Chapter 189 Bạo chúa công lược (29) Đêm.
Trình Khả Khả nhìn bốn phía, sau khi xác nhận không có ai, nàng ta liền lẻn vào lều của chính mình.
từ phía sau. Trên người nàng ta lúc này mặc một bộ y phục màu đen, hoà vào màn đêm một cách hoàn mỹ.
Cách di chuyển của nàng ta cũng không giống như người bình thường, ngược lại cực kì điệu nghệ, không phát ra bất kì một tiếng động nào, giống như một sát thủ lâu năm.
Nàng ta vừa vào lều của mình liền bỏ bịt mặt ra, thở ra một hơi. Thế nhưng lúc nàng ta nhìn thấy cảnh trước mắt, lại theo bản năng ngừng thở.
Trình Diệu Vị!
Cô đang ngồi ở bàn uống nước, trong tay cầm một ấm trà vô cùng quen thuộc.
Đó chính là ấm trà mà ban nấy Trình Khả Khả vừa mới nhìn thấy ở trong lều của cô và Cảnh Trì Đúng. Trình Khả Khả vừa tới lều của Trình Diệu V¡ và Cảnh Trì, bỏ độc vào ấm trà. Chỉ cần sáng mai, hai người uống trà từ cái ấm, ba ngày sau nhất định sẽ chết bất đắc kì tử, ngay cả Thái y cũng không tìm ra nguyên nhân.
Nhưng đó không phải là điều khiến Trình Khả Khả sợ hãi nhất. Điều khiến nàng ta sợ hãi nhất chính là nàng ta không hề phát hiện ra khí tức của Trình Diệu Vi. Cô cứ lẳng lặng ngồi đó với một nụ cười, trông giống như một cái xác chết không có hơi thở.
Làm sao cô có thể phát hiện ra lúc nàng ta vào lều bỏ độc? Lại làm sao có thể trở về đây nhanh hơn nàng ta được?
– Ngươi là ai2- Trình Khả Khả rút dao găm ra.
Trình Diệu Vi không thể nào có thể lợi hại như thế này được. Trong ấn tượng của Trình Khả Khả, Trình Diệu Vi vĩnh viễn là một thứ nữ vì lợi ích riêng của mình mà làm ra những thủ đoạn dơ bẩn, đồn hết tâm tư lấy lòng nam nhân, từ Thừa tướng tới ba vị huynh trưởng, sau đó tới Cảnh Trì.
Một Trình Diệu Vi như vậy, trong mắt của Trình Khả Khả chính là kẻ thảm hại nhất Cho nên một kẻ như vậy, nàng ta không thể nào đánh đồng với người trước mắt được. Trước mắt nàng ta là một kẻ nguy hiểm, võ nghệ cao cường, hơn nữa còn vô cùng đáng sợ.
– Ý người là gì?- Trình Diệu Vi đặt cái ấm trà xuống, đi lại gần Trình Khả Khả Trình Khả Khả siết chặt dao găm. Nàng ta mặc dù học y, thế nhưng võ nghệ vẫn có. Hơn nữa chỉ cần Trình Diệu Vi tiến lại thêm chút nữa, nàng ta có thể dùng độc, cho nên nàng ta không dừng lại Nhưng Trình Diệu Ví chỉ đi hai bước chân liền không có ý định tiến thêm nữa, chỉ đứng đó lẳng lặng nhìn Trình Khả Khả.
Dưới ánh nến, gương mặt của cô lạnh lẽo, nụ cười trên môi kết hợp cùng ánh mắt không cảm xúc, cho.
người ta một cảm giác ghê rợn vô cùng. Cô giống như một con quỷ xuất hiện từ hư không, đang nhìn con mồi châm chẵm.
Sống lưng Trình Khả Khả lạnh toát, mồ hôi túa ra như tắm – Ngươi không phải Trình Diệu Vi.- Trình Khả Khả gắn giọng – Ồ? Vậy ta là ai2- Trình Diệu Vi nhướn mày, hơi nghiêng đầu, giống như nghe được thứ gì đó thú vị lắm.
– Cái đó phải hỏi chính ngươi. Ngươi đã làm gì với muội muội ta rồi?- Trình Khả Khả chữa thẳng mũi dao vào mặt Trình Diệu Vi ~ Muội muội của ngươi2- Giọng Trình Diệu Vi hơi cao lên.- Ngươi coi ta là muội muội sao? Nhưng ta chưa bao giờ xem ngươi là tỷ tỷ của ta nha ~ Nếu Nhiếp chính vương biết ngươi không phải Trình Diệu Vi Đột nhiên, giọng nói của Trình Khả Khả nghẹn lại Cổ nàng ta bị bóp chặt, mà Trình Diệu Vi không biết từ khi nào đã đứng trước mặt nàng ta. Một tay cô.
siết chặt cổ Trình Khả Khả, tay còn lại bóp chặt bàn tay đang cầm dao, – Đừng dùng cái mồm bẩn thỉu của ngươi nhắc đến y. Ban đầu là kẻ nào không muốn gả? Hiện tại lại là kẻ nào dùng năm phương mười kế tiếp cận y. Tiếp cận không được liền muốn hạ độc. Trình Khả Khả, người tự coi mình là Thánh rồi đúng không?
