Hội trường ồn ào náo nhiệt bỗng im lặng, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, im lặng đến có chút đáng sợ.
Fan hỏi câu hỏi này cũng bắt đầu cảm thấy e ngại trong lòng, bắt đầu thức tỉnh có phải mình đặt câu hỏi không nên hỏi không.
Lúc trước cô ấy là fan trung thành của nam thần, chỉ cần tin tức có liên quan đến nam thần, cô ấy sẽ đến đó xem đầu tiên. Từ lúc bắt đầu đến giờ, cô ấy thật sự có thể cảm giác được sự khác biệt mà nam thần đối với Lâu Anh.
Ban đầu tuy cô không ghét Lâu Anh, nhưng cũng không hy vọng nam thần nhà mình bị phá hỏng bởi một diễn viên nhỏ tuyến tam, rốt cuộc, sự chênh lệch giữa hai người quá lớn, cô thật sự không chấp nhận được.
Cho đến bây giờ, cô đột nhiên phát hiện, Lâu Anh thật sự ưa nhìn, khí chất lại tốt, nói chuyện nhẹ nhàng, khi cô ấy nhìn về phía khán giả, cô cảm thấy mình là một nữ nhân* còn bị động tâm, nhịn không được muốn che chở cô ấy thật tốt.
*Thật ra có thể để người phụ nữ nhưng Ngư thấy để nữ nhân với những tiểu khả ái sẽ nghe hay hơn:33 Còn người phụ nữ là với mấy má phản diện
Trong lúc này, cô thực sự cảm thấy, tuy rằng độ nổi tiếng của cô ấy thấp hơn, nhưng vẫn xứng đôi với nam thần nhà mình.
Vì thế, trong lúc xúc động, cô đã hỏi những lời này.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Hạ Thanh Xuyên, đoán xem hắn sẽ nói gì, ngay cả Lâu Anh, cũng nhịn không được khẩn trương lên.
"Tôi sẽ không nảy sinh tình cảm vì một bộ phim, phim là phim, cảm tình là cảm tình, tôi sẽ phân rõ, đây là phẩm chất mà một diễn viên nên có." Giọng của Hạ Thanh Xuyên bình tĩnh và lý trí.
Còn có nửa câu còn lại, hắn không có nói.
Tôi sẽ không nảy sinh tình cảm vì một bộ phim, tôi chỉ biết phim sinh ra vì tình yêu.
Nghe được những lời hắn nói, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhàng, đặc biệt là hai người đại diện Hàn Thời Hân và Vương Hi.
Lâu Anh còn chưa dời tầm mắt của mình đi nơi khác, cô muốn làm bộ như không có việc gì, nhưng Hạ Thanh Xuyên vẫn nhạy bén phát hiện ra khuôn mặt cô có một tia mất mát.
Cô cũng không biết vì sao mình lại mất mát, chỉ là cảm thấy hắn nói rất chính thức.
Lâu Anh mỉm cười, làm bộ đồng ý với lời hắn nói.
Trong lòng Hạ Thanh Xuyên nổi lên đau đớn rất nhỏ, hắn rất muốn nói cho cô biết, hắn thích cô đến nhường nào, đáng tiếc hoàn cảnh không cho phép.
Hắn nhịn xuống xúc động muốn an ủi cô, phải ứng phó với trường hợp trước mắt.
Lời Hạ Thanh Xuyên nói thực ra không phải là từ chối, nhưng, dựa theo tác phong lúc trước của hắn, mọi người đều đồng ý rằng hắn phủ nhận khả năng phát triển với Lâu Anh.
Hai người đều là những diễn viên đủ tư cách, cảm xúc bị rò rỉ vừa rồi trong nháy mắt rất nhanh đã khống chế tốt, tương tác vẫn tiếp tục, chờ đến khi tương tác kết thúc, cuối cùng bọn họ dành nửa tiếng để ký tên cho fans.
Fans ở hội trường, nếu muốn tính tỉ lệ, fan của Hạ Thanh Xuyên, fan của Lâu Anh, tổng cộng fan của hai người có lẽ là 10: 2: 1.
Vì thế, có một hàng dài bên chỗ Hạ Thanh Xuyên, còn Lâu Anh ở bên này nhẹ nhàng hơn nhiều.
