Cô được anh đưa đi thử đồ. Dáng người cô cũng khá đẹp nên đa số đồ đều hợp với cô. Cuối cùng anh vẫn chọn cho cô một bộ đầm màu xanh da trời dài qua gối. Cô đứng nhìn bản thân trong gương khuân mặt không rõ cảm xúc. Trong lòng cô cũng là không rõ có chút mệt mỏi. Có chút chán nản. Anh bước tới sau lưng cô. Tay khẽ đưa lên kéo dây buộc tóc của cô ra. Ba ngàn sợi tóc đen óng trượt xuống bờ vai cô. Cô quay lại nhìn anh liền được anh xoa đầu.
- "Ngốc tử! Nhìn tới đơ rồi? Em còn chưa chọn áo giúp anh đâu." Cô khẽ cười.
- "Em biết rồi!" Nói rồi cô lại đưa anh đi thử đồ. Người ta có câu. "Người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân." Nhưng anh đã yêu nghiệt rồi còn mặc đồ đẹp ai mà chịu cho nổi. Ngồi nhìn anh thay đồ mà cô lại có cảm giác tra tấn. Máu của cô...hình như bị anh hút hết rồi??? Sau một hồi trật vật chấn định lại bản thân. Cô chọn cho anh một bộ vest trắng và áo khoác xanh da trời! Nhìn anh như một thiên sứ được trời phái xuống khiến cô muốn nhào vào bẻ gãy cánh của anh! Không được. Trấn định lại bản thân!!! Thanh lịch lên!!!!
- "Ngốc! Lau dãi kìa!" Cô nhéo tay anh.
- "Anh tính lừa ai?" Mà khoan. Hình như mặt cô nói chung dưới miệng cô hơi man mát! Cô thu tay về đưa lên sờ thử! Mẹ nó! Vậy mà cô chảy nước miếng thật! Cô FA lâu như vậy thật rồi sao? Anh ôm tay bị cô nhéo oan ức nhìn cô.
- "Mau đền bù!"
- "Anh muốn gì?" Cô nhìn anh nhíu nhíu mày! Còn bắt cô đền bù? Không phải do anh hại hay sao? Cô còn chưa bắt anh đền bù thì thôi! Hơi xíu bắt đền bù! Cô có mỗi thân tàn này đây này! Lấy thân cô luôn đi! Đền đền đền!
- "Tối nay ăn cơm ở nhà em. Em phải nấu thật nhiều món ngon cho anh!" Cô gật đầu.
- "Ok." Sau đó anh và cô cùng đi siêu thị mua chút đồ ăn.
- "Cậu gọi tôi có việc gì?" Hàn Lãnh Sương đang đi chuẩn bị đồ cho buổi tiệc ngày mai liền nhận được cuộc gọi của Khải Hoàn.
- "Cậu đang ở đâu?"
- "Trung tâm XX."
- "Vậy xuống dưới quán coffe tầng 1 đi. Tôi đợi cậu ở đó!"
Cúp máy cô ta liền nhíu mày.
- "Có chuyện gì?" Hàn Lãnh Sương ôm một đống đồ đi xuống. Hắn nhìn qua cô ta rồi nhấp ly coffe.
- "Gọi đồ đi rồi nói!"
- "Không cần! Tôi còn nhiều việc! Vào luôn vấn đề chính đi!" Tuy cô ta không có quá nhiều hứng thú với tên hôn phu này. Nhưng nếu phải lấy hắn làm chồng cũng không tệ. Cô ta đánh giá hắn khóe môi nhếch lên nụ cười. "Không lẽ hắn ta tính cầu hôn mình vào ngày sinh nhật?"
- "Chúng ta...hủy hôn đi! Tôi muốn hủy hôn. Cũng báo điều này với gia đình rồi!" Nụ cười trên môi bỗng vụt tắt.
- "Khải Hoàn! Cậu đừng có mà quá đáng! Được nước lấn tới! Tôi nhịn cậu nhiều rồi cậu nghĩ tôi hiền muốn bắt nạt sao cũng được ư? Tôi sẽ không chấp nhận việc này!"
- "Cậu với tôi không có tình cảm. Bên cậu cũng có Mặc Quân. Gia cảnh hắn không kém tôi! Tôi cũng có người tôi thích rồi! Nên buông đi! Hôn ước đó cũng không phải do chúng ta lập. Người lớn bên tôi cũng đã đồng ý. Việc này tôi chỉ thông báo cho cậu mà thôi!"
- "Cậu đừng hòng hủy hôn với tôi! Tôi không thích cậu đấy thì sao? Nhưng cậu đã là người của tôi! Hôn phu của tôi! Dù tôi không thích. Cậu cũng đừng hòng hủy hôn!" Cô ta nói rồi bỏ đi. Hắn hất vỡ ly coffe trên bàn.
*Ding! Tốc độ truyện đã hoàn thành 50%* Cô nghe hệ thống thông báo mà nhíu mày. Nhanh vậy rồi sao? Nhưng cô mới ở phần nửa đầu giữa truyện mà? Trực tiếp chạy rồi? Mà kệ thôi! Hết truyện nhanh cũng được. Lỡ đâu thế giới sau cô được xuyên vào nhà quyền quý thì sao? Ước mơ của cô cũng nhỏ nhoi thôi. Đừng bị hệ thống chơi chết là được 🙂.
Tối hôm đó anh và cô cùng ăn bữa tối yên bình chờ tới giông tố hôm sau.
Cuối cùng ngày định mệnh cũng tới! Sinh nhật của nam chính. Nơi mà theo nguyên bản nam nữ chính bắt đầu yêu nhau. Ầy ầy. Thân già cô lại chuẩn bị ăn cẩu lương rồi. Cô mỉm cười được anh đưa đi làm tóc. Tối hôn ấy mọi người đều đúng giờ có mặt tại bữa tiệc. Chỉ duy nhất là nữ chính đâu? Cô ngó nghiêng mãi vẫn không thấy cô ta. Không lẽ...nhân vật nổi bật luôn tới muộn? Hắn vừa bước ra liền nhìn thấy cô.
- "Tiểu Nhi! Tôi bên này!" Cô ngẩng mặt lên nhìn hắn liền hú hồn! Hắn như một vương tử được điêu khắc ra. Mang theo nụ cười rợp nắng tấn công cô. Cô ôm trái tim bé nhỏ của mình khóc nấc. Bản thân à! Mày không được quá tham lam đâu! Chắc thêm hắn nữa thôi là đủ rồi! Ba người là đủ rồi làm người không nên tham lam quá!
Anh nhìn cô như vậy liền nhíu mày bịp mắt cô lại.
- "Cậu hôm nay là nhân vật chính. Chú ý cử chỉ chút đi! Hôm nay cô ấy là bạn nhảy của tôi. Đừng thân mật quá. Người khác lại chỉ trỏ! Tôi không muốn bị vướng vào rắc rối của cậu!" Anh lạnh lùng lên tiếng. Cô kéo kéo tay anh ra khỏi mắt mình trong lòng thầm gào.
"Tai tiếng thì tai tiếng. Cô lại sợ sao? Dù sao cô cũng đâu có ít tai tiếng! Thêm vài tai tiếng nữa cũng không sao a!" Anh bỏ tay bịp mắt của cô ra trực tiếp kéo cô vào lòng ôm lẫy eo cô. Cô theo quán tính ngước lên nhìn anh thì liền thấy góc nghiêng thần thánh kèm theo nụ cười quyến rũ của anh. Cô vô thức nuốt nước bọt.
- "Máu mũi!" Anh búng trán cô lôi trong túi áo khăn tay lau cho cô. Anh lau xong cô mới có thể tỉnh táo load lại tin. Vô thức đưa tay lên sờ mũi liền thấy sạch sẽ. Mặt cô bỗng chốc đỏ ửng. Không phải là cô tinh thần không vững. Là do thân thể này quá yếu kém đi! Nhìn anh cười thôi mà cũng có thể chảy máu mũi! Cô thầm than. Khải Hoàn thấy vậy khó chịu muốn đưa tay đoạt lại cô nhưng MC lại lên tiếng cắt đứt.
- "Mời chủ nhân bữa tiệc hôm nay lên sân khấu nói đôi lời và nhảy mở màn!" Hắn nhìn cô và anh thu tay lại quay lưng đi lên sân khấu. Bài diễn thuyết của hắn khá dài làm cô có chút nhàm chán. Cũng may lúc đó nữ chủ một thân váy trắng cũng tới. Mọi người đều bị cô ta thu hút. Cô cũng lười quản. Hào quang nữ chính mà! Cô quá quen rồi. Anh vẫn cưng chiều nhìn cô thấy cô muốn ăn gì liền như có như không gắp vào đĩa của cô. Cô mỏi liền kéo cô qua ghế ngồi. Không hiểu sao...cô lại có chút quen thuộc. Cô dựa đầu vào vai anh yên lặng nhìn ồn ào quanh mình.
Bỗng dưng ánh đèn từ đâu chiều vào cô. Hắn bước tới theo ánh đèn. Hắn đi tới chỗ cô cúi đầu đưa tay ra. Cô thụ sủng nhược kinh vô thức bám vào tay áo anh. Mẹ ơi! Nam chính mời cô nhảy mở màn kìa!!!!
Mọi người nhớ Like và Cmt để sớm có chap mới nhé! Yêu thương ❤ và cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện. Chúc mọi người một ngày tốt lành! và mình cũng xin đính chính lại. truyện mình là do chính tay mình viết. không hề nhái bất cứ ai. nên mong các cậu khi cmt nói truyện mình nhái hãy đem đầy đủ chứng cứ chứng minh. nếu không có chứng cứ phiền nghĩ trước khi cmt. Hơn nữa. Nếu các cậu nghĩ bất cứ ai viết truyện Hệ Thống Xuyên Không đều là nhái của truyện nào đó thì phiền
tự phổ cập lại kiến thức. cảm ơn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT