Chapter 190 Bạo chúa công lược (30)
Để lại Trình Khả Khả nôn khan trong lều, Trình Diệu Vi thoải mái đi ra từ cửa chính. Mặc dù cô là Nhiếp chính vương phi, thế nhưng không có bất kì lính canh nào dừng lại hành lễ. Mà đúng hơn, đó là bởi vì bọn họ nhìn không thấy cô.
Trình Diệu Vi sau khi nhồi nửa cân mứt vào miệng Trình Khả Khả, lại ép cô ta nuốt xuống một liều chống nôn, sau đó mới đi. Giờ thì dù có móc họng, Trình Khả Khả cũng không nôn ra nổi.
Trong đống mứt đó có loại chua lè mồm, có loại ngọt hắc, có loại lại vừa ngọt vừa chua vừa mặn Ăn một lần một viên thì còn vui, nhưng nhai một lúc nửa cân thì hai ngày tới đừng có hòng rời khỏi nhà vệ sinh.
Chưa kể trong chỗ mứt đó có đủ đường để giết một người. Nhưng nữ chính mệnh lớn, chết thế quái nào được.
Cô… rốt cuộc trước khi làm nhân viên văn phòng thì cô làm gì?}- Hệ thống lại chui ra Trình Diệu Vi đảo mắt.
Hỏi vớ vẩn, đương nhiên là làm cô nhí?
[Cái cô nhi viện của cô đào tạo sát thủ hả2] Khủng điên gì thế? Hệ thống hôm nay xem nhiều phim quá à?
Hệ thống đương nhiên không bị điên. Nếu ở đây có người điên, chỉ có thể là Trình Diệu Vi. Rõ ràng kiếp đầu tiên, cô chỉ là nhân viên văn phòng bình thường, thế nhưng sau thế giới “Thượng tiên”, trong người cô giống như xuất hiện một cái công tắc. Cái công tắc đó một khi bật lên, cô liền trở nên vô cùng bạo lực, thậm chí còn không nghe được tiếng của hệ thống đang kêu gào cản cô lại Nhưng tới khi hệ thống tiến hành chẩn đoán, chỉ số bạo lực của cô lại ở mức 0/1.
, Hệ thống luôn có một chương trình chẩn đoán sức.
khoẻ tinh thần của kí chủ, để xem xem người đó có còn phù hợp làm kí chủ hay không. Chỉ số bạo lực, chỉ số tình cảm, chỉ số trầm cảm, chỉ số hắc hoá, tất cả đều dùng làm tiêu chí. Chỉ cần có tiêu chí nào vượt qua 500, kí chủ sẽ được đưa vào trạng thái điều chỉnh của hệ thống. Nhưng nếu sau khi điều chỉnh, chỉ số vẫn bất ổn, vượt qua 700, kí chủ sẽ lậ tức bị đào thải không thương tiếc.
Quy tắc của hệ thống luôn luôn vô tình.
Nhưng chỉ số của Trình Diệu Ví vẫn luôn rất ổn định.
Chỉ số tình cảm chỉ khi nào ở bên Cảnh Trì hay Dederick mới dao động trong khoảng từ 100 ~ 400, chưa hề đi quá. Chỉ số này đã được tính là nhiều Nếu chỉ số tình cảm lên tới 600, tình cảm đó sẽ bắt đầu vặn vẹo biến chất, và khi lên tới 100 thì sẽ chính là kiểu muốn xẻ thịt lột da, nuốt gan uống máu để “hoà vào làm một với nhau”, điên cuồng vô.
cùng. Cho nên về mặt này, Trình Diệu Vi vẫn rất tốt.
Hệ thống còn vô cùng tự hào về tình cảm chân thành này của cô.
Chỉ số trầm cảm của cô ở mức 10. Thi thoảng có thể có chút không vui, nhưng không tới nỗi. Cái này tạm thời không cần lo.
Chỉ số hắc hoá từ trước tới nay vẫn luôn ở số 0, bất kể là khi cô đang đánh nhau hay là lúc cô phát điên. Điều này khiến cho hệ thống khá thắc mắc.
Còn về phần chỉ số bạo lực, thi thoảng khi cô có suy nghĩ muốn đánh người, nó sẽ lập tức nhảy từ 0 lên 450, doạ cho hệ thống sợ mất mật. Thế nhưng khi suy nghĩ đó biến mất, nó sẽ lại về 0. Điều này đủ thấy suy nghĩ của cô bạo lực tới độ nào. Nhưng khi cô thực sự động thủ, chỉ số đó lại giữ nguyên ở mức .
0 Hệ thống không hiểu. Lúc cô nghĩ thì không đáng sợ, nhưng lúc cô hành động, cô như biến thành một con quỷ khát máu, ngay cả nó gọi cũng không nghe thấy, vậy mà chương trình chẩn đoán lại hiện mức bạo lực ở 0. Tức là khi đó trong đầu cô hoàn toàn không có suy nghĩ bạo lực nào, hay là thế nào?
Cái này nó không có lời giải, chỉ có thể gửi thắc mắc lên trên, nhưng chưa có phản hồi lại. Cho nên hệ thống chỉ có thể ôm thắc mắc tự kỉ.
Rõ ràng trước kia cô chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, vậy mà khi sôi máu lên lại đáng sợ như vậy. Đáng sợ hơn là hệ thống lại không tìm ra bất thường.
Hệ thống ôm chương trình chẩn đoán khóc ngập nhà vệ sinh.
Trình Diệu Vi mặc kệ thắc mắc của hệ thống, thong thả trở về lều, gỡ phù che giấu trên người xuống. Cô liếc nhìn Cảnh Trì trên giường đang an ổn ngủ, chầm chậm đi lại, khế vuốt tóc y.
Giấc ngủ của Cảnh Trì khi cô không ở cạnh rất nông, vừa đụng đã tỉnh, giống như mèo nhỏ vậy. Y chớp chớp mắt, khi nhận ra đó là Trình Diệu Vị, y liền khẽ mỉm cười Nàng về rồi. Đi đâu vậy?
Dường như y cũng nhận ra là khi nấy cô dậy.
Đi giải quyết chút chuyện. Chàng ngủ thêm đi, chưa sáng.- Trình Diệu Vi dịu giọng, khác một trời một vực so với khi nấy cô nói chuyện cùng Trình Khả Khả.
Cảnh Trì mơ màng chớp chớp mắt, hướng cô vươn tay.
Ôm ta..- Giọng y khàn khàn, lại có chút làm nũng cùng ỷ lại Ruột gan Trình Diệu Ví lộn tùng phèo cả lên, lồng ngực cũng ngứa ngáy.
Được.
Cô trượt vào trong chăn. Cảnh Trì lập tức nhích lại đây, dụi dụi bên cổ cô tìm một vị trí thích hợp.
Trình Diệu Vi ôm chặt y, thở dài Ông trời đang khảo nghiệm nhãn nại của ta sao?
Trình Diệu Vi ôm Cảnh Trì, đặt má lên tóc y, chóp mũi đều là mùi hương từ người y, bắt đầu suy nghĩ miên man.
Chiều hôm nay xảy ra chuyện ám sát như vậy, tối nay lính canh liền nhiều lên. Ban chiều, Trình Diệu Vi đang cùng Cảnh Trì ngủ cho nên không biết. Tới bữa tối, Phó Ngạn liền nói với bọn họ rẵng lúc trở về, mặt Tứ hoàng tử cực kì khó coi, lính bên người có một người bị trúng tên. Ai hỏi thì Tứ hoàng tử nói rằng tên lạc.
Ngũ hoàng tử dường như cũng nhận ra gì đó, sau khi Tứ hoàng tử trở về liền tới lều của gã, nói chuyện hồi lâu.
Còn về phần Cảnh Nghiêm, hắn vẫn vân đạm phong khinh như cũ. Vác hai con nai, bảy con thỏ cùng bốn con gà rừng về, khiến cho ai nấy thán phục không thôi. Đương nhiên, thán phục này là thật hay giả thì cũng chỉ có người đó biết.
Lễ tế thần sau buổi săn không cần Cảnh Trì lo. Tới tối, bọn họ cũng được một phần thịt được chế biến công phu. Ban đầu, Trình Diệu Vi còn tưởng Trình Khả Khả sẽ bỏ độc vào thịt. Thế nhưng lại không có.
À Cũng không phải là không có.
Không biết cô ta làm cách nào, phần thịt được đưa tới lều bọn họ được chế biến cùng với thảo dược khiến cho sau khi ăn xong tầm hai khắc sẽ vô cùng buồn ngủ.
Đây cũng chính là lý do mà nhân của cả cô và Cảnh Trì đều không phản ứng với độc. Mặc dù vậy, chúng vẫn thanh lọc phần nào hiệu quả của chỗ thảo dược kia, khiến cho Trình Diệu Vi ngủ tầm ba mươi phút liền tỉnh.
Và vào lúc đó, cô nhìn thấy Trình Khả Khả lẻn vào lều.
Không biết vì lý do gì lúc đó ám vệ không lập tức hành động, thế nhưng Trình Diệu Vi cũng không thể để cho Trình Khả Khả nghĩ răng cô có thể để cho nàng ta muốn làm gì thì làm.
Cho nên Trình Diệu Vi theo sau. Vừa hay cô cũng muốn dạy cho Trình Khả Khả một bài học.
Ngày đầu tiên của lễ săn đã trôi qua, có quá nhiều thứ cần phải suy nghĩ, thế nhưng Trình Diệu Vi lại cảm thấy vui vẻ. Cô vui vẻ bởi vì tất cả những chuyện này đã kết thúc, vui vẻ bởi vì rất nhanh thôi, cô liền có thể cùng Cảnh Trì rời khỏi nơi thị phi này.
Nhắc mới nhớ, nhà ở mới cùng sản nghiệp đều đã đâu vào đó, chỉ cần rời đi, bọn họ liền có thể vô ưu vô lo mà sống, Trình Diệu Vi nhìn gương mặt say ngủ của Cảnh Trì, mỉm cười hôn lên trán y.
Tới lúc đó, chàng liền chạy không được nữa.
Trong nháy mắt đó, chỉ số tình cảm của Trình Diệu Vi đột nhiên nháy nháy, sau đó nhảy lên 900
Nhưng ngay lập tức, nó lại trở về 400
Hệ thống đang khóc, không nhìn thấy.