Bởi vì trò chuyện với Ôn Tiểu Nhã, Thượng Quan Nam Trì đã cảm thấy tốt hơn một chút. Lúc này, anh đang chuẩn bị đón Ôn Tiểu Nhã tan sở!

Tiểu Lý thấy Thượng Quan Nam Trì liền nói: "Giám đốc tan làm à?" Thượng Quan Nam Trì nói: "À, tôi đến tiệm váy cưới."

Tiểu Lý nói: "Tôi đi với anh?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Không." Sau đó anh tự mình rời đi.

Hơn mười phút, Thượng Quan Nam Trì đã đến cửa hàng áo cưới. Anh bước thẳng vào văn phòng. Những người trong cửa hàng cảm thấy kỳ lạ khi còn hai giờ nữa mới tan sở mà ông chủ đang trong rất chỉnh tề. Tối nay không phải tăng ca sao?

Lan Lan nói: "Tiểu Nhã, bây giờ anh ấy đang ở đây, anh ấy không tăng ca!"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Tớ không biết, để tớ hỏi." Thật ra, cô ấy rất muốn đi thấy Thượng Quan Nam Trì, đã lâu rồi cô không thấy Thượng Quan Nam Trì, trong đầu toàn hình bóng anh.

Lan Lan nói: "Thôi, cứ đi nếu cậu muốn. Thực ra, tớ rất đau khi thấy cậu phải kiềm chế mỗi ngày. Người khác không hiểu cậu, nhưng tớ hiểu cậu rất rõ."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cậu như con giun trong bụng tớ vậy."

Lan Lan nói: "Cậu có biết tả không vậy! Nói tớ thành con giun chứ!."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cậu là tiên nữ, không sao đâu!" Không đợi Lan Lan tự luyến, cô đã đi đến văn phòng của Thượng Quan Nam Trì.

Cô gõ cửa, Thượng Quan Nam Trì nói: "Mời vào." Ôn Tiểu Nhã mở cửa đi vào, nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì hai mắt nhắm nghiền, tựa vào trên ghế xoay như đang mệt mỏi.

Cô đóng cửa lại, đi tới chỗ Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh có mệt không?"

Thượng Quan Nam Trì nghe thấy giọng Ôn Tiểu Nhã, mở to hai mắt nhìn Ôn Tiểu Nhã nói: "Không sao, nhìn thấy em sẽ không mệt nữa." Sau đó liền vươn tay ôm lấy Ôn Tiểu Nhã. Ôn Tiểu Nhã không từ chối, và để cho Thượng Quan Nam Trì ôm cô.

Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, thời gian này em có nhớ anh không?"

Ôn Tiểu Nhã cảm thấy rằng cô không cần phải cố ý che giấu tình cảm của mình với Thượng Quan Nam Trì. Sau đó, nhìn vào khuôn mặt điển trai của Thượng Quan Nam Trì, cô hôn lên môi Thượng Quan Nam Trì và nói:"Đây là câu trả lời mà em muốn nói. Anh có muốn không?"

Thượng Quan Nam Trì đã không gặp cô trong một khoảng thời gian, cảm thấy Ôn Tiểu Nhã không còn là một cô gái nhút nhát nữa. Dám bộc lộ tình cảm của mình một cách táo bạo như vậy, Thượng Quan Nam Trì vui vẻ xoa đầu Ôn Tiểu Nhã nói: "Đương nhiên là muốn."

Lúc này, Lưu Yến trực tiếp mở văn phòng của Thượng Quan Nam Trì đi vào, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Cô ta lập tức quay đầu và nói: "Tôi xin lỗi ông chủ, tôi vội quá quên không gõ cửa."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Không sao đâu, đây cũng chẳng phải chuyện đáng xấu hổ gì. Cô có chuyện gì sao?"

Lưu Yến nói: "Ông chủ, chuyện là như thế này, bởi vì anh đã không đến cửa hàng một thời gian. Tôi đến đây để nói với anh rằng tôi đã giúp anh nhận một số tài liệu để trong ngăn kéo vì sợ rằng anh không tìm được. Thế nên lúc nãy vội thì tôi quên mất gõ cửa, xin ông chủ tha thứ cho tôi. "

Thượng Quan Nam Trì cười nói: "Có cấp dưới nào báo cáo công việc mà quay lưng lại với ông chủ không? Quay đầu lại nói chuyện." Lưu Yến quay lại, Thượng Quan Nam Trì và Ôn Tiểu Nhã vẫn như vậy, Lưu Yến nghĩ không sao cả, tôi đã kết hôn, nếu không bạn sẽ thực sự bị kích động đập đầu vào tường mất.

Ôn Tiểu Nhã muốn xuống khỏi người Thượng Quan Nam Trì, nhưng Thượng Quan Nam Trì cau mày ôm lấy cô, vẻ mặt lo lắng đỏ bừng. Sau đó, Lưu Yến ngượng ngùng nói: "Ông chủ" Lưu Yến gật đầu với một nụ cười.

Thượng Quan Nam Trì nói, "Lưu Yến, cô đến thật đúng lúc." Lưu Yến nghĩ thầm, mình ở đây đúng lúc sao? Nếu biết bộ dạng các người như thế này, tôi không muốn đến chút nào.

Thượng Quan Nam Trì nhìn thấy Lưu Yến ngẩn người, liền nói: "Lưu Yến, cô ngẩn người làm gì? Tôi đang nói chuyện với cô."

Lưu Yến vội vàng lui về phía sau nói: "Ông chủ, anh nói đi, tôi đang nghe đây! "

Thượng Quan Nam Tri nói: "Vì cô đã nhìn thấy tất cả, nên tôi nói luôn Tiểu Nhã là bạn gái của tôi. Cô ấy sẽ sớm là vợ tôi. Tôi hy vọng cô sẽ không nói chuyện với bất kỳ ai ở cửa hàng trong thời gian này."

Lưu Yến gật đầu nói: "Ông chủ, tôi biết rồi. Đây là chuyện riêng tư của anh. Tôi chỉ quan tâm đến việc kinh doanh chính thức trong cửa hàng này. Còn chuyện cá nhân của mọi người trong cửa hàng, tôi sẽ không nói ra, xin anh cứ yên tâm."

Thượng Quan Nam Trì hài lòng gật đầu: "Tôi đã nói với cô là phải mở rộng cửa hàng và cải thiện việc kinh doanh. Cô và Tiểu Lý đã lên kế hoạch chưa, cô phải viết một bản kế hoạch rõ ràng cho tôi xem."

Lưu Yến nói: "Vẫn đang tiến hành, không bao lâu nữa sẽ hoàn thành."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có việc gì, cô có thể đi ra ngoài trước." Lưu Yến gật đầu đi ra ngoài, cũng đóng cửa lại.

Ôn Tiểu Nhã nói: "Lần này chết chắc rồi, tại anh cứ ôm em, không bỏ ra!

Thượng Quan Nam Trì lộ ra một nụ cười quyến rũ nói: "Em chính là ngồi ở trên người anh không chịu xuống. Em tại sao lại trách anh chứ."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Thượng Quan Nam Trì, anh tại sao không biết nhường em một chút, nhường em một chút anh sẽ chết sao? Anh luôn ức hiếp em!"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Bởi vì em là người phụ nữ của anh, chỉ có anh mới có thể bắt nạt em. Người khác không dám bắt nạt em. Nếu anh biết ai bắt nạt em, anh sẽ làm cho hắn chết."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Gặp được người như anh, thật sự là ác mộng." Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy thật đẹp.

Thượng Quan Nam Trì nói: "Gặp được anh, không có ác mộng, chỉ có mộng đẹp."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Thượng Quan Nam Trì, anh thích em ở điểm nào? Theo lý thuyết người đàn ông ưu tú, bên người thường các mỹ nữ xếp thành hàng! Tại sao annh lại thích một người phụ nữ bình thường như em? "

Thượng Quan Nam Trì cười nói: "Anh cũng không biết, anh tưởng em là người dễ ăn hiếp, không ngờ em so với người khác còn khó bắt nạt hơn, làm anh tan nát cõi lòng."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cho nên, anh có rất nhiều cô gái. Vậy anh cùng bọn họ đi chơi đi, đừng lãng phí thời gian của em."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Em lại tức giận, em thật dễ nổi giận. Tới lúc đấy dễ già rồi anh sẽ không cần nữa nha."

Ôn Tiểu Nhã nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Thượng Quan Nam Trì, anh nói thật ư?"

Thượng Quan Nam Trì trả lời: "Tất nhiên là thật. Anh nói dối bao giờ đâu?"

Ôn Tiểu Nhã đột nhiên đứng dậy nói: "Đúng là đồ cặn bã." Vừa nói xong, cô sắp rời đi, Thương Quan Nam Trì liền vươn tay kéo cô ngồi lại.

Sau đó nghiêm túc nói: "Em thật sự tức giận sao?" Ôn Tiểu Nhã không trả lời.

Thượng Quan Nam Trì nói: "Nếu anh thật sự đi tìm một người phụ nữ khác, em sẽ để anh đi sao?"

Ôn Tiểu Nhã sửng sốt một chút rồi nói: "Em thực sự chưa nghĩ tới vấn đề này." Cô thực sự chưa bao giờ nghĩ tới việc mình sẽ cảm thấy thế nào nếu Thượng Quan Nam Trì ở cùng với những người phụ nữ khác. Cô ấy có thể chấp nhận nó không? Đột nhiên những câu hỏi này nảy lên trong lòng cô. Cô tưởng tượng Thượng Quan Nam Trì với những người phụ nữ khác.

Sau đó cô nói: "Thượng Quan Nam Trì, chuyện này để em nghĩ sau đã, ăn cơm rồi tính. Em sợ rằng nếu ở bên anh lâu, em sẽ rơi vào lời nói ngọt ngào của anh, và sau đó anh sẽ nói chuyện với những người phụ nữ khác. Em không nghĩ mình có thể chấp nhận điều đó. "

Thượng Quan Nam Trì nói: "Đồ ngốc, anh đang đùa với em thôi. Chứ anh làm sao có thể cùng nữ nhân khác! Em là người anh yêu nhất."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh vừa rồi là có ý gì?" Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh chỉ muốn xem trong lòng em có anh không thôi. Nhưng anh thấy rồi, trong lòng em thật sự có anh."

_____

Editor: Haien243

Cập nhật 13.6.2021 tại Việt Nam Overnight truyện

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play