Thượng Quan Băng Nhi gật đầu:

- Muội chỉ am hiểu tốc độ bắn thôi! Lực công kích tuy không bằng Chu Béo, nhưng tốc độ lại hơn xa hắn, có điều không có năng lực phụ trợ hạn chế hay trói buộc gì cả. Lâm đội trưởng chỉ nên xem muội như một Cung thủ Tam châu bình thường nhé.

Nàng nói rõ năng lực của mình là để cho Lâm Thiên Ngạo tiện sắp xếp toàn đội. Là một đội trưởng, nếu như không biết được thực lực của các đội viên thì sao có thể phát huy ra chiến lực mạnh nhất của đội ngũ?

Lâm Thiên Ngao giãn mày, trong mắt lộ mấy phần tán thưởng. Có lẽ, thực lực của Thượng Quan Băng Nhi không cường đại, nhưng cô nàng lại khiến cho người ta có cảm giác rất dễ thân cận.

Năm nay, Lâm Thiên Ngao đã hai mươi chín tuổi. Gã gọi Thượng Quan Băng Nhi là tiểu cô nương cũng tuyệt không quá phận.

- Vậy muội muội chịu trách nhiệm công kích từ xa nhé. Đừng đứng quá xa ta năm thước đó!

Đối với Thượng Quan Băng Nhi, Lâm Thiên Ngao thật ra muốn chiếu cố nàng nhiều hơn. Không chỉ vì nàng có thực lực yếu nhất mà còn vì nàng có quan hệ với Chu Duy Thanh, là người Chu Duy Thanh theo đuổi. Do đó bản thân gã tự nhiên phải bảo vệ cho bạn gái của Chu Duy Thanh.

Khi Chu Duy Thanh mang theo Phì Miêu chui vào trong huyệt động quá một khắc*, Tiểu Tứ đã trở lại rất nhanh. Sắc mặt hắn hết sức không bình thường, lao vụt đến trước mặt Lâm Thiên Ngao rồi nói:

- Đội trưởng, tình hình tựa hồ có điều gì đó không ổn! Ta mới rồi kiểm tra trong rừng cây, phát hiện nhiều động vật nơi đây có vẻ đang bị thứ gì đó ảnh hưởng mà trở nên cực kỳ phấn khích, dường như có cả sợ hãi. Mắt của chúng đều hướng về chỗ chúng ta. Tiểu Bạch Hổ của Chu Duy Thanh rốt cuộc là Thiên thú gì? Sao lúc tiến cấp lại tạo ra động tĩnh lớn đến thế? Cho dù lân cận không có Thiên thú, chỉ sợ cũng sẽ dẫn không ít mãnh thú khác từ xa tới, chúng ta cần phải cẩn thận hơn.

Lâm Thiên Ngao nhíu mày, nhưng dù bất kỳ tình huống nào xuất hiện thì bọn họ cũng phải hộ pháp cho Chu Duy Thanh cùng Mèo Mập. Hiện tại, những người này chỉ có thể cầu nguyện cho không có Thiên thú cường đại nào bị hấp dẫn đến mà thôi.

Thời gian trôi qua từng phút, từng giây. Không gian xung quanh vẫn an tĩnh lạ thường. Giây lát đã qua đi nửa canh giờ, vốn mọi người ai nấy đều khẩn trương nhưng cũng dần dần bình tĩnh lại. Nhưng Lâm Thiên Ngao vẫn không hề buông lỏng chút nào, bắt tất cả giữ nguyên như cũ.

Bất chợt một thanh âm giận dữ tựa như tiếng sấm liên tục rống lên từ khu rừng rậm phía Tây. Mặc dù khoảng cách còn rất xa, nhưng tiếng gầm lớn như thế đã khiến cho mọi người đều phải biến sắc.

Lâm Thiên Ngao trầm giọng quát:

- Chuẩn bị ứng biến!

Không bao lâu sau mọi người liền ngửi thấy một mùi tanh tưởi nồng nặc truyền đến. Đột ngột, từ trong rừng đã nhảy ra bảy, tám Thiên thú vô cùng hung mãnh.

Con Thiên thú đi đầu bộ dạng giống như sư tử, thân hình dài đến bốn thước, cao quá một mét năm, chung quanh đầu lông bờm đỏ rực, ánh mắt như Hồng Bảo Thạch chớp lóe hung quang. Đằng sau nó có bảy con như vậy, nhưng đầu chúng không có lông bờm, hẳn là sư tử cái. Bọn chúng đều có điểm chung chính là màu lông đỏ như máu.

Sau khi tám con sư tử xuất hiện, chúng lập tức tán ra, vây quanh huyệt động, trong miệng không ngừng phát ra từng tiếng gầm rống.

Con sư tử đầu đàn mạnh mẽ ngửa mặt lên trời giận dữ rống to, thanh âm đinh tai nhức óc khiến tim người đập nhanh thình thịch, trong lòng phát lạnh. Hiển nhiên, tiếng rống giận dữ lúc trước là xuất phát từ con sư tử này.

Móng vuốt tám con sư tử đều đã giương ra, có vẻ tâm tình chúng đang vô cùng bất an. Ánh mắt con nào con nấy đều nhìn chằm chằm vào huyệt động sau lưng mọi người.

Lâm Thiên Ngao trầm giọng:

- Mọi người cẩn thận, đây là Huyết Diễm Sư! Con đầu đàn có thực lực chừng Tông giai sơ cấp, những con khác đều là Tôn giai trung cấp cả đấy. Chúng ta gặp phải cường địch rồi! Giết! Không cần nể nang gì nữa!

Ô Nha cười hắc chắc, cổ tay vung lên, Ô Kim Đồ Thần Phủ tái hiện. Túy Bảo ở cạnh Lâm Thiên Ngao cũng cười lạnh rồi đưa tay tới trước, năm viên Thể châu màu đen lặng lẽ hiện ra. Thể châu của y chính là sức chịu đựng. Một viên Thể châu trong đó chợt sáng bừng lên, lập tức trong tay Túy Bảo một thanh trường côn xuất hiện. Cùng lúc đó, đầu, ngực, eo và tay trái y cũng được bao phủ bởi những mảnh khôi giáp màu đen. Không ngờ trên người y lại có năm trang bị Ngưng hình, có điều chỉ là khải giáp không hoàn chỉnh. Bộ trang bị này lúc đầu do một vị Ngưng Hình Tông sư cao cấp luyện chế, phải có tám phần gộp mới tạo Ngưng hình khải giáp đầy đủ.

Đôi cánh của Tiểu Tứ cũng vươn dài rồi vỗ mạnh, nâng toàn thân hắn bay lơ lửng trên không trung, ánh mắt sắc bén nhìn đám sư tử, hoàn tất công tác chuẩn bị. Hiển nhiên, hắn chịu trách nhiệm tập kích, quấy rối, bên nào gặp nguy hiểm hắn sẽ tới giúp bên đó đối phó.

Tiểu Viêm cùng Diệp Phao Phao đồng thời thúc dục Thiên lực, trong tay cả hai hiện ra một cây trượng ngắn, dài tầm bốn thước, trên đỉnh khảm châu.

Loại vũ khí này được gọi là Ý châu Tăng Phúc thủ trượng, có thể tăng cường uy lực cho kỹ năng Thác ấn của Ý châu. Thích hợp với Ý châu Nguyên tố hệ của Thiên Châu Sư.

Đứng ở chính giữa, hai tay Lâm Thiên Ngao khẽ nhấc lên, tổ hợp Ngưng hình Thuẫn của gã đã phóng thích ra. Có điều lúc này gã chỉ tạo thành ba bộ phận, hai mắt nhìn chăm chú con sư tử đầu đàn đầy hung mãnh kia.

Bọn họ đều đến từ Học viện Thiên Châu lừng danh, không phải là những kẻ mới lần đầu tiên đối mặt với Thiên thú. Vì để rèn luyện năng lực phối hợp nên có một thời gian bọn họ được phái đi săn giết Thiên thú, tăng thêm kinh nghiệm. Vì vậy, cho dù thực lực của Huyết Diễm Sư trước mắt có mạnh mẽ đến mấy thì cũng không khiến bọn họ náo loạn chút nào.

- Hống!

Nhìn chằm chằm Lâm Thiên Ngao, con Huyết Diễm Sư đầu đàn nỗi giận gầm một tiếng, chân trước sải ra đập vào nền đá tạo nên những âm thanh ầm ầm thật lớn, bộ lông trên thân nó tựa như bốc cháy, đỏ rực. Không chỉ nó mà những con Huyết Diễm Sư khác cũng như thế, chỉ là sắc máu trên lông chúng so với con đầu đàn nhạt hơn khá nhiều mà thôi.

- Cẩn thận!

Lâm Thiên Ngao quát vang.

Khi gã vừa hét lên nhắc nhở, bảy con sư tử đồng thời chuyển động. Huyết Diễm Sư trong Thiên thú coi như thuộc hạng yếu kém, tuy bọn chúng trời sinh ra có sức lực rất lớn, thân thể lại cực kỳ bền bỉ. Khi phát động công kích, trên thân còn bốc lên huyết diễm có nhiệt độ rất cao, lực công kích tương đối mạnh mẽ. Nhưng thiếu sót của bọn chúng chính là không có năng lực công kích từ xa, hơn nữa, cấp bậc Tiên thiên khá thấp. Dù là Huyết Diễm Sư Vương, tu vi cũng không vượt quá Trung giai. Trong khi đó, Huyết Diễm Sư trước mặt tối đa cũng chỉ cấp Sư Vương mà thôi, thậm chí còn không tới.

Bảy đầu Huyết Diễm Sư đồng thời lao tới, tốc độ của chúng thật mau lẹ, tựa như có bảy đạo huyết quang từ khắp các hướng đánh úp về phía mọi người.

Cũng thật kỳ lạ, có lẽ vì Ô Kim Đồ Thần Phủ của Ô Nha có lực chấn nhiếp quá mạnh mẽ hay sao đó, mà không một con Huyết Diễm Sư nào nhắm nàng ta công kích cả. Ba con thì chồm tới Túy Bảo, hai con lao về Thượng Quan Băng Nhi, còn hai con khác cố gắng từ mặt bên vòng qua rồi nhào vào Tiểu Viêm cùng Diệp Phao Phao. Không nghi ngờ gì, đối tượng mà bọn chúng “ưu tiên” tấn công chính là Túy Bảo.

Lâm Thiên Ngao vẫn không nhúc nhích, vì gã tuyệt đối tin tưởng đồng bạn của mình. Ánh mắt gã thủy chung vẫn nhìn chằm chằm vào con Huyết Diễm Sư Vương mà gã đoán là đạt tới Tông cấp Thiên thú kia.

Bởi bản thân Lâm Thiên Ngao cũng không dám chắc có thể thắng nó.

Nhưng không ai ngờ rằng, người phát động công kích đầu tiên lại là Thượng Quan Băng Nhi.

Trên đầu bảy con Huyết Diễm Sư đột nhiên xuất hiện bảy luồng sáng màu xanh rực rỡ. Thậm chí, không một ai nhìn rõ động tác của Thượng Quan Băng Nhi như thế nào, chỉ cảm thấy Thanh Linh Cung đầy hư ảo trên tay nàng chợt lóe lên rồi phát ra bảy đạo thanh quang.

Thiên thú đầu tiên hứng chịu công kích chính là ba con Huyết Diễm Sư đang lao về phía Túy Bảo. Hơn nữa, đòn tấn công của Thượng Quan Băng Nhi nhắm về ba con Huyết Diễm Sư này rất có sự tính toán. Hai mũi nhanh nhất ẩn chứa Thiên lực Phong hệ nhắm thẳng vào mắt hai con lao tới trước, bởi dù cho thân thể chúng có mạnh đến đâu thì mắt của chúng vẫn là nơi cực kỳ yếu ớt. Ngay lập tức, hai con Huyết Diễm Sư đó cơ hồ cùng dừng lại, bọn chúng chỉ kịp nhắm nghiền mắt, dùng cặp mí thật dày để ngăn cản công kích của Thượng Quan Băng Nhi.

Mũi tên bắn tới chỉ để lại một vệt máu trên thân Huyết Diễm Sư, rõ ràng đã sai trật. Nhưng khi bọn chúng gầm lên rồi cụp mí xuống thì hướng lao đến đã bị lệch đi. Rồi sau đó, mũi tên thứ ba của Thượng Quan Băng Nhi mới tiếp tục bắn về phía con Huyết Diễm Sư còn lại đang công kích Túy Bảo.

Ba mũi bắn ra, hai con dừng lại, để lộ thân hình một con, khiến cho Túy Bảo khỏi phải một lúc đối đầu với ba con Huyết Diễm Sư. Nhờ Thượng Quan Băng Nhi, áp lực lên Túy Bảo đã giảm xuống rất nhiều, trường côn màu đen trong tay y chợt vàng rực, cực nhanh phang thẳng xuống đầu con Huyết Diễm Sư còn lại. Côn ảnh vút qua khiến không gian xung quanh phải xao động không ngừng. Lúc này Huyết Diễm Sư đã không cách nào đoán được vị trí đánh tới của của hắc côn, bởi sắc vàng rực rỡ đã làm nó hoa mắt.

Một côn của Túy Bảo đập xuống, thì mũi tên thứ ba của Thượng Quan Băng Nhi cũng vừa đến, mục tiêu vẫn là con mắt của Huyết Diễm Sư. Lần này, thì nó chính xác xuyên thẳng vào mắt con sư tử. Mũi tên này được Thượng Quan Băng Nhi vận vào rất nhiều Thiên lực, lại thêm nàng sử dụng kỹ năng tự động truy tung, cho nên bất luận lực xuyên thấu hay chống lại sức đề kháng của Huyết Diễm Sư đều vượt xa hai mũi tên lúc nãy.

Huyết Diễm Sư đang đối mặt với công kích của Túy Bảo, thì bất ngờ bị mũi tên này bắn thủng mí mắt. Dù chỉ là vết thương khá nhẹ, không đến nổi bị mù, nhưng dù sao đó vẫn là con mắt! Đối với đại đa số sinh vật mà nói, con mắt chính là nơi yếu ớt nhất, bị một mũi tên như vậy bắn trúng thì làm sao có thể chịu cho thấu được đây…

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, trường côn của Túy Bảo không đập vào đầu Huyết Diễm Sư như mọi người đã nghĩ, mà thừa cơ cặp mắt nó bị chấn thương liền đổi hướng phang thẳng vào cổ. Chưa nói chuyện con Huyết Diễm Sư này bây giờ không thể né tránh, cho dù là cứng đối cứng thì nơi đó vẫn là vị trí mà nó không có được lực phòng ngự mạnh nhất. Túy Bảo không lựa chọn tấn công vào đầu nó quả rất khôn ngoan, bởi xương đầu của Huyết Diễm Sư là vô cùng cứng rắn.

Phanh!



Con Huyết Diễm Sư bị hắc côn trong tay Túy Bảo hất tung lên không trung rồi nặng nề rơi xuống đất, toàn thân bị phủ một tầng kim quang, lăn lông lốc vài vòng mới miễn cưỡng đứng dậy được.

Túy Bảo có tu vi Thiên Tôn trung giai, luận cấp độ cũng không sai biệt lắm với Huyết Diễm Sư. Nhưng con sư tử này trong tình huống bất ngờ chấn thương song nhãn lại bị Túy Bảo dũng mãnh đánh một côn toàn lực, lập tức trọng thương không nhẹ. Nếu không phải nó da dày thịt béo hoặc đổi lại là một con Thiên thú khác, thì không chừng một côn kia của Túy Bảo đã xử đẹp nó rồi.

Lại nói mọi người lúc này đang vì bảy phát tên huyền diệu của Thượng Quan Băng Nhi mà kinh hãi vô cùng. Bởi nàng đã cho bọn họ biết, cái gì gọi là xạ tốc.

Chỉ thấy nàng vững vàng đứng tại chỗ, từng luồng sáng xanh thẫm như những tia chớp không ngừng lóe lên rồi lao ra từ Thanh Linh Cung. Mỗi một luồng sáng đều nhắm vào mắt của Huyết Diễm Sư, mặc kệ cho chúng di chuyển đến thế nào thì những mũi tên này vẫn đuổi theo sát nút.

Chỉ dựa vào Thanh Linh Cung thôi thì lực công kích của Thượng Quan Băng Nhi thật sự vẫn chưa đủ mạnh. Huống chi nàng chỉ có tu vi Tam châu, Thiên lực của nàng là yếu nhất trong tất cả mọi người! Nhưng chính trong tình huống như vậy, nàng lại làm được một việc mà có lẽ với những người khác là bất khả thi.

Bảy con Tôn cấp trung giai Huyết Diễm Sư không ngờ lại bị một mình Thượng Quan Băng Nhi áp chế. Ngoại trừ một con được nàng cố ý “để dành” cho Túy Bảo, những con còn lại đều không thể tiến gần phạm vi mười thước xung quanh mọi người.

Lập tức đám Huyết Diễm Sư không ngừng gầm rống lên đầy giận dữ. Bọn chúng chỉ có thể sử dụng chân trước che lấy mắt của mình. Nhưng dù như vậy, những mũi tên của Thượng Quan Băng Nhi vẫn cực kỳ linh ảo mà chui tọt qua khe hở giữa các móng vuốt rồi chọc thẳng vào mi mắt chúng.

Mắt lúc nào cũng hăm he chấn thương đã khiến đám Huyết Diễm Sư không thể phát huy toàn lực. Bởi đơn giản, những yếu điểm của chúng đã hoàn toàn bị Thượng Quan Băng Nhi triệt để khai thác và khắc chế. Không có khả năng công kích từ xa thì trong thời gian sắp tới, bọn chúng sẽ còn bị Thượng Quan Băng Nhi “hành hạ” dài dài.

Lúc này, Tiểu Tứ trên không trung chỉ biết trợn mắt há mồm mà nhìn. Hắn còn nhớ như in, lúc đầu ở Học viện Thiên Châu mình đã châm chọc Chu Duy Thanh như thế nào, khi đó Thượng Quan Băng Nhi đã tức giận đứng dậy muốn cùng hắn đánh cuộc ra sao. Đến giờ thì hắn đã biết rõ rồi, cặp “vợ chồng” biến thái này mặc dù tu vi không mạnh nhưng thành tựu về mặt Tiễn thuật lại vô cùng tinh thâm.

Đối với tài bắn cung như vậy, trừ Lâm Thiên Ngao am hiểu phòng ngự và cái thân thể “mình đồng da sắt” của Ô Nha thì có thể không thèm để ý. Còn lại những người khác thì thế nào? Dù thực lực của bọn họ mạnh hơn Thượng Quan Băng Nhi và Chu Duy Thanh, nhưng nếu giữa đôi bên cách nhau hơn năm mươi thước trở lên, ai dám nói mình có thể áp sát bọn họ?

Lâm Thiên Ngao thì còn hiểu nàng rõ hơn rất nhiều so với Tiểu Tứ. Thượng Quan Băng Nhi vẫn hết sức tỉnh táo và khả năng nắm bắt thời cơ của nàng vô cùng chuẩn xác. Sau khi Thượng Quan Băng Nhi vừa bắn ra bảy mũi tên, Lâm Thiên Ngao liền có thể đoán được, cô nàng này tuyệt đối là kẻ từng trải trên chiến trường, hơn nữa còn là kẻ cực kỳ có thiên phú trong chiến đấu chứ chẳng nghi.

Đây mới là lần đầu tiên mọi người phối hợp với nhau, và nàng đã phụ trợ một cách tuyệt vời cho Túy Bảo. Quả thật Thượng Quan Băng Nhi là một Cung thủ có khả năng công kích tầm xa hết sức hiếm có, ngoại trừ lực công kích hơi yếu một chút thì bất kỳ đoàn đội nào có được Cung thủ như nàng sẽ là vạn hạnh trong vạn hạnh.

Thật ra đấy chẳng qua chỉ là một phần thực lực của Thượng Quan Băng Nhi, bởi trình độ của nàng đâu chỉ dừng lại ở đó? Năng lực mà nàng am hiểu nhất không phải mỗi công kích tầm xa mà còn là vừa di động vừa công kích tầm xa. Ngàn lần không được quên, nàng là một Thiên Châu Sư thiên về tốc độ. Mặc dù Thượng Quan Băng Nhi không thể bay lượn, nhưng nếu nói về tốc độ thì kể cả người có tu vi Tứ châu như Tiểu Tứ vẫn không đủ khả năng so bì với nàng.

Thiên Cung Doanh là địa phương nào chứ? Đấy chính là nơi có Ảm Diệt Tiễn đầy biến thái, thiên đường của những Cung thủ biến thái. Thân là đệ tử đích truyền của Doanh trưởng Thiên Cung Doanh, tài bắn cung của Thượng Quan Băng Nhi còn lợi hại hơn Chu Duy Thanh nhiều lắm.

Nhớ lúc xưa, nơi đó không có một ai là Thiên Châu Sư, nhưng lại có thể giết chết rất nhiều cường giả Thiên Châu Sư là dựa vào cái gì? Không phải là ỷ vào tài bắn cung quỷ khốc thần sầu này hay sao. Có thể nói, nếu để cho Chu Duy Thanh và Thượng Quan Băng Nhi ở khoảng cách một trăm mã mà dốc toàn lực, ngoại trừ Lâm Thiên Ngao với sức mạnh phòng ngự kinh khủng có thể chống đỡ, thì những người khác đều không có bất kỳ cơ hội chiến thắng. Ngũ châu thì đã sao? Cung tên là vũ khí công kích tầm xa có sức xuyên thấu mạnh nhất, ai dám nói thân thể mình có thể chống đỡ được mũi nhọn đầu tên?

Sầm một tiếng chợt thấy Ô Nha chuyển động, thân thể của nàng tựa như một quả đạn pháo bay vụt ra ngoài, mục tiêu là một con Huyết Diễm Sư đang bị Thượng Quan Băng Nhi áp chế.

Cùng lúc Ô Nha lao ra tấn công, Diệp Phao Phao và Tiểu Viêm cũng đồng thơi giơ pháp trượng lên. Một mũi mâu bằng băng lóng lánh chói mắt lập tức ngưng kết trên đầu Diệp Phao Phao, nhanh chóng kéo dài gần một trượng, thô to như một cánh tay.

Diệp Phao Phao vốn là người cao ngạo, Chu Duy Thanh và Thượng Quan Băng Nhi đã thể hiện ra thực lực cường đại đến vậy, y thân là kẻ dẫn đầu Học viện Quân sự Hoàng gia Phỉ Lệ, há có thể yếu hơn sao? Chiêu này của y đã ngưng tụ một lượng Thiên lực cực kỳ cường đại từ tu vi Tứ châu của bản thân rồi.

Trong lúc Diệp Phao Phao ngưng tụ Băng mâu thì bên cạnh hắn Tiểu Viêm đã phát động công kích. Từng cuộn lửa rực rỡ từ pháp trượng trên tay không ngừng lao ra, đó chính là Bạo Liệt Hỏa Cầu. Đây là kỹ năng Nhị Tinh trung giai của Hỏa hệ, những Thiên Châu Sư có thiên phú và điều kiện cao nhất định sẽ không Thác ấn kỹ năng này. Thế nhưng Bạo Liệt Hỏa Cầu thông thường chỉ có một, trong khi Tiểu Viêm lúc này lại phóng ra tới chín quả cầu lửa?! Thì ra nó không phải là Bạo Liệt Hỏa Cầu bình thường, mà là kỹ năng cấp cao hơn của Bạo Liệt Hỏa Cầu tên gọi Liên Châu Hỏa Cầu, được đánh giá Ngũ Tinh, có điều chỉ là Ngũ Tinh trung giai. Còn Băng mâu mà Diệp Phao Phao ngưng tụ lại là kỹ năng Bát Tinh. Thân là con của tể tướng, y làm sao mà thiếu tiền cho được.

Nhưng, thực lực Tiểu Viêm vẻn vẹn chỉ có thể phóng ra Liên Châu Hỏa Cầu thôi sao? Rất nhanh, ánh mắt Diệp Phao Phao đã hiện lên vẻ khiếp sợ. Chín quả cầu lửa sau khi bay ra không hề lao đến tấn công Huyết Diễm Sư, mà quả cầu thứ nhất đột nhiên dừng lại để cho quả cầu thứ hai đâm thẳng vào. Ngay sau đó, những quả cầu lửa phía sau từng viên một chui tọt vào quả cầu lửa đầu tiên. Ngắn ngủi trong một hơi thở, chín khỏa Bạo Liệt Hỏa Cầu đã nhập vào nhau. Bạo Liệt Hỏa Cầu vốn màu vàng rực lửa, nhưng sau khi chín khỏa nhập một đã trở nên đỏ chói và cực kỳ xinh đẹp.

Chín quả cầu lửa hợp nhất dũng mãnh lao vào thân thể Huyết Diễm Sư. Một tiếng nổ rung trời vang lên! Thân thể của Huyết Diễm Sư mạnh mẽ là vậy, nhưng ngay khi bị quả cầu lửa màu đỏ đập vào liền văng xa mười trượng có dư, da bong thịt tróc lộ ra từng đoạn xương trắng vô cùng thê thảm, nằm im không cục cựa tựa hồ đã chết...

Phải biết rằng, Huyết Diễm Sư tự thân đã có thuộc tính Hỏa, trời sinh kháng nhiệt cực mạnh. Vậy mà Tiểu Viêm chỉ một chiêu đã có thể đánh cho một con Huyết Diễm Sư thực lực ngang ngửa với mình mất mạng! Có thể thấy chín quả cầu lửa áp súc thành một kia mạnh mẽ đến mức nào! Sức nổ cường đại như vậy, Liên Châu Hỏa Cầu còn có thể so sánh nữa sao?

Diệp Phao Phao lập tức hiểu rằng, nếu đổi lại là y đối mặt với công kích vừa rồi của Tiểu Viêm, chỉ sợ còn chưa kịp làm gì thì thịt xương đã hóa thành tro bụi.

Chênh lệch, đây chính là chênh lệch thật sự!

Công kích của Diệp Phao Phao cuối cùng cũng xuất ra, tiếc là y không dễ dàng đắc thủ giống như Tiểu Viêm.

Vừa thấy con Huyết Diễm Sư kia bị nổ chết, Huyết Diễm Sư Vương nãy giờ chưa kịp gia nhập vòng chiến liền điên cuồng nổi giận. Thân thể nó bỗng nhiên phình ra cực kỳ khổng lồ, huyết diễm bùng lên chói lọi khiến toàn thân con Sư Vương giống như là một quả cầu lửa vô cùng to lớn.

Băng mâu Diệp Phao Phao phát ra không ngờ đã bị quả cầu lửa đó chặn lại, lóe lên vài tia sáng xanh yếu ớt rồi hòa tan vào hỏa diễm hừng hực bốc cháy kia.

Thượng Quan Băng Nhi liên tục xạ tốc vũ tiễn. Có điều ngọn lửa quanh thân con Thiên thú Tông cấp hạ vị Huyết Diễm Sư Vương này không phải là thứ mà tên của nàng có thể công phá. Bởi bất kỳ mũi tên nào tiến đến gần nó đều đã hóa thành tro bụi mà bay tứ tán.

Hỏa diễm bùng lên, Huyết Diễm Sư Vương gầm rống lao đi, có điều mục tiêu không nhằm vào Lâm Thiên Ngao ở phía trước mà lại là Ô Nha. Bởi ngay khi Tiểu Viêm dùng Liên Châu Hỏa Cầu áp súc giết chết một con Huyết Diễm Sư, Ô Nha bên này vốn đã động thủ. Nàng ta là Thiên Châu Sư thuần lực lượng, nhưng tốc độ cũng không chậm. Lúc đó đã ngang nhiên lao ra, Huyết Diễm Sư không thể nhìn thấy gì rồi, thì sao nàng còn chê mà không thịt? Người Ô Kim trời sinh đã là kẻ đồ sát Thiên thú, chỉ thấy cự phủ trong tay nàng chớp động, con Huyết Diễm Sư mù lòa đã bị phân thây hết sức nhẹ nhàng.

Ngay lúc Huyết Diễm Sư Vương lao đến, Lâm Thiên Ngao cũng chuyển động. Tốc độ của gã tuy không nhanh nhưng lại đâm thẳng vào đúng vị trí chắn giữa cú nhảy Huyết Diễm Sư Vương đang tấn công vào Ô Nha.

Mắt thấy khoảng cách giữa Huyết Diễm Sư Vương và Ô Nha chỉ còn năm thân ngựa, Lâm Thiên Ngao lập tức thi triển trọng thuẫn, tông mạnh vào bên hông Huyết Diễm Sư Vương.

Có điều, gã không thể đụng thẳng vào thân thể của nó. Bởi khi còn ở trên không, Huyết Diễm Sư Vương đã cảm nhận được áp lực ập đến, lập tức nó uống mình, vung trảo vồ ngang.

Đáng tiếc, phản ứng của nó tuy không chậm, nhưng kẻ nó đối mặt lại là Lâm Thiên Ngao. Vồ hay tông trên không đối với gã nào có gì khác nhau? Cự thuẫn mà Lâm Thiên Ngao phát động trong một khắc kia, đã Ngưng hình đến trạng thái mạnh nhất của nó là tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn. Bởi địch thủ của gã lúc này là một con Thiên thú Tông cấp hạ vị, nên Lâm Thiên Ngao nào dám chủ quan dẫu chỉ nửa phần..?

Lâm Thiên Ngao xoạc chân thành thế bắn tên, hộ thuẫn đẩy nhanh về phía trước. Ầm một tiếng nổ thật lớn, cú đụng cực mạnh đã khiến gã phải lùi về sau hai bước nhưng thân thể và trọng thuẫn trong tay vẫn ổn định như cũ, chỉ có Huyết Diễm Sư Vương là bị phản lực chấn văng ra xa vài trượng.

Thấy Ô Nha hăm hở xông lên, Lâm Thiên Ngao bèn cản lại:

- Dọn dẹp những con Huyết Diễm Sư khác đi, Sư Vương cứ để cho ta.

Lúc này, đám Huyết Diễm Sư chỉ còn lại năm con, luôn được trọng tiễn của Băng Nhi “chiếu cố” nên chỉ có thể rống giận gầm thét mà né tránh. Bởi nếu chúng liều mạng xông lên dưới làn tên như mưa kia thì chỉ là tự đi tìm chết mà thôi.

Bốn người Ô Nha, Túy Bảo, Tiểu Viêm, Diệp Phao Phao đồng thời phát động công kích, gia tăng sức ép.

Lúc đầu bọn họ vẫn chưa yên tâm, sợ rằng xạ tiễn cực tốc như thế rất có thể sẽ ngộ thương đến mình, nhưng nỗi lo đó đã rất nhanh biến mất. Tài bắn cung của Thượng Quan Băng Nhi thật sự cao minh, có lúc tưởng mũi tên sắp lao vào người, không ngờ nó lại lượn một vòng, căn bản không chạm đến chéo áo của bất kỳ ai.

Dưới tình huống đó, đám Huyết Diễm Sư này dù là Thiên thú Tôn cấp trung giai nhưng đối mặt với xạ tiễn cao siêu như thế, lại thêm tổ hợp chiến đấu cực mạnh kia, chúng còn có biện pháp gì chống đỡ nữa đây?

Về phần Huyết Diễm Sư Vương cũng bất lực mà không có cách ứng phó nào.

Lúc trước đánh cuộc với Chu Duy Thanh và Vân Ly, Lâm Thiên Ngao chỉ đứng nguyên tại chỗ không di động, nên không làm sao phô diễn toàn bộ thực lực của gã. Còn bây giờ tất cả những năng lực đặc thù và cường đại đều được tận lực phát huy. Thượng Quan Băng Nhi cuối cùng đã hiểu, tại sao Chu Duy Thanh lại coi trọng Lâm Thiên Ngao đến vậy.

Không nghi ngờ chút nào, con Huyết Diễm Sư Vương này cũng tương đương với một cường giả Thất châu, thực sự có thể áp đảo hoàn toàn bất kỳ ai trong Phỉ Lệ chiến đội. Lực công kích của nó cực kỳ kinh người, thân thể Ô Nha cường đại là thế mà đối phó với hỏa diễm hừng hực toát ra từ Sư Vương cũng rất vất vả. Những người khác như Tiểu Viêm thì tuyệt đối không dám đến gần nó. Túy Bảo mặc dù có thể ngăn cản đôi ba chiêu, nhưng giáp chiến lâu dài thì cũng không cách nào chịu nổi.

Ấy thế mà con Tông cấp hạ vị Huyết Diễm Sư Vương này chỉ đấu ngang tay với Lâm Thiên Ngao.

Động tác của Lâm Thiên Ngao không nhanh, thậm chí không có chút tiết tấu. Nhìn cứ như gã thuận tay cầm trọng thuẫn che qua che lại thân thể, vô cùng chậm chạp, vậy mà Huyết Diễm Sư Vương lại không thể công phá nổi.



Lâm Thiên Ngao chống cự đến giờ chỉ dựa vào tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn mà thôi. Nhưng gã lại khiến Huyết Diễm Sư Vương có cảm giác như trọng thuẫn chỗ nào cũng có. Mỗi khi nó định thay đổi vị trí tấn công thì Lâm Thiên Ngao chỉ bước một bước liền đón đỡ được. Có vẻ như gã đã không cho Huyết Diễm Sư Vương có được góc độ tốt nhất để phát lực hoặc phá vỡ phòng ngự của mình.

Nhìn Lâm Thiên Ngao đang cùng Huyết Diễm Sư Vương áp sát giao thủ, bất kỳ ai chỉ dùng thị giác để quan chiến, thì sẽ nghĩ rằng lúc này gã đang gặp nguy hiểm vô cùng.

Dưới tình huống bị Lâm Thiên Ngao quấn chân như vậy, Huyết Diễm Sư Vương không có đến nửa cơ hội để thoát thân, chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng loại của nó lần lượt chết dưới tay những thành viên Phỉ Lệ chiến đội.

Công kích của Ô Nha quá mãnh liệt, Ô Kim Sát Thần Phủ nặng hơn một ngàn ba trăm cân mà nàng cứ múa lên vun vút, dù là Sư Vương với lực phòng ngự cực mạnh cũng không chịu nổi, đừng nói đến những con Huyết Diễm Sư bình thường này.

Năm Huyết Diễm Sư thì có tới ba con đã chết trong tay nàng. Càng quỷ dị hơn, Ô Kim Sát Thần Phủ chỉ cần dính một chút máu, liền hấp thu ngay lập tức, khiến cho quầng sáng ám kim càng lúc càng rực rỡ lên. Thần khí trấn tộc của người Ô Kim quả thật bất phàm.

Thượng Quan Băng Nhi lúc này đã ngừng công kích, lặng lẽ thu thập những mũi tên chưa bị hư trên mặt đất. Nàng biết, cuộc chiến đến lúc này đã không cần tới nàng nữa, bởi ngay cả Huyết Diễm Sư Vương cũng không có cơ hội thoát ra mà tấn công nàng.

Tiểu Viêm sau khi giết chết con Huyết Diễm Sư kia, không tiếp tục tấn công nữa mà cùng Ô Nha và Túy Bảo đi đến bên cạnh Lâm Thiên Ngao.

Túy Bảo cười hắc hắc:

- Lão đại, động thủ được rồi!

Lâm Thiên Ngao mới trầm giọng quát lên:

- Diệp Phao Phao, phóng Băng Mâu!

- Được!

Diệp Phao Phao và những người ở đây phối hợp cũng chưa thật ăn ý lắm, phải đợi Lâm Thiên Ngao nói ra mới biết nên làm thế nào. Y bèn vận Thiên lực lên mà ngưng tụ Băng Mâu. Mặc dù không biết vì sao Lâm Thiên Ngao bảo mình công kích trước, nhưng y vẫn làm theo. Trong suy nghĩ của y, Băng Mâu đối với tầng Huyết Diễm hộ thể của Sư Vương cũng đâu có tác dụng gì quá lớn?

Chỉ trong khoảng năm hơi thở, Băng Mâu của Diệp Phao Phao đã ngưng tụ xong. Hắn hét lớn một tiếng “phá”, Băng Mâu lập tức hóa thành một luồng sáng màu lam sắc lạnh lao thẳng đến Huyết Diễm Sư Vương.

Đến lúc này, Lâm Thiên Ngao mới cho Diệp Phao Phao và Thượng Quan Băng Nhi thấy, cái gì là lực lượng phòng ngự cực mạnh.

Khi Diệp Phao Phao hô “phá”, Lâm Thiên Ngao cũng quát lên cực lớn, đồng thời chân phải đạp mạnh trên mặt đất, tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn ngời lên một màu vàng rực rỡ rồi toàn bộ tấm thuẫn đã được nhấc bổng lên, hung hăng đập xuống thân thể Huyết Diễm Sư Vương.

Trong nháy mắt Huyết Diễm hộ thể của Huyết Diễm Sư Vương đã bị quầng sáng màu vàng chói lọi kia bao bọc. Không biết Lâm Thiên Ngao đã dùng loại kỹ năng nào mà Huyết Diễm Sư Vương trong thoáng chốc như mê muội đi. Cùng lúc, Băng Mâu của Diệp Phao Phao đã lao tới...

Trong sát na đó, Lâm Thiên Ngao đột nhiên dùng tấm thuẫn giáng xuống thân thể Huyết Diễm Sư Vương một lần nữa, đẩy nó tới ngay vị trí mà Băng Mâu có thể thọc thẳng vào mắt.

Phập..! Grao…

Mất đi Huyết Diễm hộ thể, dù lực phòng ngự của Sư Vương có kinh người bao nhiêu thì mí mắt vẫn chỉ là mí mắt, mà Băng Mâu của Diệp Phao Phao lại là kỹ năng công kích Thủy hệ cấp Bát tinh vô cùng cường đại. Ngay khi Băng Mâu phóng tới, mắt nó lập tức bị xuyên thủng, lần này thì Huyết Diễm Sư Vương đã thực sự trọng thương.

Vừa lúc đó, Túy Bảo và Ô Nha đồng thời chuyển động.

Trường côn trong tay Túy Bảo chợt vung lên đánh ra ba côn nhanh như chớp, kim quang lóe lên rực rỡ. Côn ảnh rợp trời, thần tốc như điện quang hỏa thạch, hóa thành một màn sáng vàng chói lọi. Nếu không quan sát kỹ, sẽ tưởng rằng ba côn này chỉ là một côn.

Thật ra đây không phải kỹ năng Thác ấn Ý Châu gì cả, mà là Côn pháp do Túy Bảo tự mình luyện ra, Phá Tà Tam Đả. Côn pháp này kết hợp với kỹ năng Thác ấn Phá Tà của Ý châu có thuộc tính Quang Minh, khiến cho lực công kích tuy không mạnh nhưng lại mang đến hiệu quả choáng váng.

Phanh! Phanh! Phanh!

Ba côn, toàn bộ đều đập lên đỉnh đầu của Huyết Diễm Sư Vương, khiến nó tru lên thảm thiết như heo bị cắt tiết. Huyết Diễm hộ thể của nó vẫn bị trói buộc như cũ, không cách nào bảo vệ cho nhục thân.

Lúc này là đến phiên Ô Nha biểu diễn. Ô Kim Sát Thần Phủ xoay tít trên không, cuộn đến như gió lốc, hóa thành một đạo kim quang hình bán nguyệt rồi bổ xuống. Không ai có thể thấy rõ có bao nhiêu phủ đã được bổ ra…

Lực phòng ngự của Huyết Diễm hộ thể quả thật rất mạnh, một búa của Ô Kim Sát Thần Phủ thì không thể chém chết nó. Nhưng một không được thì nàng búa nhiều búa… huống chi lúc này nó đã không còn Huyết Diễm bảo vệ. Nên ngắn ngủi trong vòng hai hơi thở, cái đầu to cộ của Sư Vương đã đứt lìa, máu tươi bắn tung tóe dính đầy lên người Ô Nha và Túy Bảo, chỉ có Lâm Thiên Ngao ẩn sau tấm thuẫn là không nhiễm huyết mà thôi.

Túy Bảo liên tục tặc lưỡi, hít hà:

- Ô Nha muội muội à, muội càng ngày càng bạo liệt nha. Quả thực là thiên phú dị bẩm mà!

Thực lực của người Ô Kim mặc dù cường đại, nhưng bề dày lịch sử của bọn họ cũng không ít. Đối với chiến tích của mình, họ cũng không mấy quan tâm.

Ô Nha cười hắc hắc, Ô Kim Sát Thần Phủ hóa thành hai đạo ô quang, nhập vào bàn tay. Nhìn kỹ liền có thể phát hiện, trên hai ngón tay cái của nàng, có hai chiếc nhẫn. Hiển nhiên, chúng chuyên môn dùng để chứa Ô Kim Sát Thần Phủ rồi.

Cất Ô Kim Sát Thần Phủ đi, nàng tung cước đá lên mình Huyết Diễm Sư Vương rồi đưa tay mò mẫm gì đó trong người nó. Chỉ trong chốc lát, một quả Thiên hạch đỏ sậm đã ở trong tay nàng.

Lúc này, Lâm Thiên Ngao cũng đã thu hồi trọng thuẫn, mỉm cười:

- Thiên hạch của Huyết Diễm Sư đều là đồ tốt, mà Thiên hạch của con Huyết Diễm Sư Vương lại là vật liệu khá quý giá để luyện chế trang bị Ngưng hình. Chúng ta nên thu thập hết đừng để lãng phí, lợi ích đạt được sẽ chia đều.

- Để đó muội! Để đó muội làm!

Ô Nha lập tức hưng phấn reo lên rồi giành lấy công việc này, Tiểu Tứ từ trên không trung bèn hạ xuống, giúp nàng góp nhặt những thứ hữu dụng của Huyết Diễm Sư.

Lâm Thiên Ngao nhặt những mũi tên còn dùng được rồi quay trở lại trước cửa huyệt động đưa cho Thượng Quan Băng Nhi. Gã nhìn nàng gật đầu:

- Cô bắn cung rất giỏi!

Thượng Quan Băng Nhi khẽ mỉm cười:

- Đội trưởng quá khen, các người mới thật lợi hại. Con Huyết Diễm Sư Vương kia, muội đúng là không có biện pháp đối phó.

Lâm Thiên Ngao cũng cười:

- Xem ra, cô và Chu Duy Thanh đều có lai lịch không tầm thường. Chiến đội chúng ta có cô, vừa hay bổ khuyết được nhược điểm xạ tốc từ xa. Kỹ năng Thác ấn Ý châu có khá hơn nữa thì tần suất công kích cũng vĩnh viễn không thể nào bì lại cung tiễn của cô được.

Trong giới Thiên Châu Sư, mỗi cá nhân đều có những phương hướng tu luyện khác nhau. Có Thiên Châu Sư chỉ thiên về năng lực sử dụng Thể châu, đối với những Thiên Châu Sư này, thân thể và lực lượng của họ vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa kỹ chiến thuật cũng rất khá, ví dụ như Ô Nha. Hoặc có Thiên Châu Sư thiên về Ý châu với những kỹ năng Thác ấn như Tiểu Viêm và Diệp Phao Phao, rất thiện nghệ trong công kích tầm trung.

Đương nhiên, ngày hôm nay những Thiên Châu Sư nào biết cách kết hợp giữa Ý Châu và Thể Châu thì về sau mới là người có thực lực mạnh nhất, nếu có khác thì cũng là do trình độ chênh lệch mà thôi.

Mặc dù tu vi Thượng Quan Băng Nhi chỉ là Tam châu, nhưng với tài bắn cung thần sầu của mình, nàng có thể chiến đấu trong phạm vi lớn để giảm bớt tiêu hao Thiên lực. Nàng không phải là đối thủ của Ô Nha hay Lâm Thiên Ngao, nhưng nếu như chiến đấu với Diệp Phao Phao hoặc Tiểu Viêm thì lại rất khó nói. Với Phong Tranh Xạ Pháp, chỉ cần nàng có đủ không gian và thời gian thì dù tu vi Ngũ châu như Tiêu Viêm cũng sẽ bị nàng giết chết một cách dễ dàng. Nên trừ phi là tu vi đột phá Tông cấp, nếu không, sẽ không có kỹ năng Thác ấn Ý châu nào có lực công kích tầm xa sánh được với cung tiễn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play