Chapter 131 Giống cái đừng chạy (21)
Sáng hôm sau, khi Dederick tỉnh dậy thì Trình Diệu Vi cũng vừa đi từ trong nhà vệ sinh ra. Y chớp chớp mắt, sau đó dường như nhận ra mình đang ở nơi nào, nhanh chóng quy củ ngồi dậy.
Trình Diệu Vi đi tới bên cạnh y, vươn tay vuốt vuốt lại mái tóc vì ngủ mà hơi rối lên. Dederick hơi ngây người nhìn Tỉnh Diệu Vị, sau đó dường như phát hiện ra mình nhìn chắm chắm như vậy có chút không đúng lảm, cho nên y lại thu tầm mắt về.
Tối qua đã làm phiền cậu rồi. Y nói.
Không có gì. Như thế chưa tính là làm phiền.- Trình Diệu Ví đáp, thụ tay về.
Dederick nâng mắt lên nhìn người đối diện, chợt cảm thấy quả thực như thế này đúng là không ổn. Y rõ ràng là nhiều tuổi hơn, kinh nghiệm cuộc sống có thể miễn cưỡng cho là tốt hơn, thế nhưng y lại bắt đầu có chút muốn ỷ lại người trước mắt Rốt cuộc là khác biệt ở chỗ nào?
Đối phương không chỉ ít tuổi hơn, còn là giống đực, thế nhưng Dederick lại nhận ra mình càng ngày càng muốn lại gần đối phương, muốn biết thêm nhiều thứ khác… Thậm chí một người đề phòng người khác như y, lại không có bất kì đề phòng nào khi bị đối phương chạm vào hay ôm vào lòng Trong lòng Dederick không hiểu mình đây có phải là thích Không.
Hắn là không phải Y hẳn chỉ là biết ơn bởi vì Trình Diệu Vi đã cứu y mà thôi Trình Diệu Vi nhìn Dederick rối rằm, sau đó cười cười hỏi.
Anh muốn ăn gì?
Hm?- Dederick tỉnh lại khỏi dòng suy nghĩ.
Ăn sáng – Trình Diệu Vì hỏi lại Gì cũng được.- Dederick không phải là người kén ăn.
Trình Diệu Vi gật đầu.
Lúc Dederick chuẩn bị xong xuống nhà, William đã ngồi nghiêm chỉnh lướt mạng, trong miệng ngậm.
một miếng bánh mỳ. Dederick đã biết chuyện Wiliam ở nơi này từ hôm qua, nhưng hiện tại nhìn thấy anh bình thản ngồi đây ăn sáng như thể đây là chuyện đương nhiên, Dederick vẫn có chút không thích ứng.
Một cảm giác nặng nề đột nhiên xuất hiện trong ngực Dederick. Y hơi nhíu mày. Có lẽ lát nữa về căn kiểm tra một chút .
Khó chịu.
Bữa sáng hợp khẩu vị khiến cho tâm tình sau đó của Dederick hơi tốt lên một chút. Nhưng Dederick hoài nghỉ đó là bởi vì William đã rời đi.
Sau khi ăn xong, Dederick gọi quản gia tới đón mình. Vốn Trình Diệu Vi muốn đưa Dederick về, thế nhưng cô cũng không phải rất tự tin về kĩ năng lái xe huyền phù của mình cho nên không cưỡng cầu.
Khi Dederick đã đi rồi, Trình Diệu Vi suy nghĩ một lát, sau đó mở mạng ra, bắt đầu tìm sách để đọc.
Thời đại này có rất nhiều thứ không còn giống như thời đại của cô nữa, tỷ như sách. Có những cuốn tiểu thuyết được dựng thành giả lập. Bạn có thể trực tiếp trải nghiệm câu chuyện trong khoảng thời gian dài như một thế kỉ, nhưng thực tế chỉ trôi qua †ầm một tiếng. Bạn có thể nghe, có thể trải nghiệm một cuốn sách bằng nhiều cách khác nhau. Khi biết được điều này, Trình Diệu Vi đã muốn thử từ lâu nhưng hiện tại cô mới có đủ thời gian để làm.
Đây đương nhiên là một cách tốt để giết thời gian lại thu thập thêm kiến thức. Trình Diệu Vi cảm thấy sau này khi cô rời khỏi thế giới này, những kiến thức kia cô có thể nhờ hệ thống giữ lại để sau này dùng Khi bạn không thể chống lại một thứ gì đó, vậy thì tìm cách mà thích nghĩ. Trình Diệu Vi đã từ bỏ việc thắc mắc vì sao mình lại được chọn để xuyên qua các thế giới, từ bỏ việc hỏi khi nào thì chuyện này sẽ dừng lại và cô có thể thực sự trải nghiệm thứ gọi là “cái chết”.
Cô là người dễ chấp nhận hiện thực và có thể tìm được cách để mình có thể sống thoải mái nhất, kể cả đó là cách mà người khác có thể không đồng ý.
Hiện tại, thứ mà cô có thể làm đó chính là dành thời gian để học càng nhiều thứ càng tốt, tích trữ càng nhiều thứ có giá trị ở những thế giới khác nhau. Chỉ có như vậy, cuộc sống của cô sau này mới càng tốt hơn. Đó là cách mà Trình Diệu Vi chọn, chứ không phải là thäc mắc với hệ thống, không phải chống lại hệ thống hay là tìm cách thoát khỏi nó.
Cũng có những lúc, cô tự hỏi bản thân như vậy có phải là phương án tốt nhất hay không? Có lẽ đây cũng là một lý do mà hệ thống chọn cô, bởi vì cô.
không có ý muốn chống lại. Có thể nếu cô muốn, vẫn có cách chống lại, nhưng cô sẽ không làm Trình Diệu Vi là một con người sống vật chất. Cô sẽ chấp nhận điều kiện mà hệ thống đưa ra nếu cô có thể sống thoải mái.
Hẳn đó là lý do mà hệ thống chọn cô.
Trình Diệu Vi không phải là người tốt nhất, nhưng cô lại là người phù hợp nhất.
Hệ thống nhìn Trình Diệu Vi càng ngày càng trở thành một ký chủ hợp cách, không biết là nên buồn hay nên vui Mỗi một ký chủ mà nó hay những hệ thống khác.
lựa chọn, tới một lúc nào đó sẽ mệt mỏi và nghĩ cách thoát khỏi hệ thống. Có người còn cố tình thất bại trong nhiệm vụ, có người thậm chí còn thất bại ngay lần đầu tiên vì không muốn tuân theo. Nhưng Trình Diệu Vi không giống. Cô không những không hề có ý muốn chống đối hay thoát khỏi mà còn tìm cách để những thế giới sau cô có thể sống tốt và thoải mái hơn.
Đối với chuyện này, hệ thống chỉ có thể giữ niềm tin là cô sau này vẫn sẽ nghĩ như vậy.
Nhưng chuyện con người vĩnh viễn không thay đổi là không thể. Giống như một cái cây không thể nào luôn luôn lớn lên. Tới một lúc nào đó, nó sẽ ngừng phát triển, sẽ bắt đầu úa tàn và héo khô.
Chỉ mong là ngày đó sẽ tới chậm một chút.
Một ngày nghỉ của Trình Diệu Vi trôi qua rất nhanh.
Tới cuối ngày, Wiliam trở lại cùng với thông báo là hoàng tộc sắp tổ chức một buổi dạ tiệc. Tiện thể William cũng cầm luôn giấy mời cho Trình Diệu Vi.
Giấy mời hiện tại là một thứ được tính là xa xỉ và không thường dùng. Nhưng đây là hoàng tộc, cho nên Trình Diệu Vi cũng không bất ngờ.
Nguyên nhân tổ chức buổi dạ tiệc này chính là để chúc mừng việc Dederick tỉnh lại và quay trở lại nhậm chức. Đương nhiên, đó cũng chỉ là vẻ ngoài Thứ nhất, Đức vua muốn nhìn thấy giống cái kì lạ mà con trai mình mang về. Thứ hai, ông muốn mời những giống cái tài năng và đẹp nhất vương quốc tới để trình ra trước mắt Dederick, khiến cho Dederick đổi ý về việc ghép đôi với Trình Diệu Vi.
Dù Trình Diệu Vì không giỏi về chính trị, thế nhưng việc này thì cô vẫn hiểu được.
Buổi dạ tiệc này trong cốt truyện cũng có, nhưng là một lý do khác. Nguyên nhân là bởi trong cốt truyện nguyên bản, Dederick chưa bao giờ tỉnh lại.
Cho nên buổi dạ tiệc chỉ đơn thuần là để Đức vua nhìn thấy Bạch Thiển cũng như gặp mặt một số người. Phàm là những việc liên quan tới nữ chính thì kiểu gì cũng có biến.
Thôi, nước tới chân thì nhảy. Hiện tại cô không rảnh.
Trình Diệu Ví trở về phòng mình, sau đó vào không gian làm những chuyện không thể cho bàn dân thiên hạ thấy.
Thời gian gần đây cô luôn vào không gian ngâm mình bắng nước thuốc, cho nên thân thể cũng có những sự thay đổi rất tốt, và điều này khiến Trình Diệu Vi hài lòng.
Khi là phụ nữ, cô có những tiêu chuẩn khác với khi trở thành nam giới, nhưng đại khái là vẫn phải nhìn được và cơ thể luôn ở trạng thái tốt. Có như thế thì cô mới có thể đập vào mồm những thắng hãm cành cạch lúc nào cũng làm cô ngứa mắt.
Với suy nghĩ như thế, Trình Diệu Vi hoá thành rẳn, chui vào trong bồn nước thuốc năm ngủ.