trăn cũng ghi hận Châu Vũ hôm ở trong Club Lưu Quang Kyoto, Châu Vũ đánh anh ta méo mặt, nhưng anh ta biết Châu Vũ là người nhà họ Châu, đối phó chính diện quả thật có chút khó khăn, chỉ có thể tìm cơ hội khác thôi.
“Vâng thiếu gia, tôi sẽ đi sắp xếp ngay.” A Mạc đáp lại, bước ra khỏi phòng.
Trong lòng Tần Trăn bây giờ cực kỳ đắc ý, giống như mọi thứ đều đang nằm trong tầm kiểm soát của mình.
Thành phố Khánh Giang!
Nền tảng phát sóng trực tiếp Ái Thiên bị sập rồi, tất cả mọi người đều không vào được website lẫn ứng dụng trên điện thoại.
Đây là một nền tảng được hàng chục triệu người chú ý mỗi ngày, sự việc này dẫn đến động tĩnh không hề nhỏ.
Các cư dân mạng bắt đầu tung tin, tập đoàn Ái Thiên đã bị phong sát một cách khó hiểu…
Lâm Tử Thanh có chuyện, Lâm Tiểu Nhã là người đầu tiên biết, cô ấy cố gắng hết sức liên lạc với Trương Thiên!
Cùng lúc đó, biệt thự của Trương Thiên cũng bị niêm phong, bố mẹ vợ cũng bị đuổi ra khỏi biệt thự, xe cộ các thứ cũng bị mang đi hết.
Bố mẹ vợ vô cùng lo lắng, nhất là Lâm Tử Thanh còn bị bắt đi, trong lòng càng thêm hoảng loạn.
Trương Thiên nghe điện thoại của bọn họ, nói bọn họ yên tâm sẽ không có chuyện gì hết, cũng may Lâm Tiểu Nhã đã đến đón bố mẹ vợ.
Về phần Tưởng Minh Đức, Tô Phong và Bành Hoa, hơn nửa sản nghiệp của bọn họ cũng chịu ảnh hưởng.
Trong nhóm tứ đại Thiên Vương thành phố Nam Châu bọn họ @Trương Thiên
Nhưng bọn họ cũng không truy vấn Trương Thiên rốt cuộc đã đắc tội với ai, mà chỉ quan tâm hỏi han tình hình của Trương Thiên hiện tại có ổn không.
Trương Thiên cũng nhắn tin lại vào trong nhóm, rằng anh sắp về rồi, sẽ không có chuyện gì hết, nhân tiện bảo bọn họ chiếu cố Lâm Tiểu Nhã và bố mẹ vợ giúp mình.
Ba người nhóm Tưởng Minh Đức đương nhiên không thể chối từ rồi!
Bọn họ tuyệt đối là người bạn tuyệt vời của Trương Thiên trên cùng một chiến tuyến, thậm chí nhiều ngày không gặp Trương Thiên, trong lòng còn có chút nhớ mong.
Sau đó còn nhận được điện thoại của Tô Vân Nguyệt, sau khi biết tạm thời chưa có chuyện gì, cô ấy liền gửi cho Trương Thiên một bức ảnh xinh đẹp cổ vũ cố lên!
Cùng lúc đó Liễu Ngữ Yên, đúng là chị em với Tô Vân Nguyệt, cũng gửi đến một bức hình đẹp an ủi, quan trọng hơn là bức hình này so với bức trước còn ‘thả’ hơn nhiều, kích cỡ cũng hơi lớn.
Cô em này đã bị trúng tà của Tô Vân Nguyệt rồi, nhưng Trương Thiên vẫn gửi tin nhắn trả lời lại các cô ấy.
Ngoài ra người giúp Trương Thiên quản lý tài khoản ngân hàng, Giang Giai Dĩnh cũng gọi điện đến, báo cho anh tài khoản ngân hàng đã bị đóng băng, đợi Trương Thiên quay lại cô ấy sẽ đích thân xử lý.
Lập tức, tất cả những người biết Trương Thiên xảy ra chuyện, cũng bắt đầu gọi điện thoại đến.
