_"Nới mà giúp con xà kia tu luyện được tới này cao cao..."

Hạ Vũ nghe vào,mắt long lanh nhìn Mễ Ti nhỏ xíu trên áo tựa như muốn hỏi : nơi đó có cái bảo vật gì a. Thấy như vậy,Mễ Ti rung rung cả thân,bị nhìn như thế thật không thoải mái

_"Vũ tỷ,muội nói này,tỷ nhìn muội như thế thật sự khiến muội lông tóc dựng ngược nhé"

_" Làm sao được chứ,thứ có thể giúp một con xà bé tẹo tu luyện được sắp thành giao long,đầu tỷ tỷ có bị hỏng cũng biết đấy là thứ tốt" Hạ Vũ cười đến xuân xanh tràn ngập,nay đúng là bội thu nhé. Nhưng ngay sau đó,câu nói của Mễ Ty làm nàng hoàn toàn sụp đổ

_" Thực sự là không có cái bảo vật pháp khí gì cả..."

Hạ Vũ đang cười đến không thấy đất trời,nghe xong khựng lại,mắt mở to
_" Muội không nghĩ trêu ta đi..."
_" Nào có,muội còn chưa nói xong mà,pháp khí quả thực không có bởi thần thú cơ thể chính là dù tiên khí so ra cũng không phân cao thấp,thứ mà chúng muội quan tâm đó là linh thảo hoặc yêu thú nội đan,nó sẽ giúp tăng lên đạo hạnh.Chính vì thế kia xà khi ban đầu nhìn thấy tỷ liếc cũng không liếc cho đến khi tỷ xuất ra viên đan dược,nó mới tiến ra cướp đoạt, bởi đối với chúng ta đan dược là thứ thạt quí hiếm,chỉ cướp đọat từ trên người tu sĩ mới có tới..." nói đến đây Mễ Ty đảo bốn con mắt đầy chờ mong.Hạ Vũ hiểu ý

_" Được rồi,muội cứ nói cho hết đã,đan dược ta là còn,lát nữa cho muội thử thử xem sao"

Nghe Hạ Vũ khẳng định,bốn mắt của Mễ Ty long lanh,khanh khách cười

_" Tỷ đã nói nhé,thôi,thứ ta muốn dẫn tỷ tới đó là dược điền của cha nương ta trước kia. Người ta không phải nói bên cạnh những thứ độc dược luôn luôn tồn tại thiên địch là giải dược sao,này dược điền chính là như thế. Con xà kia thông qua nhiều năm cắn nuốt mới sinh ra viên nội đan có thể giải bách độc.Nhưng thật không may nó lại gặp phải Tuyệt Mệnh đan là thứ độc chí tử vô pháp cứu chữa ngay lập tức..."

Nghe đến tai những lời này Hạ Vũ ruột đau như cắt,nếu như cẩn thận tiến vào không gian hãy ăn có khi thứ đan dược tốt như vậy chắc cũng không phải dùng. Bất quá ngay sau đó nàng lắc đầu,nếu không có kia xà làm sao tới tay được Mễ Ty,lại được một khoảng dược điền chứ. Nhưng ngay lúc này vấn đề lại phát sinh

_" Mễ Ty,đây có cái pháp trận,lúc này tỷ tỷ ta là không thể phá bỏ,làm sao mà rời đi được chứ ?"

_" Ha ha..."Mễ Ty cười đến rung cả áo của nàng _" Tỷ tỷ a,đây là nhà của muội,tỷ nghĩ muội có tìm được đường ra không ?"

_"Đúng a..." Hạ Vũ đập tay lên trán,nàng sao lại đi nghĩ người ta đi lạc trong chính nhà mình vậy

_" tỷ đi về phía trước mười bước,rẽ phải năm,lại sang trái hai,lùi một. Ngay chỗ đó là mắt trận "

Hạ Vũ nghe vào tai đúng là mồ hôi chảy ròng,cũng càng thấy con xà kia phúc khí thật lớn,như vậy cũng đâm xiên đâm xọ vào được. Nàng bèn làm theo,sau đó dừng lại ở bên vách tường,đây đúng là chỗ con xà lao ra mà.

_" Tỷ mau đi về hướng đó bức tường
_" Đây là đá mà,muội cũng không muốn ta đem đầu so đá xem cái nào cứng chứ ?"

_" Tỷ tỷ a,đây là mê ảo trận"

_" A à..." Hạ Vũ ngại ngùng,bản thân hiểu biết cũng quá ít rồi,so so ra còn kém một con nhện. Vội vội tiến về phía đó. Cũng không giống nàng suy nghĩ đầu choáng mắt hoa như khi truyền tống,không gian chỉ đột nhiên đem đi,sau đó lại bừng sáng lên, kèm theo một mùi đượm đượm hương thảo dược,đây chính là dược điền Mễ Ty nói sao,cũng không phải lớn,mà phải là quá lớn rồi

Hạ Vũ phóng mắt,đây cũng phải tới ba mẫu đất có dư,lại được xây dựng theo lối xoắn ốc đi lên.Khắp nơi đều là cây lá,mọc đi lên không theo qui tắc,xem ra cũng lâu ngày không được ai trông nom

_" Thật may khi xưa cha nương đã đặt cấm chế,làm kia con xà cũng chỉ lởn vởn bên ngoài,nếu không có lẽ giờ nó thành long rồi cũng không chừng"

Hạ Vũ trợn mắt,cả cái không gian to như vậy cũng mới chỉ là bên ngoài,lại nhìn nhìn toàn nhân sâm,linh chi,diệp quả...vốn là thứ quí hiếm,cũng chỉ sợ trăm năm có hơn đi. Nếu thế bên trong còn là dạng nào bảo vật chứ. Lại như hiểu được suy nghĩ có Hạ Vũ,Mễ Ty cười cười

_" Bên trong cũng không có nhiều như vậy,chỉ có bốn gốc sinh trưởng từ thời hồng hoang phân biệt là : hỏa hồ lô,Ngọc linh chi,bạch liên hoa cùng hắc nhân sâm.Đây là thánh vật giải độc cũng như tăng lên tu vi,nghe nói là truyền từ tổ tiên của muội xuống"

Hạ Vũ nghe xong thật xúc động đến á khẩu,hồng hoang bảo địa,đây là cái gì bảo vật,là cái gì khái niệm chứ. Bây giờ điểm mặt thật sự bốn gốc cây này mới là thứ quí nhất của nàng mới phải. Đúng lúc này, Mễ Ty,bật ra khỏi ác nàng,bò lên phía vai phải,rùng rùng mình,bột dòng to bạc nhánh bắn ra,hướng về phía thạch động,nơi nào đi qua chính là tạo thành một lỗ nhỏ nhỏ lõm sâu vào. Hạ Vũ mắt như muốn rớt ra,Mễ Ty thật không hổ thần thú,lại có thể luyện tơ nhện nhỏ bé,yếu ớt đến này trình độ thật không thể tưởng được,so về tốc độ,lực đạo đều sắc bén,nhanh,chuẩn, cái này đối thủ chết dưới tay có lẽ còn không biết vì sao đâu. Nàng chợt có suy nghĩ sau này hỏi hỏi Mễ Ty luyện tập xem sao,nếu được thì thật tốt,không cũng không sao

Mễ Ty dùng tơ vẽ những kí ấn kì lạ tredn thạch động,một hồi mới dừng lại

_" Cuối cùng cũng xong,mấy lão gia gia cũng thật rảnh rỗi đem kí ấn phức tạp đến đầu muội loạn thành một đoàn mất rồi"

Hạ Vũ cười cười,tay cũng xuất ra một viên tích cốc đan đưa cho Mễ Ty,thấy muội ấy vui vẻ đón nhận nhấm nháp nàng mắt dịu đi,lòng cũng hạ quyết tâm sau này phải học luyện đan dược,sẽ không để muội ấy phải ủy khuất ăn mấy thứ đan dược thấp giai như vậy. Hạ quyết tâm,nàng bèn đảo mắt nhìn về phía bức thạch động đang khẽ rung chuyển,dần tạo thành một thông đạo dài,kèm theo một làn sương mỏng xanh nhạt truyền ra ngoài
_" Tỷ,mau vào nhanh,"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play