"Đợi chút nữa Hạ lão sư chắc chắn sẽ ký tên đến mềm tay." Lâu Anh không hề buồn vì fans của mình ít, còn có tâm trạng trêu chọc hắn.
"Các bạn nghe chưa? Cô ấy đang vui vẻ khi người gặp họa với tôi, mau đi qua tăng thêm công việc cho cô ấy đi." Hạ Thanh Xuyên vui đùa đáp lại.
Nam thần nói cái gì thì là cái gì, không đến một phút, đã có một hàng dài ở trước mặt Lâu Anh.
Lâu Anh tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, xoát xoát xoát* bắt đầu ký tên.
*Âm thanh ký tên
Tên của cô không giống như tên của những nghệ sĩ bình thường, ngay cả chó và mèo cũng không nhận ra, cô ký bằng thư pháp, rất lưu loát và dễ nhận ra.
Lâu Anh nghiêm túc ký tên, nhưng biến cố bất ngờ xảy ra vào lúc này.
Một nữ nhân đột nhiên xông lên khỏi hàng, trong tay còn cầm một con dao nhỏ, đâm về hướng Lâu Anh.
Nữ nhân này vốn dĩ ở rất gần Lâu Anh, cô ta lao về phía cô như một người ác độc, mọi người căn bản không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể làm gì được.
Ngay cả hai bảo tiêu ở phía sau Lâu Anh, bọn họ muốn bươc stới, vẫn chậm một bước.
"Lâu Anh đi chết đi." Trông mắt của người phụ nữ điên này chứa đầy thù hận và điên cuồng cùng với vui sướng khi sắp đạt được mục đích.
Con dao nhỏ trong tay cô ta nhắm thẳng vào mặt Lâu Anh, chỉ cần cô bị hủy dung, thì sẽ mất tất cả.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, cơ thể của Hạ Thanh Xuyên còn phản ứng nhanh hơn não của hắn.
Ngay cả hắn còn không kịp suy nghĩ, cơ thể đã di chuyển.
Hắn kéo Lâu Anh qua bằng một tay và đè cô về phía mình, tránh không để cho người phụ nữ điên làm bị thương.
Tuy nhiên, con dao của người phụ nữ kia lại rơi xuống trúng cánh tay hắn.
Con dao tuy nhỏ, nhưng người phụ nữ điên kia sử dụng hết lực, lưỡi dao sắc bén, cắt qua quần áo bên ngoài, đâm thẳng vào da thịt, lúc này, trên cánh tay của Hạ Thanh Xuyên lập tức xuất hiện một miệng to.
Nhưng hắn không có thời gian quan tâm vết thương của mình, hắn thuận thế ôm Lâu Anh vào lòng ngực mình, sau đó gập thân một chân đá vào người phụ nữ điên.
Một chân này của hắn hoàn toàn không có lưu tình, trực tiếp đá người xuống đất.
Từ lúc xảy ra tai nạn đến giờ, chính là chuyện trong nháy mắt, thậm chí rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng.
Hai bảo tiêu lập tức tiến lên khống chế người phụ nữ trên mặt đất, người đại diện và trợ lý vội vàng bước đến, fans nháo loạn thành một cục, muốn biết hai người có chuyện gì không.
"Thanh Xuyên."
"Anh Anh."
Vương Hi và Hàn Thời Hân đồng thời mở miệng.
"Hạ lão sư?" So với sự kinh hoảng của những người khác, Lâu Anh là người bị hại ngược lại không phản ứng quá nhiều.
Cô chỉ thấy có người lao về phía mình, sau đó đã bị Hạ Thanh Xuyên trực tiếp đưa người tránh ra.
Có một cái gì ấm áp bắn lên mặt cô, cô nghiêng đầu nhìn thấy, cánh tay của hắn đã bị máu nhiễm đỏ hơn phân nửa.
"Hạ lão sư, anh bị thương?" Lâu Anh lập tức hoảng loạn đến không ra bộ dạng gì.
Cô vội rời khỏi trong lòng ngực hắn, hốc mắt lập tức đỏ lên, "Hạ lão sư, chúng ta nhanh đi bệnh viện."
