Chương 762
Dưới sự thuyết phục của mẹ Thẩm Lăng, trái tim vốn rung động và đầy do dự ban đầu của Lăng Huyền dần trở nên vững chắc.
Có lẽ, mọi thứ sẽ giống như những gì bà ấy nói.
Thẩm Lăng yêu bản thân rất nhiều, cho dù kết hôn với người phụ nữ khác cũng chỉ là vì sự nghiệp, hoàn toàn không hề có tình yêu với cô ta.
Bây giờ anh ta đã đạt đến đỉnh cao sự nghiệp, còn bản thân Lăng Huyền, e rằng suốt đời này cô ấy cũng không thể tìm được một người đàn ông có thể yêu cô ấy nhiều như vậy, cho dù đó là điều đã từng.
Vì vậy Lăng Huyền tin vào những lời mẹ Thẩm Lăng nói.
Những tình cảm trước kia, chắc chắn một ngày nào đó sẽ lại nóng trở lại.
Vì mẹ của Thẩm Lăng, cô ấy muốn thử một lần nữa.
Bỗng Nguyễn Khánh Linh gọi điện thoại đến, Lăng Huyền đành đi ra ngoài nghe điện thoại.
“Lăng Huyền, Trần Hữu Nghị vừa đến gặp cậu rồi phải không?”
Cô ấy biết, chính đồ ngốc nghếch Nguyễn Khánh Linh kia đã cho Trần Hữu Nghị biết vị trí của cô ấy.
Cô ấy rầu rĩ ừm một tiếng.
Nguyễn Khánh Linh nghe giọng điệu của cô ấy liền đoán được, cuộc gặp gỡ vừa rồi của hai người hẳn là không được suôn sẻ cho lắm.
Vì vậy, cô không hỏi thẳng Lăng Huyền về chuyện của Trần Hữu Nghị nữa, mà chỉ cẩn thận hỏi: “Lăng Huyền, cậu có chắc chắn rằng cậu sẽ kết hôn với Thẩm Lăng không?”
Lăng Huyền im lặng một hồi, rồi lại “Ừm” một tiếng.
Nguyễn Khánh Linh lúc này có chút sốt ruột: “Không phải chứ Lăng Huyền, hôn nhân không phải chuyện đùa đâu, kết hôn xong sẽ phải sống với nhau cả đời, cậu có còn thích Thẩm Lăng không vậy?”
Lúc này, Lăng Huyền dường như thở dãi một hơi, hoặc có thể là đang thở phào nhẹ nhõm, cô ấy nói: “Thật ra tớ cũng không biết nữa, tớ cũng không biết bản thân rốt cuộc có thích Thẩm Lăng hay không, bây giờ tớ đang chung sống với anh ấy, cũng không có cảm giác tim đập mạnh mẽ như ngày trước nữa. Tớ đồng ý kết hôn với anh ấy, chủ yếu là vì mẹ anh ấy, tớ không muốn cô ấy cứ ôm lấy tiếc nuối như vậy mà mất đi”.
Cô biết điều đó.
Nguyễn Khánh Linh cảm thấy bất lực từ tận đáy lòng.
Dù sao cô cũng không thể khuyên Lăng Huyền được nữa, dù sao mẹ của Thẩm Lăng cũng sắp qua đời, dù sao cũng không thể để một người ốm yếu bệnh tật như vậy luôn phải suy nghĩ nhiều, nếu không thì Lăng Huyền sẽ bị mang tiếng là sống bạc bẽo.
Tuy nhiên, kết hôn là chuyện chung thân đại sự của Lăng Huyền, tại sao chỉ vì thành toàn cho tâm nguyện của người khác mà lại khiến bản thân chịu uất ức.
Nguyễn Khánh Linh nghĩ rằng, bây giờ chỉ có một biện pháp duy nhất, chính là để Lăng Huyền nhận ra rằng, bản thân cô ấy đã thực sự đem lòng yêu Trần Hữu Nghị, nếu không cho dù cô khuyên cô ấy đến đứt cả lưỡi, thì cô ấy cũng không hề có ý định thay đổi quyết định.
Vì vậy, Nguyễn Khánh Linh liền hỏi: “Lăng Huyền, vậy cậu thấy Trần Hữu Nghị thế nào?”
Ngay khi cô nhắc đến ba chữ “Trần Hữu Nghị “, trái tim vốn bình lặng của Lăng Huyền lập tức nổi sóng.
Lần này cô không né tránh câu hỏi này nữa, cau mày nói: “Tớ rất ghét anh ta, lúc nào cũng lấy tớ ra làm trò đùa, nhưng mà lúc ở cạnh anh ta, tớ cảm thấy trong lòng vô cùng bồi hồi.”
Về điểm này, Lăng Huyền không có ý định che dấu Nguyễn Khánh Linh.
Bởi vì lúc này, cô ấy không biết nên dùng thái độ gì để đối xử với Trần Hữu Nghị.
Ngay lập tức, giọng nói của Nguyễn Khánh Linh vang lên ở đâu dây bên kia.