Trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Thượng Quan Nam Trì đang hút từng điếu thuốc một. Tiểu Lý thấy tâm trạng của tổng tài không tốt, cũng không dám hỏi, chỉ có thể đứng giữ cửa. "Tiểu Lý vào đi" Thượng Quan Nam Trì nói, Tiểu Lý đi nhanh vào "Tổng giám đốc" Thượng Quan Nam Trì nói "Xem lịch trình gần đây cho tôi, nếu không quan trọng đẩy bớt đi. Còn tôi sẽ đi công tác bên Mỹ một tháng. Việc nhỏ trong công ty cậu có thể quyết định, nếu có việc quan trọng thì gọi video nói cho tôi." "Vâng, tổng giám đốc." Tiểu Lý đáp rồi đi ra ngoài.

Thượng Quan Nam Trì cho rằng đã 5 năm trôi qua, anh vẫn chưa động lòng với bất kỳ người phụ nữ nào, một chút đều không có. Nhưng là từ khi gặp được Ôn Tiểu Nhã, anh thừa nhận ban đầu anh chỉ nghĩ muốn uy hiếp Ôn Tiểu Nhã để nhờ giúp đỡ. Nhưng ai biết anh đối với cô động lòng rồi, cho nên anh tìm mọi cách tiếp cận cô, chọc ghẹo cô, trêu cợt cô. Nhưng mà Ôn Tiểu Nhã không thích anh, lại còn uống loại thuốc đấy trước mặt anh, đó chính là cực kỳ khinh thường Thượng Quan Nam Trì.

Trong tiệm váy cưới, Ôn Tiểu Nhã càng nghĩ càng không hiểu Thượng Quan Nam Trì hút thuốc kiểu gì nhiều như vậy. Anh ta có cần phải tức giận như vậy không? Không phải nhờ anh ta uống thuốc mà là tự mình uống thuốc mà. Thực sự không thể hình dung ra kẻ biến thái như anh ta là người như thế nào.

"Lão tam, tối nay hãy gọi bọn họ ra ngoài tụ tập..." Thượng Quan Nam Trì gọi điện thoại ra lệnh cho Chính Hiên, Chính Hiên bất mãn nói: "Tại sao lần nào cũng là em chứ." Thượng Quan Nam Trì không trả lời câu hỏi mà cúp máy, trực tiếp treo điện thoại. Lão tam lầu bầu nói "Không biết là ai chán sống? Dám trêu tức lão đại." Sau đó bất đắc dĩ gọi điện thoại thông báo cho hai người kia.

"Cái gì, anh nói cái gì. Muốn tới Mỹ đi công tác một tháng. Em không nghe lầm chứ!" Lão tứ khoa trương hỏi Thượng Quan Nam Trì. "Anh là bị cái gì kích thích vậy!" Lão nhị nói, Thượng Quan Nam Trì uống hết ly này đến ly khác. Không để ý tới vài người bọn họ, "Lần trước em có nghe Uyển Nhi nói, anh có bạn gái, còn mang về ra mắt ông bà nội, hơn nữa cô bé kia tuổi còn nhỏ. Anh cùng cô bé đó cãi nhau chuyện gì, nên tức giận à? Là thật, phải không."

"Cái gì, lão đại anh thật không nghĩa khí, có bạn gái cũng không nói cho mọi người biết một chút. Để mọi người còn giúp đưa ra ý kiến chứ." Lão tứ cợt nhả nói, "Đàn bà của Thượng Quan Nam Trì tôi là để cho mấy người xem sao. " Thượng Quan Nam Trì dùng sức bóp chén rượu.

"Lão đại bớt giận bớt giận, nếu anh có bạn gái, làm gì phải tức giận như vậy, lại còn có đến Mỹ đi công tác một tháng, anh là mang theo bạn gái đi chơi sao?" Lão nhị nói. "Tôi đi một mình, về sau các ngươi cũng đừng nhắc lại chuyện của cô ta. Bằng không tự gánh lấy hậu quả." Thượng Quan Nam Trì bực bội nói.

"Anh tốt xấu gì cũng phải cho bọn em biết cô ấy là ai, ở đâu. Em gặp cô ấy, xem làm sao có thể làm anh tức giận." Lão tam nói. Lão nhị nói tiếp "Não của cậu bị úng nước à? Lão tam, cậu không biết là lão đại dùng rất nhiều tiền để mua lại tiệm váy cưới kia để theo đuổi cô gái kia sao. Cô gái này cũng thật là, điều kiện của lão đại tốt như vậy cô ta còn chướng mắt a, mắt nhìn đúng là cao quá rồi."

Lão tam nói "Ngày mai em muốn đến cửa hàng váy cưới nhìn xem, rốt cuộc sao lại thế này." "Em cũng đi, gọi em nữa." Lão tứ nói. Thượng Quan Nam Trì nói "Các người đều nói xong chưa? Nói xong liền câm miệng, cùng tôi uống rượu." Lão nhị lại hỏi "Anh xác định ngày nào đi Mỹ chưa, em nghe nói Tô Thiến Thiến mấy năm nay đều ở Mỹ, nói không chừng lần này lại sẽ gặp được, nối lại tình xưa. Như vậy cũng tốt, anh liền sẽ không bị cô gái ở cửa hàng váy cưới làm tức giận nữa"

"Lão nhị, cậu muốn tôi tức giận với cậu mới chịu sao? Cậu muốn quản Thượng Quan Nam Trì tôi sao? Cố tình nhắc đến cô ấy làm gì, cho rằng không ai cần Thượng Quan Nam tôi ư, còn chưa ăn đã xong?" Thượng Quan Nam Trì nắm lấy ly rượu dùng sức đập xuống đất rồi bỏ ra ngoài.

