Chapter 158 Giống cái đừng chạy (48)
Vừa nhắc tới bom, quân nhân kia đã sững người Trên hành tỉnh này có bom?
Cậu cái gì cũng biết nhỉ?- Aldiick lên tiếng.
Haha- Trình Diệu Vi cười nhạt. Muốn bt nam chính thì cũng phải nghiên cứu cốt truyện kĩ một tý chứ. Trông cô giống người thích làm việc mà không có kế hoạch lảm à?
Quả thật, ngày đó tôi nên cản chết cậu.
Quyết chiến thì nói nhanh lên. Trình Diệu Vi nhíu mày.
Thú nhân có một luật cực kì đáng chú ý mà Trình Diệu Vi không hiểu vì sao lại có, đó là luật quyết chiến Nếu trước khi bị bắt mà tội phạm muốn được quyết chiến, vậy thì ngoài đối tượng tội phạm muốn quyết chiến, ai cũng không được đụng vào.
Đại khái là dùng nằm đấm để quyết định.
Nếu thua, tội phạm phải ngoan ngoấn đi theo. Nếu thẳng, vậy thì chỉ có thể tìm người khác tới bắt.
Thú nhân mà, đôi khi có mấy cái luật khó hiểu vờ lờ.
Trình Diệu Vi nhìn Aldrick chậm chạp không nói gì, liền nghĩ răng hắn muốn câu giờ. Nhưng đúng lúc này Aldrick lại gật đầu Tôi muốn quyết chiến với cậu.
À ~ Trnnh Diệu Vi đảo mắt- Đừng nói đây là lý do mà cậu không trốn đi đấy nhé?
Nam chính chắc không ngu như vậy đâu nhỉ?
Aldrick nhếch môi Ai mà biết.
Chính hẳn cũng không hiểu vì sao mình lại ở lại trên cái hành tinh này mà không phải tới giết phắt ông anh đã đẩy hẳn vào tình cảnh này, hay thậm chí là giết người cha không quan tâm tới con ruột kia.
Nhưng hiện tại, dường như hẳn hiểu ra, hắn chỉ là không muốn thừa nhận sự thật mà thôi Có một người mà hẳn vẫn muốn đánh bại.
Có một người mà hắn muốn gặp lại bất kể chuyện gì Hản đã có thể rơi vào bóng tối, nhưng hản lại không. Bởi vì hắn sợ hãi ánh mắt mà người kia sẽ nhìn hẳn khi thấy hắn xuất hiện cùng đám tội phạm của Liên minh.
Bọn họ vốn không phải bạn bè, lại cũng chẳng phải kẻ thù. Vốn hẳn nên không quan tâm tất cả mới đúng.
Nhưng Aldrick phát hiện ra, từ trước tới nay, trong tất cả những viễn cảnh mà hẳn tưởng tượng ra về tương lai, chưa có cái nào thiếu người trước mắt.
Tưởng tượng ra cảnh hắn ngồi trên ngai vàng, bên dưới là một vị Tướng quân lúc nào cũng cấm cản hẳn Tưởng tượng ra cảnh khi hản là Đức vua, không ai dám đánh lại hẳn, chỉ có duy một người vẫn sẽ cùng hẳn lên võ đài.
Vào khoảnh khắc cuộc tấn công trên tinh cầu khoáng sản kia nổ ra, trong lòng hẳn đã ẩn ẩn một tia mong chờ. Mong chờ người đó không rơi vào bảy, sẽ tới nơi này tìm hắn.
Nếu hản thực sự có bị kết án, vậy thì hắn mong.
muốn sẽ có một trận quyết chiến, để hẳn có thể chịu tội một cách thật thống khoái Trình Diệu Vi nhìn Aldrick. Trong khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, tâm tư phức tạp của hẳn như chạm được tới cô.
Cô chọc mạnh thanh kiếm xuống đất.
Đáng tiếc.
Người đó của cậu đã không còn nữa Gần như đồng thời, cả hai người hoá thú.
Aldrick hoá thành một con sư tử cao hai mét, Trình Diệu Vi cũng hoá thành một con rắn khổng lồ.
Aldrick gầm lên một tiếng, lao tới, móng vuốt hướng thẳng về phía Trình Diệu Vi.
xa Sau năm ngày, tất cả các cuộc bạo loạn bị dẹp sạch.
Nghe nói hai vị Nguyên soái Drago đích thân ra chiến trường. Một người dẹp loạn ở Thủ đô, một người đưa quân đi cứu viện các hành tỉnh.
Không chỉ thế, người của gia tộc Bradfield ở khắp nơi cũng tham gia với lực lượng chiến đấu. Cộng thêm nguồn lực của hai thương đoàn hùng mạnh nhất Liên minh, thương đoàn Velvet và thương đoàn Cezal cứu trợ kịp thời, lực lượng khủng bố nhanh chóng rơi vào bất lợi: Mười ngày sau khi các cuộc bạo loạn bị dẹp sạch, Dederick gặp được phi thuyền của đoàn quân từ A42 trở về.
Lúc này Dederick mới nhớ ra, đã nửa tháng rồi y không nghe được bất kì tin tức gì từ Trình Diệu Vĩ Không hiểu vì sao, Dederick lại cảm thấy bất an.
Lúc y đi vào tàu, cảnh Afreid hốt hoảng đi tới tìm y còn khiến y bất an hơn.
Dominic thế nào?- Y hỏi Chỉ huy..- Afreid thở dốc.- Chỉ huy xuất hiện hiện tượng phản tổ, hiện tại đã bị giam lại Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Dederick. Tất cả mọi thứ trong khoảnh khắc đó giống như bị đóng băng lại Ở đâu?- Y hỏi Afreid lập tức xoay người dẫn đường.
Cả một đường đi, Dederick giống như đang đi trên mây.
Thú nhân rơi vào trạng thái tinh thần không ổn định hoặc hoá thú hình quá lâu, hay sát ý dâng trào, rất dễ xuất hiện hiện tượng phản tổ. Vào lúc đó, bọn họ sẽ không thể trở lại hình người, cũng không.
thể suy nghĩ một cách bình thường được nữa. Tất cả những thú nhân xuất hiện hiện tượng phản tổ chỉ có một suy nghĩ, đó chính là giết người. Cơn khát máu được đẩy tới cực điểm, ăn mòn lý trí, khiến cho.
tinh thần lực bất ổn. Nếu cơn khát máu không được kiểm soát, vậy thì thú nhân đó sẽ tự tìm kiếm mùi máu tanh bằng cách tự làm tổn thương bản thân Dù là trường hợp nào, kết cục cũng chỉ có chết.
Dederick không dám tin.
Y không dám tin rằng người mới nửa tháng trước còn vừa hứa hẹn với y sẽ trở về hiện tại có nguy cơ sẽ phải sống như một con thú, không có phút giây nào tỉnh táo.
Y không muốn nghĩ tới hình ảnh đó, cũng không dám đối diện.
Vào khoảnh khắc cửa mở, hơi thở của Dederick cũng ngừng lại Trình Diệu Vi không còn ở thú hình, thế nhưng tinh thần chắc chản cũng không tỉnh táo.
Cô ngồi trong một căn phòng, sau lớp kính dày nửa mét, không động đậy. Cô không làm loạn như những thú nhân mất kiểm soát khác, cũng không 1ìm kiếm máu tanh, không tự làm hại mình. Cô chỉ là ngồi Ánh mắt cô như bóng đêm tĩnh lặng, bóng đêm ẩn chứa một con quái vật muốn cản nuốt tất cả. Còn cô thì ngồi tĩnh lặng.
Khi Afreid và Dederick bước vào, cô lập tức quay.
ra nhìn bọn họ.
‘Gương mặt cô không có biểu cảm, nhưng khi nhìn vào đôi mắt kia, Dederick cảm thấy toàn bộ giác quan của mình như đông cứng. Có một giọng nói trong đầu y gào thét rãng y phải chạy khỏi nơi này, chạy khỏi người kia Khi chỉ huy đánh thẳng Tam hoàng tử, mọi người đã trở về phi thuyền. Theo lời thuật lại của mọi người, chỉ huy sau khi giam Tam hoàng tử lại thì tự tới đây, sau đó giam mình lại luôn. Vốn mọi người nghĩ là không có vấn đề gì, muốn thả chỉ huy ra, nhưng dù cửa mở anh ấy cũng không ra. Hơn nữa máy chẩn đoán cũng kết luận đây là hi tượng phản tổ.- Afreid nói.
Đã mấy ngày rồi?- Dederick hỏi.
Nửa tháng Afreid đáp.
Lúc anh trở về thì đã được năm ngày.
Sau khi cho nổ quặng khoáng thạch kia, Afreid lập tức trở về, nhận được tin chỉ huy đã thành ra thế này, cho nên trong thời gian này, vẫn luôn là anh tiếp quản.
Vì sao không báo cho tôi?- Dederick nhíu chặt mày.
Afreid cắn môi, sau đó thở ra một hơi.
Là chỉ huy ra lệnh.
Trước khi vào trong phòng giam, Trình Diệu Vi đã đặc biệt ra lệnh cho người gần cô nhất là bất kể xảy ra chuyện gì cũng không được phép mở cửa, không được phép cho người lại gần tấm kính, và cũng không được phép báo cho Dederick hay bất cứ ai cho tới khi bọn họ trở về Thủ đô.
Hiện tại khủng bố ở khắp nơi, nếu chuyện này lộ ra ngoài, sẽ ảnh hưởng tới rất nhiều người. Và cũng sẽ là cơ hội tốt để quân địch tấn công phi thuyền.
Dederick nhìn Trình Diệu Vi ở phía sau tấm kính.
Ánh mắt của cô vẫn tăm tối, vẫn là một mảng tĩnh lặng Cô không nhận ra y.
Dederick hít sâu một hơi, ra lệnh Mở cửa.