Ở trong ấn tượng của Lâu Anh, nếu bị thương, ý nghĩ đầu tiên chính là đi bệnh viện.
Hạ Thanh Xuyên nhìn cô gái nhỏ gần như đang khóc, bộ dạng đang lo lắng giống như hắn bị thương nặng vậy.
Hắn nâng cánh tay không bị thương tay lên sờ đầu cô an ủi, "Chỉ là vết thương thôi, không cần lo lắng."
Hạ Thanh Xuyên đã may mắn nhưng nghĩ mà sợ, may mắn là hắn kịp thời giúp cô chắn lần này, không khiến cô bị thương, nghĩ mà sợ là, lỡ như vừa rồi hắn không phản ứng, chẳng phải cô thật sự sẽ bị người phụ nữ điên kia hủy dung sao?
Còn tốt, còn tốt.
Hội trường hỗn loạn một lát, các fan sôi nổi đi lên phía trước muốn biết rốt cuộc hai người có chuyện gì không, Vương Hi và những người khác cũng lo lắng, nhưng bọn họ càng lo lắng fans mất đi lý trí toàn bộ đi lên phía trước, đến lúc đó sẽ khiến hội trường càng thêm khó kiểm soát.
Bảo vệ đang duy trì trật tự ở một bên xếp thành một hàng trước mặt hai người, ngăn cản người khác đến gần lần nữa, nhưng như cũ ngăn cản không được sắp điên cuồng fans.
"Hai người đến bệnh viện trước đi, ở đây tôi sẽ xử lý." Hàn Thời Hân nới với Lâu Anh.
Hai người vẫn ở nơi này, fans sẽ không thể bình tĩnh. Hơn nữa, tình huống vừa rồi, quả thật phải đi bệnh viện kiểm tra một chút.
Dưới sự hộ tống của bảo vệ, hai người cuối cùng cũng lên xe, đi đến bệnh viện.
Không đến vài phút, đoạn video Lâu Anh bị tấn công đã xuất hiện trên mạng.
Hai người lại lên hot search một lần nữa!
【Nam thần không có việc gì chứ? Trông có vẻ chảy rất nhiều máu. 】
【 Người phụ nữ điên kia thật đáng sợ, cô ta có thù gì với Lâu Anh, đến nông nỗi trở thành kẻ giết người. 】
【 Đều do Lâu Anh, mục tiêu của người đó rõ ràng là cô ta, kết quả nam thần vì cứu cô ta mới bị thương. 】
【 Lầu trên, việc này muốn trách chỉ có thể trách người phụ nữ điên kia, Anh Anh nhà tôi vẫn là người bị hại. 】
【 Tuy rằng như vậy, tôi cảm thấy Hạ Thanh Xuyên cứu người trong nháy mắt kia thật sự siêu cấp đẹp trai! Quả thực còn làm nức lòng bao cô gái hơn những tình tiết trong phim thần tượng. 】
......
Hầu hết trên mạng đều quan tâm vết thương của Hạ Thanh Xuyên thế nào, còn có người giận chó đánh mèo Lâu Anh, còn có người nói anh hùng cứu mỹ nhân rất đẹp trai......
Tuy nhiên lúc này, Hàn Thời Hân và Vương Hi không ai có tâm trạng đi quản điều đó.
Ngồi ở trong xe, Lâu Anh nhìn cánh tay toàn là máu của Hạ Thanh Xuyên, trong lòng áy náy "Lạch cạch lạch cạch*" rớt nước mắt.
*Âm thanh rơi nước mắt
"Thực xin lỗi Hạ lão sư, bởi vì tôi, nên anh mới bị thương." Lâu Anh nghẹn ngào nói.
Cô chưa từng bị thương nặng như vậy, ngày thường bị va chạm cô đã cảm thấy đau, càng đừng nói miệng vết thương sâu và lớn như vậy.
"Thật sự không sao, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi, nhìn thì chảy rất nhiều máu, nhưng thật ra rất nhanh sẽ lành." Hạ Thanh Xuyên nhẹ nhàng nâng tay lau nước mắt cho cô, chỉ có thể tận lực an ủi cô gái nhỏ.
