“Vậy thì tốt! Em ăn đây.” Vũ Vân Hân nói xong thì ăn sạch ba phần ăn sáng, bộ dạng trông như đàn ông.

Một miếng cũng không chừa lại, cực kỳ giống với ba tên nhóc thúi kia, đúng là ruột thịt.

Ăn xong bữa sáng, một nhà năm người ngồi lên xe.

Ba đứa bé đưa balo cho Mục Lâm Kiên: “Bố không tính giúp bọn con kiểm tra sách một chút hay sao? Các người bố khác cũng giúp con mình kiểm tra sách và bài tập, bố không thể làm một ông bố ngồi rỗi nhưng vẫn được hời như thế được.”

“..”

Mặt Mục Lâm Kiên lạnh lại rồi nhìn balo chỉnh tề của ba đứa bé.

Khoảnh khắc mở khóa cặp ra, anh choáng váng luôn…

Bàn tay to rộng cho vào balo rồi lật lật…

Khăn tay, ly nước, gậy nhỏ, vở bài tập, sách giáo khoa và bút, hình như cũng không còn gì khác.

Vậy nên anh kéo khóa cặp lên rồi trả về chỗ cũ.

“Ổn rồi.”

Ba đứa bé nhìn ba cái cặp sách bằng vẻ nghi ngờ rồi lại nhìn Vũ Vân Hân.

“Nếu các con dám bỏ quên bất kỳ thứ gì, chắc chắn các con sẽ chết!” Tiếng gầm tới từ mẹ ruột.

Ba đứa bé yên lặng dẩu môi, nhìn về Mục Lâm Kiên bằng ánh mắt xin sự giúp đỡ: “Chúng ta là đồng minh, đồng minh bị mắng, bố phải ra trận tiếp viện.”

Lục Tâm ngồi ở vị trí phó lái tò mò xoay kính chiếu hậu một chút.

Rốt cuộc bao giờ Mục Lâm Kiên mới có thể lôi dáng vẻ của boss lớn ra để đối mặt với cô Vũ Vân Hân được đây?

Mắt thấy nước mắt ba đứa bé chảy xuống, môi mỏng của anh khẽ mở: “Quên cái gì?”

“Điện thoại!” Há Cảo òa khóc lên, xê dịch thân hình bé nhỏ ôm lấy Mục Lâm Kiên.

Vũ Vân Hân nổi nóng trừng mắt lạnh lùng: “Quên rồi thì không cần nữa! Không được phép khóc nhè!”

Một tiếng thét này khiến bốn bố con trật tự hẳn lại.

Lục Tâm ngồi ở ghế phó lái cười đến mức không còn đạo đức.

“Tự tìm cái chết đúng không?” Bốn bố con trăm miệng một lời, đồng thanh gào lên với Lục Tâm, anh ta nghe vậy thì yên lặng chép miệng một cách thấp kém.

Mục Lâm Kiên bảo vệ mấy đứa bé mà sờ trán ba đứa: “Không sao. Lát nữa bố kêu Lục Tâm tìm rồi đưa qua.”

“…”

Chiêu này thật sự rất tuyệt!

Lục Tâm yếu ớt không dám phản kháng cũng chẳng dám lên tiếng.

Xe đi tới trường học.

Chẳng mấy chốc mà trường học đã dán thông báo về chuyện liên quan đến Chủ tịch Hội ủy viên học sinh.

Lúc Vũ Vân Hân tới, tất cả thành viên trong hội và lãnh đạo đều đã đứng chờ ở cửa.

Bên trong đều là những bà lớn lắm tiền nhiều của, có mặt mũi nhưng có thể nhận được đãi ngộ như thế này phải là người có bối cảnh mạnh hơn họ.

Một chiếc Rolls-Royce Phantom hiên ngang xuất hiện trước mặt họ.

Người lái xe là Lục Tâm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play