Chương 1218
Chính là bạn chơi thân từ bé của Trần Hữu Nghị, không phải nói cô ta xảy ra tai nạn giao thông qua đời rồi sao? Tại sao lại có thể trở về được?
Trần Hữu Nghị nhìn thấy vẻ mặt này của Phạm Nhật Minh, anh ta thở dài lần nữa, dường như không hề muốn nhắc đến chuyện này, nhưng anh ta vẫn giải thích nói: ” Trước đó cảnh sát gửi tin tức của chúng tôi nói là cô ấy gặp tai nạn giao thông, xe lật xuống vách núi, không tìm được thi thể. Nhưng mà tất cả chúng tôi đều nghĩ là thi thể của cô ấy hẳn đã bị nước sông cuốn trôi đi, chúng tôi đều ngầm thừa nhận tin cô ấy đã chết. Thế nhưng mấy hôm trước anh trai của cô ấy liên lạc với tôi, anh ấy nói sau khi cô ấy ngã xuống đường được người ta cứu, chỉ là mất trí nhớ, cho nên vẫn chưa trở về. Gần đây cô ấy đã nhớ ra, thật vất vả mới về đến nhà, nhưng trái tim của cô ấy không tốt, cần làm giải phẫu. Anh trai của cô ấy lo lắng nói nếu cho cô ấy biết tình huống hiện tại thì sẽ mất đi cô ấy lần nữa, vì thế anh ấy mới cầu xin tôi…Trước khi cô ấy làm phẫu thuật thì tôi phải chăm sóc cô ấy một thời gian.”
Trần Hữu Nghị nói xong những lời này, vẻ u sầu trên mặt càng thêm rõ ràng.
Sau đó coi như anh ta còn chưa nói hết, Phạm Nhật Minh đã có thể biết được chuyện sau này.
Anh hỏi: “Lăng Huyền tức giận à?”
Nhưng ngoài dự liệu của anh là Trần Hữu Nghị lắc đầu, anh ta cau mày thì thào nói: “Nếu cô ấy tức giận với tôi thì tốt rồi…Chuyện này tôi đã nói với cô ấy, trước đó cô ấy cũng biết sự tồn tại của Ngô Tình, cô ấy cũng bày tỏ có thể hiểu nguyên nhân tôi làm như vậy. Sau đó cô ấy rời khỏi nhà, sau đó nữa cô ấy cũng không hề chủ động liên lạc với tôi. Coi như tôi gọi điện thoại cho cô ấy, giọng điệu của cô ấy cũng…”
Trần Hữu Nghị nhớ lại nói: “Nói như thế nào đây, chính là loại anh nghe cũng không biết cô ấy có tức giận hay không? Nhưng cô ấy vẫn dịu dàng như cũ, giống như không hề xảy ra chuyện gì, nhưng hình như đã xảy ra chuyện gì rồi.”
Anh ta nói xong rồi lại uống ực một hớp rượu vào miệng.
Sau đó Trần Hữu Nghị nhìn Phạm Nhật Minh hỏi: “Anh nói tôi nên làm gì đây? Tôi không muốn mất đi Lăng Huyền.”
Phạm Nhật Minh rất ít khi trông thấy vẻ mặt xoắn xuýt đau khổ thế này của anh ta, nhưng có vẻ như mấy lần gặp mặt anh ta, tình trạng của anh ta đều không phải quá tốt. Vả lại đều là bởi vì Lăng Huyền.
Thật ra ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.
Phạm Nhật Minh có thể nhìn ra được anh ta đối với Lăng Huyền, là thật sự động lòng.
Dựa vào đây, Phạm Nhật Minh cũng không nói thêm gì, anh chỉ nói: ” Lúc dừng hãy dừng cho sạch sẽ, nếu không ngược lại sẽ bị cắn trả.”
“Cần dừng sạch sẽ sao?” Anh mắt Trần Hữu Nghị lộ ra một chút mờ mịt và bất lực.
Anh ta cũng biết đạo lý này, với lại anh ta cũng có thể cảm nhận được. Nếu như quả thực anh ta và Ngô Tình cứ tiếp tục như thế, cuối cùng anh ta sẽ chỉ mất đi Lăng Huyền.
Nhưng mà anh ta lại không thể thấy chết mà không cứu Hạ Ngô Tình.
Năm đó khi bọn họ vẫn là bạn trai bạn gái, bởi vì anh ta phải ra nước ngoài, lúc đó Hạ Ngô Tình vẫn là một học viên trong học viện nhảy múa. Cô ta học ngành múa ba-lê, với lại cũng rất có danh tiếng trong toàn trường, bởi vì Hạ Ngô Tình nhảy múa rất tốt.
Lúc đầu sau khi cô ta tốt nghiệp là có thể trực tiếp vào hội nhảy múa của quốc gia, sau này cô ta sẽ là đại diện quốc gia đi tham gia các cuộc biểu diễn hoặc thi tài, tiền đồ có thể nói là bừng sáng.
Vả lại múa ba-lê cũng là một chuyên ngành cô ta yêu thích.
Nhưng mà sau khi Hạ Ngô Tình biết Trần Hữu Nghị phải ra nước ngoài, cô ta lại thật sự là quá yêu anh ta. Cô ta vừa nghĩ tới sau này hai người sẽ rất lâu không được gặp mặt, cô ta cũng lo lắng bên cạnh anh ta sẽ có những cô gái khác xuất hiện.
Lúc đó thiên tài múa ba-lê được tất cả mọi người xem trọng, thế mà yêu cầu nghỉ học muốn ra nước ngoài với anh ta.