Trong phòng bao chỉ còn lại ba người bọn họ "Lần này anh nói chuyện với lão đại hơi quá, biết rõ lão đại sẽ không quay lại, anh còn nói như vậy," Lão tam nói.

Lão nhị lại nói "Xem ra lần này lão đại đối với cô gái đó là thật, hai đứa không có việc gì liền đến cửa hàng váy cưới tìm hiểu một chút. Lão đại tuổi cũng lớn, năm ngoái có thích một cô gái, người đó không xem trọng lão đại. Anh em tốt chúng ta có khả năng phải giúp lão đại một tay." Lão nhị cùng lão tam đáp, sau đó ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người nấy.

Ngày hôm sau Thượng Quan Nam Trì cũng không tới cửa hàng váy cưới, anh chỉ kêu tiểu Lý đi xem cửa hàng có chuyện gì hay không. Như thường lệ, Ôn Tiểu Nhã thỉnh thoảng xem thông tin của khách hàng, cũng có khi dẫn khách đi xem váy cưới. Lúc này, có hai người đàn ông đến cửa hàng, Ôn Tiểu Nhã thấy có chút kỳ quái, cửa hàng váy cưới đều là một nam một nữ, sao hôm nay lại có hai người đàn ông ở đây? Không lẽ là... Gay.

Hai người đàn ông bước vào đều rất đẹp trai, còn trẻ, một cao một thấp, trông rất sáng sủa. Người cao hơn một chút trưởng thành và có chút thành thục. Quần áo họ mặc trên người đều rất đắt tiền. Thế mà lại là đồng tính, thật là tiếc.

"Hoan nghênh hai vị, hai vị muốn xem loại áo cưới nào?" Ôn Tiểu Nhã cười hỏi, tuy rằng không thích người như vậy, nhưng hiện tại xã hội có rất nhiều nam và nữ thì ít, đáng được thông cảm. Lão tam cùng lão tứ thấy Ôn Tiểu Nhã nhìn họ với vẻ thương cảm, lão tam đột nhiên phản ứng lại, nói: "Gọi ông chủ của cô ra đây. Tôi muốn giết anh ta ngay lập tức."

"Hai người có chuyện gì vậy? Ông chủ của chúng tôi bình thường không có ở đây. Nếu có việc gì, xin để lại tên. Khi nào ông chủ đến, tôi sẽ nói cho anh ấy biết sớm nhất." Ôn Tiểu Nhã nói, lão tam này tính nôn nóng không kiên nhẫn thời gian cho cô nói nhiều như vậy liền gọi cho Thượng Quan Nam Trì và bảo anh ấy đến tiệm váy cưới sớm, có chuyện nghiêm trọng đã xảy ra. Khi Thượng Quan Nam Trì nghe nói rằng có một chuyện lớn trong tiệm váy cưới, điều đầu tiên anh nghĩ đến là Ôn Tiểu Nhã. Vì vậy không mất nhiều thời gian, đi tới cửa tiệm đồ váy cưới liền xông vào xem Ôn Tiểu Nhã có chuyện gì không. Ai biết vừa đi vào liền nhìn thấy lão tam, lão tứ trong phòng làm việc của mình, Ôn Tiểu Nhã đứng đối diện với bọn họ.

"Ông chủ, hai người này phải nói là muốn gặp anh, muốn tôi đưa họ đến phòng làm việc của anh để chờ. Tôi không làm gì cả!" Ôn Tiểu Nhã thấy Thương Quan Nam Trì đến, liền báo cáo với anh. "Lão đại, sao anh có thể hỏi một người như vậy làm việc ở đây? Anh không sợ cửa hàng này đóng cửa sao? Anh biết lúc tôi và lão tứ vào xem thì cô ấy đã nhìn chúng tôi với ánh mắt thương cảm không. Tôi biết, ý cô ấy là gì, chính là cho rằng chúng tôi là người đồng tính."

Không ngờ Thượng Quan Nam Trì lại vui vẻ cười nói: "Như vậy có nghĩa là mắt nhìn của cô ấy rất tốt", Lão tứ nói. "Lão đại, ý anh là gì. Cô ấy xúc phạm chúng em như thế này, mà anh vẫn có thể cười được." Thượng Quan Nam Trì nói, "Đó là do các cậu tự chuốt lấy, không có việc gì vào tiệm tìm tôi làm chi."

Ôn Tiểu Nhã xem hồi lâu cuối cùng cũng đoán ra được chuyện gì đang xảy ra, sau đó nở một nụ cười xin lỗi, "Thực xin lỗi hai vị. Bây giờ các vị đã gặp ông chủ, tôi đang bận, hai người cứ từ từ nói chuyện."

Lão tứ còn muốn nói cái gì, đã bị lão tam kéo lại. Nhỏ giọng nói "Cậu không thấy sao? Đây là cô gái mà ông chú này nhìn trúng đấy."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Coi như các bạn thức thời. Nói đi, không có việc gì chạy tới nơi này làm gì?" Lão tam nói "Chuyện này không phải là vì anh sao, em muốn giúp anh theo đuổi chị dâu, Không ngờ lại khiến cô ấy nghĩ bọn em là người đồng tính, nhưng vì đó là chị dâu nên bọn em chịu ấm ức một chút cũng không sao. "

"Không có việc gì thì cút mau," Thượng Quan Nam Trì nói. Lão tam cùng lão tứ đi rồi, Thượng Quan Nam Trì ngẫm nghĩ lại thấy buồn cười, cả ngày trong đầu của Ôn Tiểu Nhã nghĩ gì thế này. Nếu thật sự nghĩ đến chuyện đồng tính như thế, thì anh rất muốn gõ đầu cô một cái mà mà.

- ----

Editor: Linh

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play