Trước kia hắn còn bị nhiều vết thương nghiệm trọng hơn khi đóng phim, hiện tại chỉ là một chút vết thương trên da mà thôi, may hai mũi sau mấy ngày sẽ lành lại.
"Sao em lại giống một đứa trẻ vậy, động chút là thích khóc nhè." Giọng nói trầm thấp tràn đầy hương vị sủng nịch.
Hứa Dương lái xe ở phía trước cũng để ý, ở trong lòng "Tấm tắc" hai tiếng, thật là, bị thương còn không quên trêu chọc em gái.
Lúc trước cậu ta cảm thấy anh Xuyên ca đối với Lâu Anh không bình thường, hiện tại xem ra, quả nhiên cậu ta đoán không sai!
"Tôi mới không phải một đứa trẻ." Lâu Anh xấu hổ đỏ mắt trả lời.
Lúc này cô khóc cũng tốt, khóc nhè bất cứ khi nào không cử động.
"Ừm, em không phải đứa trẻ, vậy càng không thể tùy tiện khóc, bạn nhỏ nhìn thấy sẽ chê cười em."
Hạ Thanh Xuyên cuối cùng cũng dỗ được Lâu Anh ngừng khóc, nhưng không thể giảm bớt cảm giác áy náy của cô.
Hai người tới bệnh viện, chờ sau khi bác sĩ kiểm tra, may, chườm lạnh, băng bó xong hết, sau khi nói với Lâu Anh rất nhanh là có thể khỏi hẳn, cô mới hơi yên tâm chút.
Hạ Thanh Xuyên không cần nằm viện vì vết thương này, nhưng hiện tại bên ngoài một mớ hỗn loạn, Hàn Thời Hân và những người khác còn phải xử lý những việc tiếp theo, hai người chờ bọn họ ở bệnh viện trước.
"Anh Anh, em đói bụng không, chị đi mua cơm, em muốn ăn cái gì?" Tiểu Thi nhìn thời gian, đã sáu giờ.
"Hạ lão sư muốn ăn cái gì?" Lâu Anh xoay người sang hỏi Hạ Thanh Xuyên.
"Gì cũng được."
"Bác sĩ nói hiện tại anh phải ăn thanh đạm, ừ, còn có bổ máu nữa, Tiểu Thi chị mua đi."
"Được, tầm nửa tiếng nữa chị sẽ trở lại." Nói xong, cô ấy lôi kéo Lam Lam đi.
Hứa Dương thấy bọn họ đã rời đi, còn thừa một cái bóng đèn là mình, nên vội tìm cớ rời đi.
Hiện tại, phòng bệnh chỉ còn lại hai người bọn họ.
Hạ Thanh Xuyên dịu dàng nhìn Lâu Anh, chỉ là, sự dịu dàng lần này lại trộn với tình cảm khác.
"Tôi rất vui vì tôi bị thương, nếu lúc ấy tôi không phản ứng, khiến em bị thương, tôi cũng không biết cuối cùng nên làm gì bây giờ."
Lâu Anh nhất thời không biết nên trả lời thế nào, nếu như cô trì độn, cũng cảm giác được sự che chở của hắn.
Chỉ là, lúc trước hắn đã nói rõ ràng, sẽ không nảy sinh tình cảm vì một bộ phim.
Hạ Thanh Xuyên nhìn Lâu Anh đang ngốc ngốc, nhịn không được làm rõ lời nói hơn chút.
Ban đầu hắn tính từng bước từng bước một, nhưng scandal lúc trước, không, thật ra không phải là scandal, mà là sự thật, hắn rõ ràng rất muốn thừa nhận, nhưng không thể không làm sáng tỏ.
Hắn không muốn tiếp theo vẫn như vậy, hắn không muốn đợi nữa, hắn gấp không chờ nổi muốn nói cho cả thế giới biết tâm ý của mình.
Chỉ là trước đó, hắn cần phải lấy được sự đồng ý của một người.
Editor có chuyện muốn nói:
Chương sau là chương mà mọi người mong đợi đó! Lần này chắc chắn không hố:)))
Pass chương 36: Hạ Thanh Xuyên bao nhiêu tuổi? Gợi ý: pass có hai chữ số, viết liền [VD: 33]. Pass nằm ở chương 3x
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT