Chapter 216 Ma đầu trường học (16)

Chọn lễ phục xong, Trình Diệu Vi cao hứng, dẫn Dư Nhiên đi ăn ở ngoài. Dư Nhiên đã lâu chưa từng ăn ngoài như thế này, nhìn nhìn khắp nơi, đản đo hồi lâu mới chọn được đồ.

Lúc ăn, cô cũng có vẻ rất vui Vi Ví, lúc đó là cậu đánh những kẻ kia đúng không. Cậu thật lợi hại: Dư Nhiên nghĩ lại lúc đó, tâm tình vô cùng phấn khích.

Trình Diệu Vi chỉ cười mà không nói Mà… vì sao cậu lại biết dùng kiếm vậy. Tớ thấy những kẻ kia cũng lợi hại lắm mà, cậu nhoäng một cái đã hạ được mấy người.- Hai mắt Dư Nhiên giống như phát sáng Tử Nghiên lúc ở trong thân xác cậu dạy.- Trình Diệu Vi chém gió.

Ồ..- Dư Nhiên mở lớn mắt, gật gật đầu.

Ngày hôm sau, Tử Nghiên chỉ online nửa ngày đầu, còn lại đổi sang cho Dư Nhiên.

Sau khi trở về nhà thay đồ xong, Sở Nhân Kiệt tới đón bọn họ. Dư Nhiên mặc một bộ váy ngắn màu trắng, lịch sự mà lại đơn thuần. Trình Diệu Vi mặc kiểu giống vậy, chỉ có điều là màu đen, có điều chỉnh một chút, giảm đi vẻ hoạt bát lanh lợi, thêm vào một chút vẻ trầm ổn nội liễm. Hai người đứng bên cạnh nhau trông có vẻ khá hợp.

Dư Nhiên nhìn Trình Diệu Vị, trong lòng thầm cảm thán, quả nhiên là người đẹp mặc cái gì cũng đẹp.

Trình Diệu Ví lôi kéo Dư Nhiên trang điểm thêm một hồi nữa, chỉnh chỉnh lại kiểu tóc, yên tâm.

Sở Nhân Kiệt lần này lên tận cửa đón bọn họ. Đi bên cạnh y là một thanh niên tầm hai mươi tuổi, ngoại hình được xếp vào loại xuất sắc.

Cháu trai. Sở Dương.- Sở Nhân Kiệt giới thiệu, sau đó liếc Trình Diệu Vi Trình Diệu Vi cũng hơi động mày một chút, nhưng cũng không nói gì Tiệc mà, phải có người hộ tống chứ.- Trình Diệu Vi huých vai Dư Nhiên, Dư Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, nhìn qua Sở Dương Sở Dương vươn một tay ra.

Cho phép tôi Dư Nhiên bối rối trong chốc lát, thế nhưng rất nhanh đã đưa tay cho anh.

Bốn người bọn họ đi hai xe. Dư Nhiên và Sở Dương ngồi ở xe phía sau. Trình Diệu Vi ngồi cùng Sở Nhân Kiệt, cả một đường đi, tay cô đều bị nắm chặt.

Buổi tiệc sinh nhật này của Trì Dực được tổ chức ở khách sạn North Star, khách sạn năm sao thuộc sản nghiệp của Trì gia. Tới nơi này hôm nay cũng có kha khá người có máu mặt trong giới.

Trình Diệu Vi nhìn chỗ xe và mấy người đang đứng ở cửa, hơi nhíu mày.

Tràng diện này mà mời Dư Nhiên? Thẳng nhãi con Trì Dực bị ngu hay là cố tình làm ra vẻ ngây thơ?

Sở Nhân Kiệt dường như đọc được suy nghĩ của Trình Diệu Vị Trẻ con.

Trình Diệu Vi cười khẩy.

Nếu không phải là có em, mời Dư Nhiên tới chỗ này là muốn để cô ấy bị đám tiểu thư nhạo báng hay là muốn để tất cả mọi người nhạo báng?

Được rồi. Chúng ta xuống thôi.- Sở Nhân Kiệt nắm tay Trình Diệu Vi, khiến cô bình tĩnh lại.

Trình Diệu Vi hít vào một hơi. Nhịn!

Xuống xe, quả nhiên nhìn thấy được Dư Nhiên đang bám chặt tay Sở Dương. Sở Dương cũng có chút lo lắng nhìn Dư Nhiên. Dư Nhiên thấy Trình Diệu Vi liền đi qua Vi Ví, nơi này.

Không có gì phải sợ. Đứng thẳng lưng lên, thả lỏng mặt. Đừng làm xấu mặt tớ, nghe chưa?- Trình Diệu Vi búng trán Dư Nhiên một cái.

Dư Nhiên luống cuống gật đầu, lại quay lại chỗ Sở Dương Trình Diệu Ví lấy điện thoại ra nhắn tin cho ông bà Trình là mình đã tới nơi, sau đó khoác tay Sở Nhân Kiệt đi vào.

Lần này là chính thức ra mắt đấy hả?- Trình Diệu Vi đột nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi Sở Nhân Kiệt giật mình, sau đó hỏi Em không thích à?

Chỉ sợ anh bị đám người kia nghị luận sau lưng thôi. Dù sao thì “chú” đây mới là người đang la liếm học sinh trung học.

“Chú” và “la liếm”, hai cái từ này như hai mũi tên đâm thẳng vào ngực Sở Nhân Kiệt. Y lúc này cũng mới để ý tới. Nếu Trình Diệu Vi cứ như vậy xuất hiện bên cạnh y thì nhất định sẽ bị người ta bản tán, ảnh hưởng không tốt tới tương lai sau này.

Trình Diệu Vi nhìn Sở Nhân Kiệt vậy mà lại bắt đầu do dự thật, tâm tình tốt. Cô kéo tay y một chút, cười cười Nếu đã quyết định rồi thì sau này dù có xảy ra chuyện gì cũng không được buông ra đâu đấy.

Sở Nhân Kiệt nhìn cô, hai mắt giống như sáng lên, mỉm cười Được.

Bốn người bọn họ cùng đi vào sảnh tiệc. Sở Nhân Kiệt vừa xuất hiện, rất nhiều người đã nhìn về phía này. Nhưng điều khiến cho bọn họ kinh ngạc nhất chính là, người đi bên cạnh Sở Nhân Kiệt, vậy mà lại là Trình Diệu Vị Trình gia ở rong vòng tròn đúng là có vị trí không thấp, nhưng nói là cao như Trì gia hay Sở gia thì tuyệt đối không phải, thậm chí so với những gia tộc lâu đời thì có thể coi là “nhà giàu mới nổi”. Còn có, Trình tiểu thư không phải đang còn học cấp ba sao, vì sao lại đi cùng với gia chủ Sở gia?

Sở Nhân Kiệt hơn cô bao nhiêu tuổi chứ? Đây là tiết tấu muốn trèo cao hay là muốn bố đường?

Dường như Sở Nhân Kiệt cũng nhận ra sự im lặng cùng với những ánh mắt đang hướng thẳng vào hai người bọn họ, đôi mắt hơi tối lại. Chỉ là y đang đứng trước quá nhiều người, bên cạnh còn có Trình Diệu Vi, cho nên y không thể thể hiện ra quá rõ ràng Sở Nhân Kiệt dẫn Trình Diệu Vi đi vào, theo ngay.

sau đó là Sở Dương và Dư Nhiên Dư Nhiên mặc một bộ váy trắng tôn lên vẻ ngây thơ, thêm một chút ngượng ngùng, đứng bên cạnh Sở Dương có vẻ cực kì xứng đôi. Có rất nhiều người ở trong sảnh cũng nhìn bọn họ, đoán xem Dư.

Nhiên là tiểu thư con nhà ai.

Sở Dương đi tới bên cạnh Sở Nhân Kiệt, dùng giọng mà chỉ mấy người bọn họ nghe được, giọng nói tràn ngập ý cười.

Chú, tiểu thiếu gia họ Trì đang nhìn chăm chấm con kìa. Cảm giác lưng có kiến cản ấy.

Trình Diệu Vi cười khẽ, liếc mắt về phía sau. Quả nhiên ở đó, cô thấy được Trì Dực đang nhìn chằm chằm về phía này, trong mắt có sự tức tối cùng ghen ghét mà đứng cách xa cả mét cũng thấy được Trình Diệu Vi lắc đầu Nam chính gì chứ.

Quả nhiên cũng chỉ là một đứa nhóc mười mấy tuổi không biết che giấu yêu ghét mà thôi Trình Diệu Ví thi thoảng cũng cảm thấy mình quá khắt khe với đám nhóc. Rõ ràng là không có đứa nhóc nào tự nhiên mà trưởng thành được, thế nhưng thí thoảng cô vẫn cảm thấy chúng quá trẻ con.

Mặc dù thi thoảng cô còn trẻ con hơn.

Không có quyền gì trách người khác.

Sở Nhân Kiệt dẫn Trình Diệu Ví đi tới bàn tiệc. Cô vừa quen thói cầm một ly rượu lên thì Sở Nhân Kiệt hơi hẳng giọng, cầm lấy ly rượu kia đi, đưa cho cô một ly nước trái cây.

Trình Diệu Vi nhướn mày, nhưng cuối cùng vẫn là nhận lấy, Sở Nhân Kiệt vừa dừng lại, một số người liền đi lại đây muốn bắt chuyện. Trình Diệu Vị biết mấy người này mà nói chuyện thì lắt léo đủ đường, hơn nữa chỉ chờ cơ hội để chọc ngoáy, cho nên cô buông tay Sở Nhân Kiệt, chuồn trước.

Sở Dương chưa cần phải giao thiệp ni nhưng quen biết người cùng tuổi trong vòng cũng kha khá, cho nên trước khi đám bạn của anh ta tóm được Dư Nhiên, Trình Diệu Vi đã kéo Dư Nhiên đi trước.

Dư Nhiên mặc dù đứng thẳng lưng, thế nhưng cả người đều cứng đờ. Chỉ khi đứng bên cạnh Trình Diệu Vi mới bớt căng thẳng một chút.

Bọn họ tìm kiếm một góc im lặng, Dư Nhiên vừa định nói gì đó với Trình Diệu Ví, một giọng nói chua loét đã vang lên.

Xem con nhóc nghèo hèn làm gì ở đây này!

Tới rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play