Trương Thiên lái xe từ phái Càn Võ ở Cửu Châu với tốc độ cực nhanh gấp rút lên đường.
Hôm qua, đưa Thiên Ma và những người khác từ thành phố Hắc Sơn đến phái Càn Võ cũng phải mất thời gian nửa ngày, bây giờ một mình anh lái xe, chỉ mất hơn một tiếng đã chạy đến sân bay và lên thẳng máy bay bay về.
Châu Vũ lúc này gọi điện thoại đến nói: “Anh Thiên, em đã gọi cho ông nội nhờ ông nội ra tay rồi, nếu như đến lúc xác minh được ai là người đã ra lệnh, em sẽ thông báo cho anh đầu tiên.”
“Đồng thời em cũng đã nhờ ông nội liên hệ dỡ bỏ lệnh cấm, chỉ cần liên hệ được người, nửa ngày là có thể khôi phục như thường.”
Có người nhà họ Châu ở phía trên ra tay, bằng quyền hạn của Châu Thành Văn, làm những chuyện này hoàn toàn không hề khó.
Trương Thiên lạnh giọng đáp lại: “Ừ, tôi chuẩn bị lên máy bay rồi.”
Trương Thiên vốn là định bay đi Kyoto.
Bởi vì anh có thể chắc chắn những chuyện này tuyệt đối là do nhà họ Tần gây sóng gió, mặc dù vẫn chưa xác định rõ là vị nào ở nhà họ Tần!
Thế nhưng Trương Kim Cát gọi điện thoại báo, khiến Trương Thiên phải thay đổi dự định.
Trương Kim Cát gọi nói: “Tổng giáo đầu, tôi vừa nhận được phản hồi của cấp dưới, bọn họ đến chỗ chị dâu bị bắt giam, phát hiện chị dâu không có ở trong cục cảnh sát Khánh Giang, bị áp giải về chỗ khác rồi.”
“Sau khi người của tôi liên tục ép hỏi, thậm chí còn rút súng giằng co, bọn họ mới mở miệng nói cặn kẽ, chị dâu là bị người ở trên áp giải đi, thậm chí người phía trên là ai bọn họ cũng không biết, nhưng phương hướng áp giải là thành phố Thiên Hải.”
Trương Thiên trong lòng chấn động.
Vốn cho rằng Lâm Tử Thanh bị giam chỉ là một thủ tục hành chính, nhưng bây giờ xem ra, mục đích của người đứng sau không hề đơn giản, liệu có nguy hiểm không?
Nhưng dù có hay không có nguy hiểm, Trương Thiên đều phải đảm bảo sự an toàn của Lâm Tử Thanh lên hàng đầu.
Lông mày anh nhíu lại, căn dặn nói: “Tôi lệnh cho cậu lập tức dẫn người chặn lại cho tôi, cho dù phải huy động bao nhiêu người đi chăng nữa, bất kể là đắc tội với ai, đều phải chặn lại cho tôi, cam đoan vợ của tôi phải được an toàn, kẻ nào ngăn cản, giết không tha!”
“Xảy ra bất cứ chuyện gì, Trương Thiên tôi sẽ chịu trách nhiệm!”
Trương Kim Cát gật đầu nói: “Tổng giáo đầu, tôi nhất định sẽ dẫn người toàn lực ngăn lại, đảm bảo an toàn của chị dâu.”
Trương Thiên cúp điện thoại, lập tức mua một vé máy bay bay đến thành phố Thiên Hải.
Sau đó, suy nghĩ một chút, Trương Thiên vẫn rút điện thoại gọi cho Quỷ Mị Nam Tử.
Quỷ Mị Nam Tử nhận điện thoại nói: “Lão đại? Em còn đang định gọi cho anh…”
Gọi điện cho mình?
Chẳng lẽ nhà họ Tần xuất thủ cũng kinh động đến lão đại của doanh trại Thần Long rồi?
Nếu như liên quan lớn như này, nhà họ Tần chẳng lẽ muốn lật trời sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT