Chương 573

Lăng Huyền nghe thấy cô nói vậy, sững sờ, không nghĩ tới Khánh Linh của bây giờ lại kiên cường như thế, giống như càng thêm thông suốt so với trước kia.

Chậc chậc chậc, quả nhiên là ở chung với hạng người gì thì sẽ biến thành bộ dáng đó.

Lăng Huyền lúc này mới yên lòng: “Không có việc gì thì tốt rồi, không có việc gì thì tốt rồi, đi, chúng ta đi mua quần áo đi!”

Những người phụ nữ luôn luôn vui vẻ nhất lúc đi dạo phố, Lăng Huyền và Nguyễn Khánh Linh cũng không ngoại lệ, hai người đi dạo mấy tiệm bán quần áo, thử mấy bộ quần áo, rồi lại nhanh chóng đi dạo một cửa hàng khác.

Nhưng phần lớn thời gian đều là Lăng Huyền chọn đồ, Nguyễn Khánh Linh xem xét cho cô ấy.

Hai người đi vào một cửa hàng quần áo của phụ nữ, vậy mà vừa khéo đúng lúc đụng phải Nguyễn Khánh Nga.

Lăng Huyền trong lòng thầm nghĩ đen đủi, cô ấy lôi kéo Nguyễn Khánh Linh, lúc đang chuẩn bị đi ra, Nguyễn Khánh Nga kia lại không nghĩ để các cô đi dễ dàng như vậy.

Cô ta trừng mắt đi giày cao gót, đạp đạp đạp đất lắc mông, đi đến trước mặt hai người, nhìn Nguyễn Khánh Linh cười nói.

“Chị à, chị bây giờ gặp em gái cũng không chủ động chào hỏi à? Trước kia chị cũng không phải bộ dạng này đâu.”

Nếu là trước kia, Nguyễn Khánh Linh sẽ trực tiếp quay đầu rời đi, nhưng cô lại nghĩ tới đoạn thời gian trước kia, chuyện phát sinh trên người Nguyễn Khánh Nga, rốt cuộc cũng không có đi thẳng một mạch, cô gật đầu với cô ta, tính là chào hỏi.

Nguyễn Khánh Nga nhìn thấy sắc mặt hồng nhuận kiều nộn của Nguyễn Khánh Linh, vừa nhìn là bộ dạng được người yêu hiểu lòng che chở mà chăm sóc tốt, chỗ nào giống cô ta chứ, không chỉ có bị người đàn ông khác cường bạo, mà còn bị Nguyễn Khánh Linh rõ ràng có năng lực, nhưng lại từ chối yêu cầu xin giúp đỡ của cô ta!

Đúng là một phụ nữ lòng dạ ác độc! Thế nhưng mặt ngoài lại luôn tỏ vẻ thanh thuần vô tội như vậy, cũng không biết lừa gạt được trái tim bao nhiêu người rồi!

Đột nhiên, Nguyễn Khánh Nga nhớ tới chuyện ngày hôm qua, trên mặt cô ta mang theo nụ cười không có ý tốt, hỏi: “Tôi vốn còn tưởng rằng Phạm Nhật Minh đối xử tốt với chị bao nhiêu, thì ra đều là giả vờ, cảm giác bị anh ấy giấu chị bắt cá hai tay thế nào? Nhanh nói cho tôi nghe một chút.’

Nhìn thấy vẻ mặt và giọng điệu nói chuyện đầy hưng phấn khiêu khích của Nguyễn Khánh Nga.

Tính tình của Lăng Huyền kém, trước hết thì không chịu được so với Nguyễn Khánh Linh, cô ấy tiến lên một bước, khi đang định mắng cô ta, lại bị Nguyễn Khánh Linh giữ chặt: “Không nên tức giận với loại người này.”

Nguyễn Khánh Linh bình tĩnh nói.

Nguyễn Khánh Nga là người phụ nữ không có não, mà với sự hiểu rõ của cô với Nguyễn Khánh Nga, lúc này nếu Lăng Huyền ầm ĩ với cô ta, cô ta chắc chắn sẽ càng thêm hăng hái.

Chính Nguyễn Khánh Nga không muốn mặt mũi cũng coi như xong, ngược lại còn không công ném đi chính mặt mũi của các nàng, thật sự là không đáng.

Nghe vậy, Lăng Huyền cũng tỉnh táo lại, cô ấy hừ lạnh một tiếng, trong lòng mắng người phụ nữ này ngu xuẩn, sau đó kéo Nguyễn Khánh Linh chuẩn bị rời đi.

Nguyễn Khánh Nga không được để ý tới, ngược lại bắt đầu đắc ý, bóp lấy cuống họng bén nhọn nói: “Tôi là loại người nào hả? Chị à chị cũng không nói cho rõ ràng à? Tôi không tốt thế nào, cũng tốt hơn so với chị bị một ông chồng giấu chị vượt quá giới hạn đấy?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play