Chương 121

Trình Diệu Vi bế Dederick về phòng ngủ. Khi được đặt xuống giường, Dederick cuối cùng cũng thở dài một hơi, nhìn kĩ nam nhân đối diện một chút.

Về gương mặt, người nhà Bradfield đương nhiên được di truyền toàn gen tốt, không có chỗ để chế. Thế nhưng ngay cả về thể lực, Dederick cũng có thể thấy được đối phương hoàn toàn vượt trội mình.

Lúc Dederick định mở miệng nói gì đó, Trình Diệu Vi lại vô cùng tự nhiên mở tủ, lấy ra hai cái chăn cùng một cái áo. Bấy giờ, Dederick mới nhận ra là bản thân nãy giờ vẫn chưa mặc gì.

Nhưng khi y giơ tay lên đỉnh nhận áo, lại phát hiện ra tay mình vậy mà cũng không có sức.

Trình Diệu Vì cũng nhìn ra được tình hình này của y cho nên tiên thể giúp y mặc áo luôn.

Bàn tay của Trình Diệu Vi, hoặc đúng hơn là của

Dominic, gần như lúc nào cũng lạnh lẽo. Khi cô chạm vào người Dederick, y có hơi giật mình.

Nhìn một chút. – Cô nói.

Dederick hơi ngày người.

Chưa kể tới động tác của nam nhân này vô cùng nhẹ nhàng, như thể đã quen với việc chiếu cố người khác, mà giọng nói của hắn cũng giống như đang cưng chiều y vậy.

Từ nhỏ tới lớn, Dederick không nhớ được đã từng có ai dùng giọng như vậy để nói chuyện với mình hay chưa, nhất thời cũng không thích nghi được

Sau khi mặc áo xong cho Dederick, Trình Diệu Vị đắp một chăn lên đùi y, chăn còn lại thì trùm qua vai y, sau đó ngồi xuống bên giường.

Có thắc mắc gì không?

Cậu là con trưởng nhà Bradfield?- Dederick hỏi.

Dederick đã hôn mê mười năm, dù là kí ức không có vấn đề, nhưng số lần gặp hai vị thiếu gia nhà

Bradfield quả thực là vô cùng ít, ngay cả cái tên y cũng đã sớm quên.

Không phải.

Vậy thì có lý hơn nhiều.

Cậu là… đồng ý kết đối với tôi?

Đây vẫn là điều Dederick thắc mắc nhất. Nếu không nguyên. Nhưng vì sao lại tự nguyện? Việc y là nguyễn soái đã là quá khứ, hơn nữa chưa chắc y đã có thể tỉnh lại.

Hay là… đây là cách mà đối phương trốn tránh việc hôn nhân?

Đây là lý do hợp lý duy nhất mà Dederick có thể nghĩ ra.

Hệ thống đã chỉ ra độ tương thích là 100%.

Ngoài anh ra cũng không có ai khác. – Trình Diệu Vi nói.

Hơn nữa ta còn có cái nhiệm vụ. Nhưng cái này anh không cần biết đâu.

Dederick nhìn cô, sau đó thở dài. Thế lực của cậu S+.

Tinh thần lực? SS+.

Trong lòng Dederick cũng hiểu được. Đây chính là lý do mà hắn có thể cứu được y. Là bởi vì tinh thần lực của hắn cao. Hơn nữa, hệ thống ghép đôi như vậy cũng không sai.

Nhưng

Dederick nhìn nam nhân ngồi bên cạnh mình.

Đây là giống đực mà…

Như đọc được băn khoăn trong mắt Dederick, Trình Diệu Vì cười cười. không thích giống đực?

Dederick mở miệng, vốn định nói không thích, nhưng khi nhìn tới Trình Diệu Vi, y lại không nói được. Dường như cũng không phải là không thích. Chỉ là từ xưa tới nay, không phải là giống đực đi với giống cái mới là bình thường ư? Dù trên đời vẫn có hai giống đực và hai giống cái kết đôi, nhưng bọn họ cũng chỉ là thiều

Dederick vẫn cảm thấy không thích nghi được.

Hiện tại… cái thiểu số đó lại rơi vào người mình,

Nhưng đối phương là người đã cứu mạng mình,

Dederick cảm thấy nếu từ chối thì lại quá vong ân phụ nghĩa. Trình Diệu Vì nhìn nam nhân im lặng tự rối rắm một mình, tâm tình tốt.

Theo như những gì cô đọc được về Dederick, y là một người nghiêm cần, cứng nhắc, nhưng đồng thời y cũng rất khiêm tốn và có tình cảm chứ không giống máy vị nam chính đóng băng từ trong ra ngoài nào truyền thuyết. đó, Đại khái chính là ngoài lạnh trong âm áp trong

Thêm một điểm nữa khác với nam chính phổ thông mà Trình Diệu Vì hay gặp, EQ của Dederick cũng thuộc vào dạng cao, chỉ là y thể hiện ra ngoài có hơi kém một chút.