Trình Khả Khả nghiến răng. Nếu khi đó nàng ta biết được Ngũ hoàng tử là người vô dụng như vậy, có đánh chết nàng ta cũng không từ chối việc gả vào Nhiếp chính vương phủ. Hơn nữa, nếu trách chỉ có thể trách ông trời đã để cho nàng ta trọng sinh.
sai thời điểm Trình Khả Khả cử động tay còn lại, khẽ gẩy mấy cái móng tay. Độc trong móng tay nàng ta sẽ tản ra trong không khí. Ở khoảng cách gần thế này, chỉ hai phút là Trình Diệu Ví sẽ chết – Ta thế nào? Ta chỉ loại bỏ những kẻ cản đường mình mà thôi. Trình Diệu Vi, cả đời của ngươi chỉ biết sống dựa vào nam nhân, hiện tại vùng vây là muốn thể hiện cái gì?- Trình Khả Khả không tin là Trình Diệu Vi có thể thực sự giết nàng ta. Nhưng nếu nàng ta chọc tức Trình Diệu Vi, để cô hít vào càng nhiều không khí, như vậy thì cô sẽ chết càng nhanh.
Trình Diệu Vi nhìn Trình Khả Khả, cười khẩy một cái, sau đó đột nhiên buông tay nàng ta ra, đấm một cú trời giáng vào bụng nàng ta.
Trình Khả Khả mở lớn mắt, ngã quy xuống đất, bắt đầu nôn khan.
Trình Diệu Vi cảm thấy một cơn khoan khoái trào lên trong thân thể. Ánh mắt của cô dưới ánh nến như lấp loáng sắc đỏ. Trình Diệu Vi loáng thoáng nghe thấy giọng hệ thống, thế nhưng khi để ý kĩ lại, thì cô lại không nghe thấy nữa Cô lấy từ trong không gian ra một cái hộp gỗ nặng tầm một cân, cũng không biết bên trong chứa cái gì, đặt xuống bàn uống nước.
Làm xong, cô quay lại, đạp con dao găm dưới đất đi, lại xách Trình Khả Khả đang nôn khan tới bàn.
– Ta còn nhớ rõ, nửa năm trước, khi ngươi lần đầu iên tới phủ Nhiếp chính vương, nói muốn mang theo mứt lạnh của công chúa Hoan Hoan cùng đồ mẫu thân làm tới cho ta. Mục đích của ngươi khi đó là ôm lấy cái đùi tàn phế của Cảnh Trì, sau đó thuyết phục y lên làm hoàng đế, để cuối cùng mang lại lợi ích cho ngươi.
Trình Khả Khả mở lớn mắt, ngẩng đầu lên. Làm sao cô lại biết?
Trình Diệu Vi buông tay, vứt Trình Khả Khả ở dưới đất, chính mình thì ngồi lên ghế.
– Sau đó, ngươi lại năm lần bảy lượt muốn thuyết phục y. Vậy mà hiện tại, ngươi lại dám mở mồm nói 1a dựa vào nam nhân?
Trình Diệu Vi cười khẩy, sau đó mở hộp ra, kéo cổ áo Trình Khả Khả để nàng ta quỳ thẳng dậy.
– Ngươi biết ta và ngươi khác nhau ở chỗ nào không? Ta khác ngươi ở chỗ ta dựa vào Cảnh Trì không phải vì quyền lực, chữa chân cho y không phải để y sau này sẽ trả ơn ta, ta cũng không có tham vọng nhiều như ngươi Ngừng một lát, giọng Trình Diệu Vi cũng theo đó trầm xuống, ~ Nhưng ngươi biết ta và ngươi giống nhau ở chỗ nào không? Đó là cả hai chúng ta đều thù rất dai.
Trong cốt truyện không phải có một màn này sao?
Sau khi phát hiện trong mứt lạnh có độc huỷ dung, Trình Khả Khả đã im lặng, chờ đợi nửa năm, sau đó vào chính lần đi săn này, ép công chúa Hoan Hoan nhai nuốt nửa cân mứt. Nhưng lần này, số mứt kia không phải là để cho Trình Khả Khả ăn, mà là để cho cí n. Như vậy, cô trả thù vào lúc này, không phải là đúng lắm sao?
Tới, để ta cho ngươi xem, thủ đoạn của ngươi khi đó tàn nhẫn tới độ nào.
Trình Khả Khả ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, hai mắt mở lớn, không dám tin.
Trình Diệu Vi cong mắt, ngón tay trắng nõn kẹp một viên mứt quả lên, đưa tới trước mặt Trình Khả Khả. Giọng nói của cô giống như tiếng của ác quỷ, ngọt ngào nhưng đầy chết chóc.
Há miệng!