Chương 1435
Nhưng mà trước khi chủ tịch hôn mê đã gọi điện thoại cho anh ấy, nói anh ấy bảo vệ tốt cho mợ chủ.
Vậy nên lúc này anh ấy mới tự đến đón Nguyễn Khánh Linh đến bệnh viện.
Lúc hai người đến bệnh viện thì Phạm Nhật Minh đã ra khỏi phòng phẫu thuật, được đưa về phòng bệnh Vip.
Bác sĩ nói với Nguyễn Khánh Linh, Phạm Nhật Minh đã thoát khỏi cơn nguy hiểm, may là mảnh thủy tinh trên lưng cũng không đâm quá sâu, khâu mấy mũi là được rồi, đợi sau khi hết thuốc mê thì sẽ tỉnh.
Nguyễn Khánh Linh cảm ơn bác sĩ, vội vàng đi vào phòng bệnh.
Trung Huy thì không thể đi theo vào, bởi vì… chuyện Phạm Nhật Minh xảy ra chuyện đã bị các tờ báo tranh nhau đưa tin, lúc này các trang tin lớn đều đăng việc Phạm Nhật Minh gặp tai nạn xe.
Dù sao lúc đó chỗ chiếc xe kia phát nổ là ở phố đi bộ, rất nhiều người nhìn thấy mảnh kính chắn gió đâm vào lưng của Phạm Nhật Minh.
Có người chụp ảnh, có người quay video, đặc biệt là sau khi biết được thân phận của Phạm Nhật Minh thì toàn bộ các trang mạng đều bùng nổ.
Trời ạ, đường đường là cháu đích tôn của nhà họ Phạm xảy ra chuyện, từ chuyện tài sản lần trước, ấn tượng của mọi người về anh đã sớm thay đổi, mọi người chỉ biết Phạm Nhật Minh có rất nhiều tiền, còn rốt cuộc nhiều tiền đến mức nào thì không ai biết, không ai biết rốt cuộc trị giá con người anh lớn cỡ nào.
Nhưng mà cũng đã có người thử tính toán, giá trị con người của Phạm Nhật Minh ít nhất là đứng top trong nước.
Một người giàu đứng top trong cả nước nếu cứ ra đi như vậy thì chẳng phải là sản nghiệp và công ty dưới tay anh sẽ trở nên hỗn loạn sao?
Những suy nghĩ như vậy không ngừng xuất hiện trong đầu của mọi người, vậy nên chỉ mấy tiếng ngắn ngủi mà cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Phạm đã xuống đến mức rất thấp.
Nếu như Phạm Nhật Minh đã tin tưởng anh ấy như vậy, Trung Huy biết lúc này anh ấy nên đáp trả lại sự tin tưởng này.
Anh ấy tạm thời nắm quyền, rời khỏi bệnh viện.
Trung Huy đi chưa bao lâu thì Phạm Nhật Minh tỉnh lại.
Anh vừa mở mắt đã nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh.
Nguyễn Khánh Linh thấy Phạm Nhật Minh cuối cùng cũng đã tỉnh, viền mắt cô đỏ lên, cuối cùng lại muốn khóc.
Phạm Nhật Minh nhìn thấy cô khóc thì không kiềm được đau lòng, anh đang định ngồi dậy lau nước mắt cho cô, nhưng mà vừa nhúc nhích thì đã đụng đến vết thương, anh nhịn không được suýt xoa.
“Anh không sao chứ? Có phải là rất đau không?”
Nguyễn Khánh Linh thấy môi anh tái nhợt, trong mắt ứa nước, anh đang cố gắng kìm nén không cho nước mắt chảy xuống.
“Anh… không sao.”
Phạm Nhật Minh không muốn để Nguyễn Khánh Linh lo lắng, anh cắn răng nhịn đau nói.
Ngay sau đó người đàn ông dưới sự giúp đỡ của cô vợ nhỏ cuối cùng cũng ngồi dậy, Nguyễn Khánh Linh lót sau lưng anh một cái gối, lúc này mới dám để anh dựa vào.
Lúc lưng của anh chạm vào gối thì anh có thể nhìn thấy ánh mắt lo lắng của cô, viền mắt đỏ như là một con thỏ, hỏi dò: “Có đau không? Có cần thêm một cái đệm nữa không?”
Nói xong cô thật sự muốn cầm đệm dựa lưng sofa lại đây.
Phạm Nhật Minh vội vàng nắm tay cô kéo lại, để cô ngồi bên cạnh mình, anh nhếch môi cười nói: “Đồ ngốc, anh làm gì mà yếu ớt như thế? Em tưởng là ai cũng sợ đau giống em à?”