Quy chung lại thì cái này gọi là “tương phản mạnh

Trình Diệu Vị ở trong lòng quy chụp một cái mác lên người Dederick, còn Dederick ở bên kia thì nghiêm túc suy nghĩ tới chuyện tương lai.

Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa. – Trình Diêu Vì đột nhiên lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của Dederick.

Dederick nâng mắt lên nhìn Trình Diệu Vĩ, chỉ thấy cô đang cầm trong tay một chai nước và một viên thuốc màu đen.

Uống vào, sau đó đi ngủ, hồi phục sẽ nhanh hon..

Dederick nhìn Trình Diệu Vi, lại nhìn viên thuốc hoàn toàn không giống thuốc được sản xuất bình thường của liên minh, có hơi do dự. Nhưng cuối cùng, y vẫn nhận lấy, bỏ vào miệng. Việm thuốc kia quá to để nuốt, cho nên Dederick phải nhai nát ra trước. Vốn tường là sẽ có vị đắng, ai ngờ lại là vị ngọt.

Dederick chớp chớp mắt, nghiêm túc nhai nhai, sau đó uống một ngụm nước, nuốt xuống.

Thế nào?

Dederick không cảm thấy gì đặc biệt, nhưng vẫn trả loi.

Không đẳng.

Ứ. Cố tình chọn loại có vị ngọt mà. – Trình Diệu

Vi nhận lấy chai nước, đặt lên bàn bên cạnh.

Dederick ngạc nhiên. Cố tình chọn? Hắn biết y sợ đẳng? cô không để tâm làm. Cô chỉnh lại chăn, sau đó nói.

Ngủ một giác đi. Tỉnh lại sẽ khoe.

Dederick im lặng không đáp, Trình Diệu Vì mãi không thấy y có động tĩnh gì, nhướn mày.

Sao vậy?

Dederick mở miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không phát ra âm thanh gì. Chờ một hồi, cuối cùng y cũng lên tiếng. không buồn ngủ.

Nghe giọng còn có vẻ có chút rầu rĩ.

Trình Diệu Vì cười khẽ.

Anh sợ sẽ không tỉnh lại được à? Dederick ngạc nhiên, muốn chối lại không chối được

Vậy tôi ngủ cùng anh, được không? Nếu anh không tỉnh lại, tôi sẽ đánh thức anh dậy.- Trinh Diệu Vì nói giống như đó là chuyện rất đương nhiên. Giọng của cô giống như thôi miên vậy, rơi vào tai người ta đặc biệt có cảm giác dễ chịu. Dederick suy nghĩ một lát, vậy mà lại nằm xịch vào bên trong một chút thật.

Trình Diệu Vị nhếch môi.

Ngoan ngoãn thế này cho người ta cảm giác thật là muốn khi dễ…

Cô đứng dậy, đem áo ngoài cởi ra, vắt lên thành ghế.

Chiếc áo sơ mi bên trong ôm sát thân thể hoàn mỹ của Dominic, bao nhiêu cơ bắp nhìn qua là có thể thấy được cả, cực kì mê người. Ngay cả năm người đang nhòm từ bên ngoài cửa nhìn vào cũng phải trầm tro.

Trình Diệu Vì lên giường, Dederick lại xịch vào trong một chút nữa. Giường của y vốn là giường đôi, xịch xịch một chút như vậy rất nhanh đã không còn chỗ nữa. Trình Diệu Vi nằm xuống, hưởng Dederick giang tay.

Lại đây.

Dederick nhìn cô, hoàn toàn không hiểu.

Trinh Diệu Vi lại vẫn giữ tư thế như vậy, Dederick dù chậm chạp thể nào cũng phải hiểu ra.

Trình Diệu Vì thấy vành tai của y đỏ lên, một lúc sau mới dịch vào.

Trình Diệu Vi ôm Dederick vào lòng, một tay làm như vô tình đặt ở mông của y, nhưng hệ thống hoàn toàn không đếm số, cho nên Trình Diệu Vi chỉ có thể dùng lực kéo y vào gần mình.

Quả nhiên, vừa dùng lực, hệ thống đã đếm. [Tiến độ nhiệm vụ: 2/500]

Chính xác. Ban nãy lúc bế Dederick lên, cô đã tranh thủ được một lần rồi. – Dederick bị kéo lại không thích nghi được, có ý định đẩy người ra.

Lúc này, giọng nói trầm thấp của Trình Diệu Vi lại vang lên bên tai y, Yên lặng một chút. Tôi cũng buồn ngủ. không hiểu là vì cái gì, Dederick lại thực sự im lặng, cũng không vùng vẫy nữa.

Trình Diệu Ví để cổ y nằm trên cánh tay mình, vòng qua ôm lấy ý, tay còn lại vì tránh bị nghi ngờ đã lùi lên phía thắt lưng.

Dederick cảm nhận hơi ẩm từ người nằm sát mình, vậy mà lại ngủ đi từ lúc nào không hay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play